CHẠY TRỐN CHỒNG CŨ - Chương 22
Cập nhật lúc: 2025-06-18 15:21:00
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai bên cứ chửi nhau mãi, Tôi thấy vậy nên cũng đành chạy vội xuống.dẫu bị sao cũng được vì dù sao đây cũng là chuyện của tôi,chẳng thể để con Trang bị luyên lụy vì tôi được.
Lúc tôi chạy ra đã thấy mặt con Trang sưng lên,chỗ cổ thì bị tên Bình bóp chặt,đôi mắt con Trang nhìn tôi ngấn nước nó cố nói
--Vy mày chạy đi, để tao cản nó lại cho, nó không dám làm gì tao đâu, nó khùng rồi,mày mà bị nó bắt nó g.i.ế.c mày c.h.ế.t đó.
Bình nhìn thấy tôi đi ra,đôi mắt hắn trở nên đục ngầu,gương mặt hung hăng nhìn về phía tôi mà gằn lên
-- Giờ mày mới chịu trồi đầu ra hả,tao cho mày đi chưa mà mày dám trốn đi.
Tôi nhìn xung quanh định cầu cứu ai đó nhưng ngặt nỗi người trên này họ vô tâm lắm,dù bọn tôi gây nhau ỏm tỏi là thế chứ mấy phòng bên cạnh vẫn đóng cửa kín như bưng,chẳng một ai ló đầu ra xem cả.
Đã đến đường cùng, Tôi quay sang trợn mắt nhìn Bình tâm hồn chợt trống rỗng, chẳng có nỗi một tia yêu thương quen thuộc nào dù tôi và hắn đã từng là vợ chồng mà trong mắt tôi lúc này chỉ toàn thấy hận hắn nhiều hơn vì vậy nên dù đang rất sợ tôi cũng ráng cho tinh thần bình tĩnh nhất mà nói với hắn
--Mày thả Trang ra đi,chuyện của tao với mày không liên quan tới nó, thả Trang ra đi tao theo mày về
con Trang nghe vậy liền trợn mắt nhìn tôi mà gào lên
--Không được, mày về là nó g.i.ế.c mày đó Vy. Trời ơi có ai cứu dùm bạn tôi đi.
Tên Bình nghe con Trang nói vậy hắn liền quay sang bóp mạnh vào yết hầu con nhỏ sau đó dùng hết sức lực tát 1 cái thật mạnh vào mặt con Trang tiếp, một tiếng chát thật bạo lực, sau đó lạnh giọng hắn nói
--Mày còn già mồm nửa à?có tin tao tát cho mày vài phát nữa không, đến cả cha mẹ mày còn chưa dám lên tiếng với tao thì huống chi là mày.
rồi Bình nhìn sang tôi tiếp tục hắng giọng
--Nảy giờ nếu mày biết điều sớm vậy có phải hơn không, đ.ị.t mẹ cứ làm tao tốn sức.
Bình nói xong liền đẩy con Trang sang 1 bên làm nó xém té cũng may nó gượng lại được rồi nó chạy sang ôm lấy tôi, nó khóc nức nở ,giọng nói pha chút đứt quãng
--Vy mày đừng về mà,nó không để yên cho mày đâu, để tao,tao lấy điện thoại gọi anh tao qua giúp.
Nó toang định vào phòng lấy điện thoại thì tôi liền cản nó lại. Giọng tôi buồn buồn nói
--Thôi đừng phiền ai nửa không có ích gì đâu, cảm ơn mày nha Trang. Số tao nó vậy rồi mày đừng bận tâm nửa, nếu c.h.ế.t sớm cũng được mà.
--Không, tao ko cho mày đi đâu. Để tao báo công an.
con Trang ôm chầm lấy tôi mà khóc,tôi cũng khóc nhưng cũng cố mà vỗ vỗ lưng nó bảo nó nín đi
Bên này tiếng thằng Bình lại hối thúc nó đi lại kéo tay tôi ra rồi quát lên
--Mày nhanh lên vào trong gom đồ rồi theo tao về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chay-tron-chong-cu/chuong-22.html.]
Rồi quay sang con Trang Bình nhếch môi nói
-Mày khỏi báo, công an mà tới thì cái tội mày chứa chấp người bất hợp pháp cũng đủ cho mày bị phạt mấy triệu rồi đấy.
-Mày...
