Nguyệt Dao ngước mắt, đối diện với tầm mắt của Trần Thi Vận. Trần Thi Vận lập tức dời tầm mắt, sang chỗ khác, chỉ là sắc mặt càng khó coi hơn.
Mọi đùa một lúc, Lão phu nhân cố ý giữ họ ở dùng cơm trưa. Dù cũng là ngày Tết, trong yến tiệc hòa thuận vui vẻ, khí cũng vô cùng hòa hợp.
Chờ đến khi ăn cơm xong, khách khứa cũng đều lượt cáo từ. Hôm nay dù cũng là đến chúc Tết, quấy rầy cả nửa ngày cũng thể ở lâu hơn.
Lão phu nhân kéo Nguyệt Dao : “Con về nghỉ ngơi , sắc mặt con cũng , mùng một cũng tiện mời đại phu. Cứ nghỉ ngơi cho khỏe, cảm lạnh một chút dưỡng vài ngày là khỏi, đừng để đến lúc nghiêm trọng thì phiền phức.”
“Cảm ơn .”
Nguyệt Dao cũng chút tâm thần yên, gật đầu đồng ý, liền dậy khỏi Phúc Thọ Viên.
Vừa mới ngoài, thấy một bóng đang chờ ở bên ngoài.
Ánh mắt nàng ngưng , chậm rãi : “Trần cô nương.”
Trần Thi Vận mỉm : “Vừa trong yến tiệc tiện chào hỏi Đại phu nhân, Đại phu nhân thể khỏe, xem vẫn là vất vả quá sức.”
Nguyệt Dao lời ẩn ẩn cảm thấy chói tai. Trần Thi Vận đối với nàng địch ý, nàng vẫn luôn rõ. Nàng , cũng thật sự gây phiền phức gì với nàng .
“Làm Trần cô nương bận tâm, chỉ là chút cảm lạnh, nghỉ ngơi hai ngày là khỏi.” Giọng điệu Nguyệt Dao lãnh đạm, rõ ràng là ý định hàn huyên với nàng .
Trần Thi Vận là thông minh, thể sự xa cách của nàng? nàng cũng tức giận, chỉ đầy ẩn ý: “Chỉ là cảm lạnh thôi, chắc là tính là gì. Hiện giờ điều Đại phu nhân sầu lo, hẳn là chuyện khác ?”
Nguyệt Dao giật , nàng bằng ánh mắt lạnh: “Ta ngươi đang gì.”
Trần Thi Vận hất cằm, chút cao ngạo: “Mặc dù và Hầu gia hủy hôn, nhưng hiện giờ cũng sắp gả cho Lục hoàng tử, trở thành Hoàng tử phi. Đại phu nhân tại ?”
Nguyệt Dao nheo mắt, lờ mờ nhận địch ý của nàng .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Trần Thi Vận tiến lên một bước, châm chọc: “Bởi vì với là khác , sang hèn sẵn trong mệnh . Ta cho dù mất một mối hôn sự, cũng thể mối hơn. Còn , dù cướp đồ của khác, cũng định là thể quang minh chính đại.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-210.html.]
Nguyệt Dao ngước mắt nàng , ánh mắt dửng dưng: “Nếu Trần cô nương mối hơn, hiện giờ cần gì canh cánh trong lòng?”
Sắc mặt Trần Thi Vận cứng đờ.
Nguyệt Dao vẻ ngạo mạn trong mắt nàng , còn kiên nhẫn để đối phó. Nàng lách qua nàng cất bước: “Trần cô nương thong thả, tiễn.”
Có những dù thế nào cũng sẽ căm ghét nàng, nàng cần gì tốn tâm tốn sức để duy trì quan hệ? Thời gian của nàng cũng là thứ vô giá trị.
Hiện tại cả vốn dĩ đau nhức lợi hại, mệt c.h.ế.t, nào tâm tình mà ứng phó với cái kiểu năng quái gở của nàng .
Trần Thi Vận sững tại chỗ, sắc mặt trở nên khó coi.
Thân phận Hoàng tử phi quả thực tôn quý hơn, nhưng nếu luận về thực quyền, Lục hoàng tử thể so sánh với Lăng Kiêu?
Mà sớm từ một năm , khi Lăng Kiêu cưỡi ngựa phi nhanh về kinh, băng qua đường Chu Tước, nàng gặp yêu . Lúc khi định hôn ước với , nàng vui mừng đến mức cả đêm ngủ. Nàng rõ ràng may mắn như .
Nàng từ nhỏ đến lớn đều muôn tung hô, hưởng thụ thứ nhất, nàng cũng như ý nguyện hôn ước mà mong nhất. tất cả những điều , Khương Nguyệt Dao phá vỡ.
Lục hoàng tử phi thì chứ? Nàng căn bản thể cam tâm! Làm thể canh cánh trong lòng?
Bàn tay trong tay áo của Trần Thi Vận bấm sâu da thịt, nàng gắt gao trừng mắt theo hướng Khương Nguyệt Dao rời . Ả cho rằng dựa bản lĩnh hồ ly tinh quyến rũ Lăng Hầu, hủy hoại hôn sự của nàng , thì thể kê cao gối mà ngủ ?
Nằm mơ !
Trần Thi Vận căm giận xoay , rời khỏi Hầu phủ.
Trên xe ngựa trở về phủ.
“Lăng Đại phu nhân đó tự chuyện liêm sỉ, còn dám diễu võ dương oai mặt cô nương. Chi bằng đem chuyện của ả phanh phui , cho ả mất mặt!” Nha Bích Hà nghiến răng .
Trần Thi Vận lạnh: “Vậy chẳng là quá hời cho ả ?”
Chưa đến việc nếu lộ , Lăng Kiêu nhất định sẽ tha cho Trần gia, mà khi còn nhân cơ hội để cho Khương Nguyệt Dao danh chính ngôn thuận, từ đây ngoài ánh sáng.