Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 167

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:26:53
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giằng co một lát, bỗng thu lệ khí trong mắt, ánh mắt trở nên ôn hòa: “Được.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Nàng ngẩn , rõ ràng ngờ đột nhiên dễ chuyện như .

 

Nàng chút cảnh giác : “Thật ?”

 

Giọng tùy ý: “Nàng ở đây với hai tháng. Đợi lo xong chuyện ở Định Châu, đường hồi kinh, sẽ để nàng rời .”

 

“Ta ngay bây giờ!”

 

“Bây giờ nàng nổi ?”

 

“Ta…” Nàng nghẹn lời, trong đầu bất giác nhớ những gì với hôm qua. Gương mặt nhỏ trắng như sứ thoáng chốc đỏ bừng, nhưng cách nào phản bác.

 

Tên khốn , hôm qua bắt nạt nàng như , hệt như phát điên. Nàng van xin đủ đường cũng chịu buông tha. Đã qua một đêm mà giờ nàng tỉnh , cả vẫn đau nhức như vỡ từng mảnh, hai chân mềm nhũn còn sức lực để xuống giường.

 

Nghĩ đến đó, nàng hận đến nghiến răng.

 

Hắn trấn an: “Đại phu cũng , nàng cần tĩnh dưỡng. Hơn nữa, nàng Định Châu loạn thế nào ? Bọn nghịch đảng Hoa Sen giáo sớm cắm rễ ở Định Châu, tác loạn khắp nơi, quan binh địa phương cũng trấn áp nổi, khí thế vô cùng kiêu ngạo. Nếu , cũng chẳng đến mức tự mang binh đến đây dẹp loạn. Nàng mà ngoài, chỉ sợ đến tối bắt .”

 

Nàng trừng mắt: “Là ai bắt đến cái nơi ?!”

 

Phản đảng tác loạn ở phương bắc, còn theo kế hoạch ban đầu, đáng lẽ nàng đường xuôi nam !

 

Lăng Kiêu sờ mũi, lảng sang chuyện khác: “Thuyền buôn của Mạc gia rời Kỳ Châu xuôi nam . Mạc Tử Khiêm cũng Mạc Thế Khang đưa thẳng về kinh thành. Nàng dù tiếp tục về phía nam, thì còn tin tưởng ai? Nàng rời , cũng nên suy tính cho chu .”

 

Sắc mặt nàng khẽ biến, trong mắt ánh lên vẻ mờ mịt.

 

Hắn ngước mắt nàng, đôi đồng tử đen như mực sâu thẳm tựa vực đáy: “Nơi kinh thành, nàng đổi tên đổi họ, ai nhận nàng . Nàng ở bên cạnh , nhiều nhất là hai tháng, sẽ diệt sạch đám phản đảng . Đến lúc đó, tự nhiên cũng về kinh phục mệnh, nàng cũng thể rời . Ta tuyệt đối cản.”

 

“Ta tin ngươi ?” Nàng chằm chằm.

 

Giọng lãnh đạm: “Nàng hiện xin từ biệt lão phu nhân, rời khỏi Lăng gia . Ta mang nàng về thì coi là gì chứ?”

 

Nàng sững sờ.

 

Trong mắt lão phu nhân, nàng về Nghi Châu nhà đẻ, chẳng còn liên quan gì đến Lăng Kiêu, nên bất kỳ dây dưa nào nữa.

 

Nếu Lăng Kiêu mang nàng về kinh, ắt sẽ vô cùng gây chú ý. Lão phu nhân tuổi cao, nhưng mù.

 

“Ta rảnh rỗi đến thế, bây giờ cũng cần thiết tự rước phiền phức ,” lạnh lùng liếc nàng, “Nàng nghĩ thiếu phụ nữ ? Đến mức cầu xin cưới một đàn bà từng bỏ trốn theo trai?”

 

Sắc mặt Nguyệt Dao căng thẳng. , Lăng Kiêu hiện giờ thứ , chỉ e còn mong nàng tự cuốn xéo thật xa, để tránh quấn lấy đòi danh phận, thêm phiền phức.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-167.html.]

 

Hắn hừ lạnh: “Ta lòng giữ nàng , đều là nể mặt đại ca cả. Chứ , nàng chạy loạn bên ngoài, lỡ gặp chuyện may, e đại ca suối vàng cũng khó mà yên lòng.”

 

Nàng âm thầm nghiến răng, còn mặt mũi nào mà những lời ?

 

Nàng đanh mặt suy nghĩ. Hắn cũng vội, kiên nhẫn chờ đợi.

 

Một lúc lâu , nàng rốt cuộc lên tiếng: “Ta điều kiện.”

 

Hắn nhướng mày. Nàng còn dám điều kiện? Bây giờ nàng gì trong tay mà mặc cả với ?

 

Thôi thì.

 

“Nói .”

 

Nàng bình tĩnh : “Ngươi ép nữa.”

 

“Ép nàng chuyện gì?”

 

“Ép, ép chuyện… như hôm qua.” Nàng khó khăn lắm mới lời.

 

“Được.” Hắn chút do dự.

 

Nàng sững sờ. Hắn hôm nay bỗng dưng dễ chuyện như biến thành một khác.

 

Mới hôm qua còn đằng đằng sát khí như dã thú ăn thịt , chỉ qua một đêm bỗng nhiên trở nên tính và hòa nhã.

 

Nàng chút phản ứng kịp.

 

“Còn chuyện gì nữa ?”

 

Nàng mấp máy môi, đầu nơi khác, chuyện với nữa.

 

Hắn khẽ nhếch môi, dậy: “Vậy cho hầu nàng rửa mặt. Nàng ngoan ngoãn ăn cơm, uống t.h.u.ố.c . Ta bận việc quân, rảnh ở với nàng.”

 

Ai thèm ở cùng?

 

Nguyệt Dao vẫn thèm đếm xỉa đến .

 

Hắn cũng ép buộc. Nàng chịu ngoan ngoãn ở đây là đủ . Thời gian còn dài, vội.

 

Lăng Kiêu khỏi lều, về phía Kiếm Sương: “Từ nay ngươi theo nàng , việc gì cứ trực tiếp bẩm báo với .”

 

Kiếm Sương vội ôm quyền: “Vâng.”

Loading...