Bình không đôi co với Trang nửa liền lôi tôi vào phòng rồi hối thúc tôi lấy đồ,vì đồ hôm qua tôi soạn trước tính hôm nay đi làm chỗ khác nên đã để vào balo sẳn nên giờ hắn vào lấy với tôi cũng ko tốn thời gian là mấy..hắn lôi tôi gấp rút đi như một con chó, đi ra ngoài chiếc xe đang đứng đợi sẵn,tôi ngoái đầu lại nhìn chỉ thấy con Trang đứng ở phòng nhìn tôi trong vô vọng, đôi mắt nó sưng húp cả lên, tôi hiểu nó thương tôi và cũng đã giúp tôi hết mình rồi. Chỉ là số tôi nó quá lận đận thôi.
Bình đẩy tôi vào xe,lúc này chợt tôi thấy bóng dáng bà chủ phòng trọ đi ra nói chuyện với Bình.tôi ngồi trong nên chỉ nghe loáng thoáng đại khái là
--Cậu bắt nó về được rồi à?
--Ừ cảm ơn chị,may mà nhờ chị giúp đỡ..con vợ em nó trái tính trái nết nên bỏ nhà theo trai vậy đó làm em cực khổ đi tìm mấy hôm nay.
--Mèn ơi vậy hả,hèn gì mấy hôm nay chị cũng nghe phong phanh nó mồi chài chồng ngta mà chị đâu có tin.Thấy cũng hiền lành chị mới cho ở đâu ngờ vậy.
-- Dạ thôi cảm ơn chị gái nhé.
Bọn họ nói chuyện qua lại một lúc sau đấy tôi thấy Bình cười khoái chí rồi rút trong bóp ra mấy tờ 500k đưa cho bà chủ phòng trọ.
Bà ta nhận tiền rồi cười cười sau đó nhét gọn vào túi. Lúc này tôi mới ngộ ra hèn gì chúng tôi gây nhau ầm ĩ cũng chẳng ai ra mặt cả là bởi vì đã có người đứng ra dàn xếp hết cả rồi…
Bình nói chuyện xong liền quay vào và chiếc xe được hắn ra lệnh rời đi. Ngồi phía sau tôi im lặng chẳng nói gì nữa cả,trên khoé mắt nước mắt cũng đã khô từ lâu rồi.
Tôi im lặng Bình cũng im lặng anh ta chẳng chửi tôi nửa, mà tôi để ý bên trên chú tài xế cũng hay nhìn vào gương chiếu hậu xem xét tình hình của bọn tôi rồi lại nhìn tôi với cặp mắt đáng thương,
Còn tôi, tôi chọn im lặng dù không biết Bình đang định làm gì tôi tiếp theo, nhưng trong đầu tôi lại đang tìm cách để mà chạy trốn.
Xe chạy với vận tốc vừa phải nhưng trong chốc lát đã ra khỏi thành phố rồi,tôi hồi hộp đan xen lo sợ gấp bội, vì tình hình này chẳng bao lâu nữa sẽ về tới quê mất, mà về đấy thì xem như tôi ăn đòn bao no luôn, giờ này đang trong xe nên Bình để yên cho tôi thôi chớ về dưới rồi thì biết. Viễn cảnh như thế nào thì nghĩ đến thôi là tôi cũng đã rùng mình.
Đi được nửa đường đang còn tính toán làm sao để chạy thoát thì chợt tôi thấy xe chợt quẹo qua đường rồi tấp hẳn vào một quán ăn. Chú tài xế dừng xe xong, lúc này mới quay xuống nói với Bình
--Cô cậu xuống ăn uống hay đi toilet đi xíu rồi đi về. Tôi vào ăn chút đã nha.
Tôi nghe vậy, lập tức cũng vội nhanh miệng đáp
--Chú ơi cho con xuống đi toilet với?
Chú tài xế nghe tôi nói chú hơi khó xử nhìn sang hỏi ý Bình,Bình sau đó liền nhìn sang tôi ánh mắt khó chịu sau đó trả lời
--Đợi tí anh đi với em.
Tôi vẫn nhìn Chú tài xế mà van xin, bỏ mặt lời Bình vừa nói
--chú .. chú...con…( tôi nhìn bác tài xế như khẩn cầu chú ấy giúp nhưng do sợ quá nên chẳng nói nên lời)