Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 192

Cập nhật lúc: 2025-11-08 05:27:48
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lăng Kiêu bình thản : “Một tháng , thuyền buôn nàng ở Kỳ Châu hải tặc tấn công. Lúc đó con trùng hợp đang việc ở gần đó, nên cứu nàng từ tay bọn cướp. Con nghĩ nàng một đơn độc bên ngoài an , dù nàng cũng là một nữ tử yếu đuối, mà thế đạo thái bình, nên con đưa nàng về.”

 

Hắn thản nhiên như , nửa thật nửa giả, cứ thế cho qua chuyện.

 

Lăng Thân kinh ngạc : “Lại chuyện như ! Đáng sợ thật! Giữa ban ngày ban mặt, trời quang mây tạnh, mà vẫn bọn đạo tặc ngang ngược đến thế! Còn dám cướp thuyền! Quả thực là táng tận lương tâm!”

 

Nguyệt Dao đầu liếc Lăng Kiêu, kéo kéo khóe môi: “ , cũng ngờ, loại như .”

 

Ánh mắt Lăng Kiêu lạnh vài phần, liếc xéo qua Lăng Thân. Lăng Thân bỗng rùng một cái, rụt rụt cổ, bất giác cửa. Rèm cửa kéo kín mít, lọt gió.

 

Lăng Kiêu bình thản : “Tóm là cũng xảy chuyện gì lớn.”

 

Lâm thị lúc mới thở dài một tiếng, với Nguyệt Dao: “Con xảy chuyện lớn như cũng gửi một lá thư về?”

 

Nguyệt Dao khó nhọc đáp: “Chỉ là sự cố bất ngờ, đường binh hoang mã loạn, con cũng kịp…”

 

Lâm thị kéo tay nàng vỗ vỗ: “Con về Nghi Châu nhà đẻ thì cũng thôi , còn chạy loạn khắp nơi? Đứa nhỏ thật là khiến bớt lo. May mà Nhị Lang cứu con, nếu lỡ xảy chuyện gì, Đại Lang suối vàng , cũng khó mà an lòng!”

 

Nguyệt Dao rũ mắt xuống, hàng mi run rẩy.

 

Lăng Kiêu nhíu mày, giọng điệu cũng lạnh vài phần: “Về là , thu xếp .”

 

Lâm thị lúc mới phát hiện Lăng Kiêu cả ướt sũng, vội : “Sao con ướt hết thế ? Mau mau mau, về tắm nước nóng y phục , đừng để cảm lạnh!”

 

Lăng Kiêu liếc Nguyệt Dao. Nàng mím môi, lúc mới mở miệng: “Vậy con cũng về thu dọn một chút.”

 

“Phải , cái viện Minh Nguyệt Hiên của con vẫn luôn cho quét dọn, nhưng chăn đệm các thứ cũng đều đổi mới hết. Lát nữa cho nha bà tử thu dọn một lượt. Con về nghỉ ngơi , tối nay chúng cùng ăn một bữa cơm đoàn viên.”

 

“Cảm ơn nương.” Nàng rũ mắt, chút dám thẳng mắt Lâm thị.

 

Nguyệt Dao xoay ngoài, Lăng Kiêu cũng lập tức theo sát.

 

Nha thả tấm rèm cửa dày nặng xuống, Lâm thị vẫn còn ngơ ngẩn tấm rèm, ngẩn ngơ.

 

“Nương, nhị ca và đại tẩu đều trở về, vui ?” Lăng Thân hì hì hỏi.

 

Lâm thị mơ hồ cảm thấy gì đó kỳ quặc.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-192.html.]

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Thuyền buôn của Nguyệt nương tấn công ở Kỳ Châu, mà Lăng Kiêu " " đang việc ở Kỳ Châu.

 

Sao thể trùng hợp đến như ?

 

Lâm thị hít sâu một , lắc đầu, chỉ mong là bà nghĩ nhiều.

 

Nguyệt Dao dọc hành lang về phía nội viện. Vừa đến cửa Thùy Hoa, liền thấy giọng quen thuộc mà trầm thấp từ phía : “A Dao.”

 

Nàng dừng bước, đầu : “Hầu gia việc gì ?”

 

Hắn tiến gần nàng, thấy vẻ xa cách ẩn hiện trong mắt nàng, đáy mắt trầm xuống.

 

“Nàng cứ an tâm ở đây, vạn sự .”

 

Nàng đầu , giọng điệu lãnh đạm: “Biết .”

 

Sắc mặt khẽ biến, nhưng vẫn cố nén giận: “Không vui ?”

 

“Không .”

 

Nàng dây dưa với ở bên ngoài, xoay liền : “Ta về đây.”

 

Hắn trực tiếp túm chặt cổ tay, kéo nàng . Nàng bực bội gỡ tay , đanh mặt áp sát nàng: “Vì Lăng Trần ?”

 

Cảm xúc của nàng, cảm nhận rõ. Kể từ câu “Đại Lang suối vàng khó an” của lão phu nhân, nàng liền trở nên xa cách hơn hẳn.

 

Nàng hung hăng trừng mắt: “Ngươi cũng là đại ca của ngươi ? Với những hành viBây giờ... của ngươi, ngươi thật sự thấy xứng đáng với ?”

 

Hắn dừng một chút, ánh mắt sững sờ.

 

Nàng gỡ tay định , ngược siết chặt năm ngón tay, ghì nàng mặt, đôi đồng tử lạnh lẽo khóa chặt lấy nàng, hề nhượng bộ.

 

“Đại ca từng để di ngôn, bảo chăm sóc nàng tử tế. TaBây giờ... nuôi nàng trắng trẻo mập mạp, xin ?”

 

Nàng trợn to hai mắt, gần như thể tin nổi thể những lời liêm sỉ như !

 

Hắn kéo cổ tay nàng, giật mạnh lòng. Nàng bắt lao n.g.ự.c , bóng dáng cao lớn của che phủ lấy nàng. Người ngoài nếu từ lưng, căn bản thể thấy nàng đang giấu trong lòng.

 

 

Loading...