CHẠY TRỐN CHỒNG CŨ - Chương 52
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:22:50
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
--Lần thứ ba gặp cô rồi nha. Mà lần này coi bộ nhìn cô ổn hơn hai lần trước thì phải? Tươi tắn rạng ngời.
Biết thế nào anh ta cũng mai mỉa tôi mà, nhưng theo phép lịch sự tôi vẫn phải ráng cười gượng mà trả lời
--Hì lại gặp anh nữa rồi , à mà hai người tới đây định gặp ai vậy, thôi vào vào nhà trước đi nha..
Con Trang nảy giờ im lặng quan sát tôi bây giờ nó mới đi lại gần tôi, bất chợt nó ôm chầm lấy tôi rồi khóc oà lên, trong giọng nói có phần trách móc
--Con này mày ở đây sao không nói cho tao biết gì hết vậy ,có biết tao lo cho mày lắm không hả. Rồi người ta nó mẹ con thằng Bình bán mày cho người ta là bán vào đây phải không? mày ..mày sao rồi,có bị họ ăn h.i.ế.p hay hành hạ gì không? đâu tao tao xem thử nào?
Nó nói một tràn chẳng kịp cho tôi trả lời, rồi liền đưa tay đẩy tôi ra, nó nhìn tôi từ trên xuống dưới sau đó cơ mặt nó mới giãn ra cười cười
--Ôi mừng quá nè, mày không bị gì nữa rồi,mà có phần mập lên nữa đó nha,nhưng có đều...
Nó nín lại nhìn nhìn tôi chật lưỡi mấy cái rồi lại lắc đầu càng làm tôi thêm lo lắng
--Có điều gì vậy Trang. bộ tao có gì khác à?
--Ừ mày nhìn mày đi. Lên sài gòn rồi mà vẫn mặc mấy bộ đồ bộ bằng thun quê mùa này, mày mà đi ra đường người ta không cách ly mày mới lạ biết vì sao không? vì mày khác người đó. chẳng giống dân thành phố một tẹo nào.
Nghe nó chê tôi liền tiu nghỉu gương mặt thoáng chốc buồn so..ừ thì nó nói cũng đúng, có ai như tôi đâu, tới bây giờ mà tóc chưa từng duỗi, mái tóc vẫn cài ngược ra
sau , quần áo thì chung thuỷ với mấy bộ vải thun huyền thoại da dẻ lại chẳng trắng trẻo như người khác, môi thì cũng chưa từng được tô miếng son. Ở cùng nhà tôi còn tự thấy mình thua xa với cái Ngọc nữa mà lấy đâu bì được con Trang
Nhìn tôi xụ mặt không nói nên lời, Phúc bên cạnh liền quay sang mắng con Trang
--Em đó suốt ngày đi chê người ta,Nhìn Vy vậy mà anh thấy đẹp đó có ai như em,lúc nào cái mặt cũng một tấn phấn, để coi mai vào công ty anh phải đặt lại quy định mới được, nhân viên đi làm cấm không được trang điểm. ưu tiên nhân viên nữ để mặt mộc nha.
Tôi đang bị quê nhưng nghe câu của Phúc nói với Trang cũng phải phì cười. Chí ít ra anh ta cũng có một lần nói tốt cho tôi mà không cà khịa nhau đấy chứ. chỉ tội cho con Trang nó nghe xong cái mặt đỏ phừng phừng liền tức giận đưa thẳng chân ra đạp mạnh vào người Phúc một cái rõ đau
-Anh dám trêu em đúng không?
-Anh trêu đâu anh nói sự thật mà?
-Anh..
Cả bọn chúng tôi kẻ cười người xụ mặt vì bị trêu mà quên cả việc nãy giờ vẫn chưa ai bước vô nhà cả. Có lẽ vì lâu rồi mới gặp lại họ nên tôi cũng vui lắm quên ngay cả ý tứ,đến khi đằng sau tiếng nói uy nghiêm nhưng quen thuộc cất lên,nụ cười trên môi tôi tắt hẳn, cả con Trang với anh Phúc cũng thế họ vội vàng thay đổi lại dáng vẻ chỉnh chu nhất có thể
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chay-tron-chong-cu/chuong-52.html.]
--Mấy người coi đây là cái chợ hay sao mà đứng giỡn rần rần như vậy?còn Vy em không biết mời khách vào nhà à?
