Vậy thì nàng mất nhiều hơn !
Khương Nguyệt Dao hãm hại nàng đến mức , nàng thể buông tha cho ả?
Trần Thi Vận hung hăng nghiến răng, ánh mắt âm độc: “Ta nhất định bắt ả, trả giá đắt!”
Vọng Sơn Lâu.
Sau khi tiễn một nhóm khách đến cửa chúc Tết, Lăng Kiêu hiếm khi thảnh thơi bên cửa sổ uống .
Tiểu nha bước khom : “Hầu gia, Lão phu nhân , Hầu gia đêm qua bận việc triều chính cả đêm, tiễn khách xong thì nghỉ ngơi sớm ạ, cần qua thỉnh an Lão phu nhân.”
“Đại phu nhân ?”
“Lúc nô tỳ , Đại phu nhân ở Phúc Thọ Viên cùng Lão phu nhân tiếp khách ạ.”
Lăng Kiêu nhíu mày, lúc nàng còn cố tỏ mạnh mẽ gì?
“Lui .”
Ngược , Quý Hoài Trúc đang đối diện ngẩn : “Ngươi đêm qua bận việc triều chính gì mà cả đêm? Chiếu ngục dừng thẩm vấn ba ngày ?”
Vụ án Bạch Liên giáo tuy là đang chờ thẩm vấn, nhưng hiện giờ thủ lĩnh đều bắt, thật cũng gấp đến . Cho nên Thái tử hạ lệnh cho Chiếu ngục nghỉ Tết ba ngày, mùng ba mới bắt đầu thẩm vấn .
Sắc mặt Lăng Kiêu thản nhiên: “Tự nhiên là chuyện quan trọng.”
Quý Hoài Trúc bỗng nhiên ghé sát gần, híp mắt: “Ngươi gì đó đúng.”
“Sao?” Hắn cầm lấy chén uống.
“Ngươi cái bộ dạng xuân phong mãn diện , đến cả đ.á.n.h thắng trận cũng thấy ngươi vui như ,” Quý Hoài Trúc chằm chằm , “Đêm qua ngươi gặp phụ nữ ?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Liên quan quái gì đến ngươi.” Lăng Kiêu lạnh lùng liếc một cái, nhưng khóe môi nhếch lên một độ cong, gương mặt thể che giấu vẻ đắc ý.
“Quả nhiên là như !” Quý Hoài Trúc đập bàn một cái, “Vẫn là đúng ?! Ta mà, dạo tâm trạng của ngươi một cách kỳ lạ!”
Hắn nhịn mà tặc lưỡi lắc đầu: “Ta thật tò mò rốt cuộc là ai hả? Ngươi che giấu kỹ như , quan hệ của chúng mà ngươi cũng cần đề phòng thế ?”
“Qua mấy ngày nữa ngươi sẽ .” Lăng Kiêu lười biếng dựa lưng ghế.
“Ồ, xem bộ dạng của ngươi, đồng ý ?”
Trước đó còn一副sống dở c.h.ế.t dở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-211.html.]
Khóe môi Lăng Kiêu cong lên: “Cũng gần như .”
“Cái gì gọi là gần như ? Hay là ngươi tự đa tình đấy.”
Ánh mắt lạnh lùng của Lăng Kiêu quét qua: “Ngươi nghĩ là ngươi ?”
Nụ của Quý Hoài Trúc cứng .
Lăng Kiêu đặt chén xuống, thuận miệng : “Lần diệt phỉ, Hà Kế cũng lập công. Lúc tấn công sào huyệt của Bạch Liên giáo, là dẫn binh xông nhất, xử lý sạch sẽ, vì thế mà còn trọng thương. Chờ vụ án kết thúc , luận công ban thưởng, cũng nên phần của .”
Hắn ngước mắt Quý Hoài Trúc: “ lúc cũng sắp đến Tần gia cầu hôn, trong lòng ngươi nên rõ.”
Nụ trong mắt Quý Hoài Trúc tan biến sạch sẽ.
Hà Kế chẳng qua chỉ là một phó tướng nhỏ trong Tần gia quân. Lần bình định , Tần gia quân cũng phái 5000 binh mã chi viện, trong đó . Hắn nóng lòng tranh công, đơn giản là vì cầu hôn Tần Ngữ Quân.
Hôn sự của Tần Ngữ Quân cũng vẫn luôn trì hoãn, con cháu thế gia trong kinh thành nàng đều từ chối, đơn giản là vì chờ Hà Kế.
Bàn tay trong tay áo của Quý Hoài Trúc siết chặt, đáy mắt kìm nén một tia lệ khí bí ẩn, nhưng tùy ý : “Vậy .”
Lăng Kiêu cũng nhiều, chỉ nhắc nhở một câu.
Đến nỗi Quý Hoài Trúc nghĩ như thế nào, cũng quan tâm.
Quý Hoài Trúc chuyển chủ đề: “Ăn Tết rảnh rỗi đến sắp mốc meo cả lên, đến mượn ngươi hai quyển sách xem.”
Hắn trực tiếp dậy, đến kệ sách tìm kiếm.
Sách của Lăng Kiêu đa dạng, từ binh thư, sử sách, cho đến một sách cổ về chính luận. Quý Hoài Trúc lúc rảnh rỗi thỉnh thoảng đến đều sẽ mượn vài cuốn.
Lăng Kiêu cũng ngăn cản, mặc kệ lấy, thản nhiên thưởng ngắm cảnh tuyết ngoài cửa sổ.
“Ủa, đây là cái gì?”
Quý Hoài Trúc bỗng nhiên mở một cái hộp dài, bên trong là một bức họa cuộn, mở , là một bức tranh chân dung, dường như là một gia đình năm .
Nét vẽ cũng tinh xảo, chỉ là vài nét phác họa đơn giản, thậm chí tô màu, nhưng vài nét ít ỏi vô cùng sinh động, chân thực.
Lăng Kiêu thấy bức họa cuộn đó, môi mỏng khẽ mím : “Là bút tích của trưởng .”
Lăng Trần chỉ giỏi văn chương mà còn giỏi vẽ tranh. Chỉ là khi còn nhỏ điều kiện gia đình , cách nào mua bút vẽ cho . Bức tranh , là vì Lăng Kiêu tòng quân, Lăng Trần liền vẽ một bức như , là bức chân dung cả nhà Lăng gia, đưa cho mang theo, kỷ niệm.