Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-11-08 05:27:47
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng sợ khác thấy, chạm tay , tự xách váy khom lưng lên xe. Hắn nàng vẫn còn giận, cũng bực, chỉ bên xe chờ nàng lên.

 

Ngay khoảnh khắc nàng khom lưng bước xe, ánh mắt nàng liếc thấy bờ vai của mưa cho ướt sũng.

 

Nàng dừng một chút, cúi đầu chui trong xe.

 

Đợi nàng lên xe , Kiếm Sương liền : “Trận mưa đến đột ngột quá, chỉ chuẩn một chiếc xe ngựa. Hầu gia cũng xe ạ.”

 

Lúc ở Định Châu, bọn họ cũng câu nệ mấy thứ .

 

Giờ tuy ở kinh thành, nhưng bến tàu dọn dẹp sạch sẽ, hắc giáp vệ canh gác tầng tầng lớp lớp, tất cả đều là binh của Lăng Kiêu, cũng cần lo lắng gì.

 

nàng nhất định sẽ vui.

 

Hắn tùy tay gập dù : “Không cần.”

 

Thanh Ngọc vội đưa một chiếc nón lá tới.

 

Hắn đội nón lên, xoay lên ngựa. Cơn mưa lất phất vẫn dứt, rơi xuống , thấm ướt y phục.

 

Đoàn xe chậm rãi khởi hành.

 

Nguyệt Dao đẩy cửa sổ xe , bên ngoài, liền thấy Lăng Kiêu cưỡi ngựa ở phía . Một kỵ trang màu đen, đuôi tóc buộc cao, đội nón lá, chỉ thể che cho nước mưa rơi mặt. Trên ngay cả áo tơi cũng mặc. Vừa chỉ ướt nửa bên vai, giờ phút , y phục đều nước mưa lạnh băng thấm ướt.

 

Ngón tay nàng vịn cửa sổ xe trắng bệch, mím chặt môi.

 

“Phu nhân đóng cửa sổ xe ạ, gió thổi lạnh lắm, phu nhân sợ lạnh nhất ?”

 

Nàng cúi đầu thu hồi tầm mắt. Tiểu nha đưa cho nàng một bình nước nóng ấm áp đặt tay, dậy đóng cửa sổ xe , ngăn cách hàn khí bên ngoài.

 

Trong xe đặt lò sưởi, sớm sưởi cho ấm áp, còn chuẩn cả gừng. Chút hàn khí lúc xuống thuyền , sớm hong khô còn một dấu vết.

 

Nửa giờ , xe ngựa từ từ dừng cửa Quân Hầu phủ.

 

Ngoài cửa, gã sai vặt sớm chờ sẵn. Thấy Lăng Kiêu trở về, vui mừng chạy đón: “Hầu gia về! Lão phu nhân chờ ngài lâu!”

 

Lăng Kiêu xoay xuống ngựa, gã sai vặt vội đưa ô tới: “Trời mưa thế , Hầu gia xe ngựa ạ?”

 

Lăng Kiêu nhận. Dù cũng ướt sũng, cũng lười dùng mấy thứ vướng víu đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-191.html.]

Hắn về phía xe ngựa, Nguyệt Dao khom lưng bước . Tiểu nha cẩn thận che ô cho nàng, để nàng dính một giọt mưa nào.

 

Gã sai vặt thấy Nguyệt Dao, thoạt đầu sững sờ, đó kinh ngạc đến trợn tròn cả mắt: “Đại, đại, Đại phu nhân?!”

 

“Chuyện bé xé to cái gì?” Hắn liếc một cái lạnh lùng.

 

Gã sai vặt vội vàng cúi đầu. Đám nha , hạ nhân đang chờ ở cửa cũng vội vàng đồng loạt cung kính hành lễ.

 

Nguyệt Dao ngẩng đầu, tòa phủ nguy nga mắt, trong lòng dâng lên cảm giác kháng cự, bước chân nặng trĩu.

 

“Còn ?” Đôi mắt đen láy của khóa chặt nàng, giọng bình thản nhưng mang theo ngữ khí cho phép kháng cự.

 

Nguyệt Dao hồn, mím chặt môi, nhấc chân theo .

 

Một tiểu nha sớm vui vẻ chạy thông báo: “Hầu gia về!”

 

Lão phu nhân chờ sẵn ở sảnh ngoài. Biết hôm nay về, nếu vì bên ngoài trời giá rét, lão phu nhân hận thể tự bến tàu đón.

 

“Mau, mau mời !”

 

Tấm rèm cửa dày nặng vén lên, bóng dáng cao lớn rảo bước tiến , chắp tay: “Nương, con về.”

 

Lâm thị vội bước lên , tỉ mỉ một lượt. Thấy vẫn bình an vô sự mới thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ gật đầu liên tục: “Về là , về là . Nương còn sợ con đến Tết cũng về !”

 

“Dù thế nào cũng về Tết. Tết nhất dù cũng cả nhà đoàn tụ.” Giọng tùy ý.

 

“Tốt, , …”

 

Lâm thị đang một bụng lời , đầu , bỗng nhiên thấy bóng hình theo Lăng Kiêu. Bà nhất thời sững sờ hồi lâu, chậm chạp hồn.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Lăng Thân bỗng nhiên trợn to hai mắt, là đầu tiên kêu lên: “Đại tẩu?! Sao, tẩu về cùng với nhị ca?!”

 

Ngay từ tháng Tám, Nguyệt Dao rời kinh, về Nghi Châu nhà đẻ. Ngay cả Lăng Thân cũng đợi đến khi thi Hương kết thúc mới chuyện , vì thế mà buồn bã một thời gian dài.

 

cũng là sớm chiều chung sống suốt hai năm, Lăng Thân tự nhiên cũng nỡ để Nguyệt Dao đột ngột rời .

 

Lâm thị cuối cùng cũng hồn, ngơ ngác Nguyệt Dao: “Nguyệt nương, con trở về?”

 

Nguyệt Dao bối rối vặn hai tay , sắc mặt căng thẳng, nên trả lời thế nào.

 

 

Loading...