Chị Dâu Trưởng Hiền Thục Dịu Dàng, Khiến Vị Quân Hầu Lạnh Lùng Tàn Nhẫn Ngày Đêm Mơ Tưởng. - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:46:38
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hắn bóng dáng càng lúc càng xa của nàng, khóe môi khẽ nhếch, tâm tình vui vẻ hơn một cách khó hiểu.

 

“Hầu gia, cần chuẩn ngựa ?”

 

Lăng Kiêu thu hồi tầm mắt, xoay ngoài: “Chuẩn ngựa, đến chiếu ngục.”

 

“Vâng.” Bước chân của Kiếm Sương cũng nhẹ nhàng hẳn lên.

 

Nguyệt Dao trở phòng ngủ, trực tiếp ngã xuống giường, mệt đến nhấc nổi , trong đầu cũng hỗn loạn mờ mịt.

 

Nàng dường như nay đều thấu Lăng Kiêu.

 

Nàng cho rằng Lăng Kiêu hẳn là chán ghét nàng, sẽ thèm nàng một cái, ngờ đột nhiên đổi ý.

 

Nàng cho rằng đêm qua nhất định sẽ gì đó với nàng, nhưng hôn xong liền , giống như hứng thú cũng lớn.

 

Nàng cho rằng chắc là hứng thú, nhưng hôm nay nhắc nhở nàng mỗi ngày bẩm báo, xem bộ dáng , e là nhất thời nửa khắc là thể buông tha nàng.

 

kéo dài lâu, thật sự nguy hiểm.

 

Nàng thà rằng tốc chiến tốc thắng, chán ghét nàng đó cùng nàng kéo cách, đó đoạn quá khứ của bọn họ liền thể vĩnh viễn chôn giấu, ai .

 

Nàng mất một mái nhà, nàng trân quý những ngày tháng an bình hiện tại hơn bất cứ ai, nàng hy vọng vì tư d.ụ.c của Lăng Kiêu mà hủy hoại tất cả những gì nàng đang .

 

Nàng chút bực bội vùi mặt gối mềm.

 

Chiếu ngục.

 

“Đem Mạc Thế Khang đến đây.” Lăng Kiêu lạnh giọng phân phó.

 

“Vâng.”

 

Rất nhanh, Mạc Thế Khang m.á.u me đầm đìa kéo , ném thẳng xuống đất. Ánh mắt Lăng Kiêu hờ hững đang úp sấp chân .

 

“Hầu gia, chuyện của Trần tướng, thật sự gì cả……” Mạc Thế Khang thoi thóp, nhưng vẫn giãy giụa xin tha, vươn tay bắt lấy giày của .

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

 

Lăng Kiêu trực tiếp dời chân .

 

Hắn lạnh giọng hỏi: “Ngươi sống ?”

 

Mạc Thế Khang gian nan ngẩng đầu, trong ánh mắt vẩn đục lóe lên tia sáng, vội vàng : “Muốn, !”

 

“Đám thích khách là xuất từ tiêu cục Mạc gia, tội danh thể định cho Mạc gia, cũng thể định cho Mạc gia.”

 

Mạc Thế Khang run rẩy : “Ta đích xác cho tiêu sư việc cho Trần gia, nhưng mấy tiêu sư sớm thuộc quyền sai phái trực tiếp của Trần tướng, bọn họ ám sát Hầu gia, thật sự !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chi-dau-truong-hien-thuc-diu-dang-khien-vi-quan-hau-lanh-lung-tan-nhan-ngay-dem-mo-tuong/chuong-113.html.]

“Vụ án thể lớn thể nhỏ, liền xem Mạc lão gia, lựa chọn như thế nào.”

 

Mạc Thế Khang vội vàng : “Ta cái gì cũng Hầu gia, chỉ cần Hầu gia nguyện ý tha cho một con đường sống!”

 

Lăng Kiêu ngón tay nhẹ gõ lên tay vịn ghế: “Trước đây ngươi việc cho Trần tướng, bây giờ cho ngươi một con đường sống, về , ngươi việc cho ai?”

 

“Mặc cho Hầu gia sai phái!” Mạc Thế Khang trực tiếp quỳ rạp mặt đất.

 

Ánh mắt Lăng Kiêu chút gợn sóng: “Không, ngươi vẫn giúp Trần tướng việc.”

 

Sắc mặt Mạc Thế Khang biến đổi, lập tức hiểu .

 

Lăng Kiêu bắt chính là nhược điểm của Trần gia, nhưng Trần tướng cáo già xảo quyệt, căn bản để lộ nửa điểm cho Mạc Thế Khang. Lăng Kiêu hiển nhiên cũng tính toán dễ dàng buông tha.

 

Hắn Mạc Thế Khang tỏ rõ là sẽ tiếp tục theo Trần tướng, nhưng âm thầm việc cho .

 

“Vâng!” Mạc Thế Khang nào dám đáp ứng, bây giờ chỉ cần thể giữ mạng, cái gì cũng .

 

Huống chi, chỗ dựa Lăng Kiêu , hiển nhiên còn vững chắc hơn Trần tướng.

 

Mạc Thế Khang còn ân cần : “Nếu Hầu gia cứ như thả , chỉ sợ Trần tướng sẽ sinh nghi. Hay là để đứa con trai của gánh tội , như cũng thể thuận lý thành chương thoát .”

 

Lăng Kiêu thấy sự tham lam trong mắt Mạc Thế Khang, đáy mắt nhiều thêm vài phần chán ghét: “Không cần, mạng của Mạc Tử Khiêm đáng tiền, ngươi lấy một nửa gia sản đổi.”

 

Sắc mặt Mạc Thế Khang cứng đờ trong chốc lát, đau lòng c.h.ế.t, nhưng vẫn dám do dự một giây, lập tức đồng ý: “Tất cả theo phân phó của Hầu gia!”

 

Lăng Kiêu trực tiếp dậy ngoài.

 

Kiếm Sương chờ ở bên ngoài: “Hầu gia, của Mạc gia bên đều thả hết ?”

 

“Lấy mạng mấy quản sự kẻ c.h.ế.t .”

 

“Vậy Mạc công tử……”

 

Ánh mắt Lăng Kiêu lạnh lẽo, nhớ tới Khương Nguyệt Dao tâm tâm niệm niệm để ý như , hận thể trực tiếp ném Mạc Tử Khiêm xuống hồ cho cá ăn.

 

“Thả.”

 

Chỉ là một Mạc Tử Khiêm, tính là cái thá gì, giữ cái mạng , cũng để mắt.

 

Lăng Kiêu giờ Dậu, chạy về phủ.

 

“Phu nhân ở thư phòng chờ ạ.” Xích Ảnh .

 

Lăng Kiêu nhướng mày, nàng hiếm khi ngoan ngoãn như .

 

 

Loading...