Nghe Trường quát lớn, Tôi tái cả mặt liền rụt rè cúi đầu xuống lí nhí xin lỗi anh. Đồng thời bên này con Trang với anh Phúc đồng loạt gật đầu trước Trường rồi nhanh chóng lên tiếng
--Anh Trường tụi em mới tới.
Trường gật đầu với họ, dáng vẻ nghiêm túc lạ thường,biểu cảm này của anh làm tôi sợ nên đưa mắt qua nhìn hai người họ ra giọng gấp gáp
-Trang với anh Phúc vào nhà nha.
--Ừ
Trường đi vào trước, chúng tôi cũng lẽo đẽo theo sau. Gương mặt anh hiện giờ khôi phục lại vẻ lạnh lùng như ngày đầu tôi lên đây làm, vừa đi tay anh vừa thong thả đút một tay vào túi quần âu được là thật phẳng,tay còn lại anh cầm chặt chiếc laptop đi thắng tới ghế sopha ngồi.
Thấy Trường như thế trong lòng tôi đã có thể đoán ra anh cũng có chút uy quyền rồi nhưng vẩn chưa đoán ra anh đang làm việc gì mà lại khiến anh Phúc với con Trang phải dè chừng như vậy thôi.
Mà để ý Anh Phúc và con Trang tuy qua đây giờ này nhưng vẩn lịch sự lắm, anh Phúc thì trang trọng với áo sơ mi quần tây đóng thùng,còn con Trang lại thanh lịch phối áo sơ mi trắng cộng chân váy.Nhìn ai ai cũng đều đẹp và sang trọng cả. chỉ có tôi là nhìn khác người thôi
Họ đi vào ngồi cùng bàn với Anh. Còn tôi tôi cũng theo vào nhưng mà là đi thẳng vào trong phòng bếp pha cho mỗi người một ly nước cam đem ra.
Vừa pha mà tôi vừa len lén nhìn ra bên ngoài
Tâm trạng mỗi người một vẻ nhưng tôi lại để ý trên gương mặt Trường đang rất căng thẳng,chốc chốc anh lại khẻ nhíu mày,còn Phúc anh ta lại dựa hẳn lưng ra phía sau ghế,vẻ mặt rất chi là này nọ.Chỉ còn bên cạnh con Trang nó ngồi cứ cậm cụi ghi ghi,chép chép cái gì đó, lâu lâu lại len lén nhìn Trường hai má phím hồng lên...
Pha nước xong tôi đi chầm chậm cẩn thận bưng nước lên để ngay chỗ anh Phúc và con Trang mỗi người một ly và mời họ uống, đến khi ly nước đặt tới chỗ anh tự dưng bất chợt tôi nhớ ra một chuyện,nên tôi liền gấp gáp cúi xuống hỏi anh,nhưng hỏi rất nhỏ tiếng
--Sao tự nhiên anh lại xuống đây vậy? anh không nhớ là ở nhà có gắn camera à?
Trường nge tôi hỏi anh liền dời tầm mắt sang tôi,anh khẻ miểm cười sao đó đưa tay vỗ vỗ xuống một bên ghế trống kế bên anh ý bảo tôi ngồi .Tôi dù rất là ngại nhưng vẩn đang lo lắng cho anh nên liền đi nhích lại rồi ngồi xuống.Anh ghé sát mặt tôi kê vào tai tôi nói nhỏ
--Yên tâm đi,anh rút dây camera ra rồi?
Anh gần sát tới mức hơi thở ấm nóng của anh phà cả vào bên má tôi làm phút chốc cả gương mặt tôi thoáng đỏ bừng.
Cả 1 màn vừa rồi đều rơi vào tầm mắt của con Trang , tôi thấy nó hơi cau mày nhìn bọn tôi, nó nhìn lâu lắm, đôi mắt dấy lên những câu hỏi nhưng lúc đó tôi củng chưa nghỉ ra điều gì đâu, nhưng khi tôi đứng lên đi xuống nhà dưới con Trang đã liền đi nhanh theo sau tôi luôn.
Vừa khuất mắt hai người đàn ông kia.Nó liền kéo tay tôi lại và vặn hỏi
--Ê con kia tao hỏi này, mày với sếp tao có tình ý đúng không hả? mau khai ra cho tao?