Vừa bước , Thái tử liền lập tức đuổi theo, vô cùng hứng thú hỏi: “Ngươi tính toán cầu Bệ hạ ân thưởng gì ?”
Lăng Kiêu thong thả bước xuống thềm đá, khóe môi nhếch lên nụ nhẹ: “Đến lúc đó sẽ .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“A, gì mà thể nóiBây giờ...? Cứ nhất định đợi đến sang năm ?”
“Sang năm sẽ thích hợp hơn.”
“Tại ?” Thái tử tò mò c.h.ế.t.
Lăng Kiêu bước thong thả. Tuy năm nay sang năm thì cũng đều là đại nghịch bất đạo như , nhưng sang năm gì cũng coi như chính thức khỏi kỳ hạn để tang, Bệ hạ chắc sẽ quá tức giận.
Một năm cũng sắp đợi đến cùng , chỉ còn tháng cuối cùng, đợi thêm một chút cũng .
“Ba ngày nữa Tào Nguyên sẽ áp giải đến kinh thành, đến lúc đó là điện hạ tự thẩm vấn ?”
“Tự nhiên là bổn cung…”
Thái tử dừng một chút: “Ngươi đừng đ.á.n.h trống lảng với !”
“Hoàng !”
Thái tử đầu , thấy Hoài Ninh hưng phấn chạy tới: “Kiêu ca ca, về!”
“Công chúa.”
Thái tử còn định hỏi tiếp, Hoài Ninh vội vã : “Huynh Nguyệt Dao tỷ tỷ ? Tỷ đột nhiên rời kinh, là về nhà đẻ, nhưng ngay cả một lời chào tạm biệt với cũng …”
Lăng Kiêu : “Nàng ấyHiện... đang ở Hầu phủ.”
Mắt Hoài Ninh sáng rực lên vì kinh ngạc, hưng phấn : “Thật ? Tỷ về khi nào? Sao gì hết !”
Lăng Kiêu lười giải thích nhiều, chỉ gật đầu: “Mới về.”
“Vậy gặp tỷ !”
Hoài Ninh lập tức chạy ngoài, Thái tử túm trở : “Trời sắp tối , cửa cung cũng sắp đóng, ? Muốn thì mai hãy .”
“ mà …”
Lăng Kiêu thuận thế : “Cửa cung sắp đóng, thần xin cung . Cáo từ.”
Sau đó, xoay rảo bước nhanh.
Hoài Ninh tức giận bĩu môi: “ lâu gặp Nguyệt Dao, nhiều lời hỏi tỷ . Hoàng đáng ghét như !”
Thái tử bóng dáng Lăng Kiêu vội vã rời , chút xuất thần. Tại Lăng Kiêu về, trưởng tẩu của cũng trở về luôn?
Sáng sớm hôm , Nguyệt Dao còn tỉnh ngủ, một tiếng thông truyền đ.á.n.h thức: “Phu nhân, Công chúa đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-194.html.]
“Hửm?” Nguyệt Dao mơ màng mở mắt.
Hoài Ninh vọt : “Nguyệt Dao!”
Nàng vén màn giường, lao ôm chầm lấy Nguyệt Dao: “Cuối cùng tỷ cũng về !”
Nguyệt Dao lập tức tỉnh táo , trợn tròn mắt: “Công chúa?”
Hoài Ninh tức giận : “Sao tỷ mà một tiếng nào ? Muội còn tưởng tỷ bao giờ trở nữa!”
Nguyệt Dao từ giường dậy, kéo tay Hoài Ninh, cũng chút áy náy: “Xin , lúc đó vội quá…”
“Hôm qua Kiêu ca ca cung mới tỷ về. Tỷ tỷ về nhà đẻ gì? Kinh thành chỗ nào ?” Hoài Ninh kéo nàng, sốt ruột hỏi.
“Nhà đẻ ở Nghi Châu xảy chút chuyện, lúc đó sốt ruột về,” đây là lý do thoái thác Nguyệt Dao chuẩn từ sớm,Bây giờ... , vẫn cảm thấy chút chột .
“Vậy tỷ với ? Biết còn thể giúp tỷ!”
Nguyệt Dao nắm nắm tay nàng: “Lần , nhất định sẽ với .”
Hoài Ninh tức giận : “Tỷ chỉ dỗ thôi! Tỷ rời kinh mà với một tiếng, là coi là bằng hữu ?!”
“Công chúa là bằng hữu nhất của ở kinh thành, coi công chúa là bằng hữu ? Lần , thật sự là lý do.” Nàng vội vàng .
“Thật ?” Nàng nghi ngờ.
Nguyệt Dao nghiêm túc gật đầu: “Thật sự.”
“Vậy tha thứ cho tỷ.” Hoài Ninh vui vẻ trở , hì hì kéo nàng, tíu tít kể lể: “Tỷ rời kinh mấy tháng nay, xảy bao nhiêu chuyện tày trời!”
“Chuyện gì ?”
Nguyệt Dao chỉ Lăng Thân đỗ trong kỳ thi Hương, cuối cùng phụ mấy năm dùi mài kinh sử. Tối hôm qua, lão phu nhân vui vẻ kéo nàng chuyện suốt đêm.
Hoài Ninh ghé sát tai Nguyệt Dao thì thầm: “Tỷ ? Trần Thi Vận đính hôn .”
Nguyệt Dao sững sờ một chút: “Cái gì?”
“Không nữa, Lục hoàng thế mà coi trọng nàng . Cũng Lục hoàng mắt kiểu gì nữa, hừ!”
Lục hoàng tử? Nguyệt Dao ấn tượng gì, nàng chỉ Lăng Kiêu thiết với Thái tử.
“ mà thì nàng nhất định là hết hy vọng , sẽ còn quấn lấy Kiêu ca ca nữa.”
Nguyệt Dao bỗng nhiên nắm chặt chăn gấm.
Hoài Ninh lập tức nhảy sang đề tài tiếp theo: