“Người , chuẩn nước.”
Xuân Nhi đang canh giữ bên ngoài vội lên tiếng: “Vâng.”
Sau đó, nước ấm đưa đến phòng tắm, nàng vội vàng lui , thậm chí dám ngẩng đầu một mớ hỗn độn trong phòng.
Cửa phòng một nữa đóng , màn giường một bàn tay thon dài vén lên. Nguyệt Dao lún sâu trong chăn gấm màu vàng nhạt, hàng mi dài cong vút nhắm nghiền, mặt vẫn còn vương nét ửng hồng bất thường, làn da lộ bên ngoài chi chít dấu vết.
Ánh mắt Lăng Kiêu tối sầm thêm vài phần, nhịn đưa tay sờ gò má hồng hồng của nàng.
Nàng cảm nhận đến gần, cả run rẩy một chút, xoay cuộn trong chăn, cả mềm nhũn đến cả ngón tay cũng nhấc nổi.
Bàn tay đang lơ lửng giữa trung khựng .
Lần xoa dịu cơ thể nàng , nên ban đầu nàng cũng khá phối hợp, nhưng kéo dài thì nàng vui. Song, ngọn lửa mà kìm nén mấy tháng nay dễ dàng dập tắt?
Phí nhiều tâm tư như mới nếm một chút thịt, thể buông tha nàng? Cho nên vẫn đè nàng trở mà giày vò đến tận bây giờ.
Vì , bây giờ nàng cảm nhận đến gần liền phản xạ điều kiện mà kháng cự.
Hắn giơ tay lên, xoa xoa mái tóc mềm mại của nàng: “Ta chạm nàng, ôm nàng tắm rửa ?”
Hàng mi nàng vẫn run rẩy, vô lực lún sâu trong chăn gấm, rốt cuộc cử động nữa.
Khóe môi cong lên, bế cả lẫn chăn của nàng lên, bước xuống giường.
Trong phòng địa long, còn đốt lò sưởi, ấm áp vô cùng, nhưng cơ thể nàng yếu ớt, chỉ sợ dính một chút gió lạnh cũng sẽ bệnh.
Hắn ôm nàng phòng tắm ở gian bên cạnh, trong bồn tắm chứa đầy nước ấm, lúc mới vứt chăn , lột nàng từ bên trong , đặt bồn tắm.
Nàng mềm oặt dựa thành bồn, hàng mi buông xuống, khuôn mặt nhỏ ửng hồng nóng vấn vít càng thêm hồng nhuận, giống như một quả đào mật chín mọng.
Hắn cầm khăn lau cho nàng, làn da trắng sứ chi chít những dấu vết để , trông ái quyến rũ.
Lòng bàn tay chạm đến cơ thể mềm mại của nàng, ánh mắt tối sầm thêm vài phần, cổ họng khô khốc.
Chiếc khăn trong tay bất giác rơi xuống nước, bàn tay to lớn dần nóng rực bắt đầu an phận mà chu du nàng.
Hắn cúi đầu, áp sát nàng, thèm thuồng chằm chằm đôi môi nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-205.html.]
Nàng dường như nhận điều gì đó, mơ màng mở mắt , cặp mắt mờ sương đối diện với tầm mắt nóng rực của , đó hàng mi run lên, nghiêng đầu né tránh.
Hắn hôn lên gò má hồng của nàng, nỉ non: “Ngoan, đây là cuối cùng, bảo đảm.”
“Ưm…”
Bàn tay to của giữ chặt gáy nàng, khiến nàng thể trốn tránh, đó chặn lấy môi nàng.
Nước b.ắ.n tung tóe, trong phòng tắm dần dần vang lên tiếng nước tí tách, rơi xuống một mảng hỗn độn.
Ngày hôm .
Ánh mặt trời rực rỡ, mặt trời lên cao, mắt thấy sắp đến giữa trưa, trong phòng vẫn yên tĩnh một tiếng động.
Xuân Nhi khỏi chút sốt ruột, nhịn nhỏ giọng hỏi: “Có nên gọi phu nhân dậy ? Hôm nay là mùng một, còn chúc Tết nữa.”
Chúc Tết thì cũng là chuyện nhỏ, chủ yếu là sắp đến giờ Ngọ , mà Hầu gia vẫn ! Lỡ như khác phát hiện thì ?
“Chuyện cần ngươi lo, Lão phu nhân cho đến hỏi thì ngươi cứ phu nhân bệnh.”
Kiếm Sương lắc lắc đầu, động tĩnh trong phòng hôm qua mãi đến hừng đông mới dừng , lúc thể thức dậy nổi?
Xuân Nhi trong lòng sốt ruột, nhưng cuối cùng cũng dám thêm gì, chỉ thể tiếp tục chờ.
Trong phòng, ánh nắng ngoài cửa sổ xuyên qua lớp lụa mỏng chiếu , mang thêm một tia ấm áp.
Lăng Kiêu một tay chống đầu, Nguyệt Dao đang ngoan ngoãn dựa lòng ngủ say, trong mắt hiện lên vẻ thỏa mãn hiếm thấy.
Chăn nệm giường đều mới, còn mặc áo ngủ cho nàng. Có lẽ tối hôm qua thật sự quá mệt mỏi, nên bây giờ nàng ngủ say.
Vẻ ửng hồng khác thường mặt nàng tan , lúc khuôn mặt nhỏ trắng sứ, nửa bên má đè lên gối mềm, ép một mảng thịt mềm biến dạng.
Hắn nhịn vươn tay véo véo gò má nàng, mập mạp hơn một chút so với lúc mới gặp. Năm ngoái tầm , cơ thể nàng gầy gò như thể gió thổi cũng bay, cằm nhọn hoắt, mặt chút thịt nào.
Hiện tại mặt nàng thêm chút thịt, trông sức sống hơn, cơ thể cũng còn mỏng manh như , ôm mềm mại, dễ chịu hơn bao nhiêu.
Vẫn là do nuôi .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.