Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Chấn Động! Thiên Kim Giả Giỏi Huyền Học Trở Về Hào Môn - Chương 36: Phòng ngủ màu hồng

Cập nhật lúc: 2025-09-07 12:39:45
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thím hai Quý Nguyên Tích thành tích của Mộc Tịch Vãn, bà kinh ngạc hỏi:

“Vãn Vãn, con chỉ thiếu hai điểm nữa là đạt điểm tuyệt đối , con giỏi thế! Cảnh Hãn, con xem chị Vãn Vãn của con giỏi thế nào kìa, học hỏi chị nhiều !”

Phải rằng, con cháu nhà họ Mộc đều khá thông minh, nhưng trong mắt Quý Nguyên Tích, những đứa trẻ lớn lên trong nhà họ Mộc từ nhỏ đều tỏ thông tuệ bằng Mộc Tịch Vãn.

Trong nhà, thành tích nhất là Mộc Cảnh Trần. Năm đó tuy cũng là thủ khoa, nhưng cũng chỉ thi hơn 730 điểm, so với Vãn Vãn vẫn còn kém hơn mười điểm.

Không ngờ Vãn Vãn xuất sắc đến , chỉ thiếu hai điểm là đạt điểm tối đa, hơn nữa con bé lớn lên ở nhà họ Mộc. Xem gen của vợ chồng cả vẫn là nhất, hai đứa con của họ chỉ xinh mà đầu óc cũng thuộc hàng đỉnh của chóp.

Mộc Cảnh Hãn khen Mộc Tịch Vãn, chút phục, bĩu môi :

“Mẹ, con trong lớp cũng thuộc top mười đấy, học cách đủ chứ!”

Cậu mới thèm học tập chị họ mới đến . Học giỏi thì ích gì, phẩm hạnh thì cũng vô dụng.

“Thằng nhóc , thành tích thế mà còn vênh váo . Không giỏi bằng chị Vãn Vãn của con mà còn lắm lý do, chiều con quá !”

Mộc Hoành Nghiệp con trai xong, liền chút vui.

Mộc lão gia tử để ý đến họ, ông Mộc Tịch Vãn và :

“Cháu Vãn Vãn, sắp đến lúc điền nguyện vọng , cháu đăng ký trường nào?”

Mộc Hoành Đào bên cạnh cũng :

, Vãn Vãn, bây giờ các trường đại học cả nước con thể tùy ý chọn lựa, đăng ký trường nào thì đăng ký trường đó! Đừng áp lực gì cả!”

Con gái của ông, ông nuôi , dù nuôi cả đời cũng thành vấn đề, huống chi Vãn Vãn còn thực lực.

Mộc Tịch Vãn Mộc lão gia tử: “Ông nội, cháu đăng ký Kinh Đại ạ!”

“Thế ? Vậy cũng , như con thể học cùng trường với tư và năm của con!” Mộc lão gia tử về phía Mộc Cảnh Hạo:

“Tiểu Ngũ, đến lúc đó con và chăm sóc em gái cho , ?”

Bị gọi tên đột ngột, Mộc Cảnh Hạo sững một chút. đối diện với ánh mắt sắc bén của ông nội, cũng dám gì, đành ngoan ngoãn gật đầu. Trong lòng thì thầm nghĩ, đến lúc đó chăm sóc là do quyết định chứ.

Mộc lão gia tử cũng hỏi Mộc Tịch Vãn chọn chuyên ngành gì. Nhà họ Mộc cần Vãn Vãn gánh vác gia đình, nên ông nghĩ con bé thích gì thì cứ đăng ký nấy. Kể cả Mộc Tịch Vãn học, nhà họ Mộc cũng thể nuôi cô cả đời, dù con cháu nhà họ Mộc đều cổ phần của gia tộc.

Nghĩ đến đây, Mộc lão gia tử sang với Mộc Hoành Đào:

“Lão đại, chờ Vãn Vãn nghiệp đại học, đừng quên chuyển cổ phần của con bé cho nó. À đúng , còn cả tiền tiêu vặt mấy năm nay của Vãn Vãn nữa, ngày mai đưa cho con bé luôn .”

Nói , Mộc lão gia tử bảo cảnh vệ của lấy thẻ ngân hàng , đưa cho Mộc Tịch Vãn:

“Cháu gái, trong 100 vạn, con cầm lấy tiêu vặt , tiêu hết thì với ông!”

Mộc Tịch Vãn chiếc thẻ bạc đưa đến mặt , cô từ chối:

“Ông nội, nhiều quá ạ, với cháu thể tự kiếm tiền mà!” Nét mặt cô chân thành chút ngượng ngùng. Lớn từng , từng ai hào phóng với cô như .

Mộc lão gia tử Mộc Tịch Vãn , trong lòng khỏi đau xót. Nhà họ Mộc tuy giáo dục con cháu nghiêm khắc, nhưng bao giờ cắt tiền tiêu vặt của chúng.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chan-dong-thien-kim-gia-gioi-huyen-hoc-tro-ve-hao-mon/chuong-36-phong-ngu-mau-hong.html.]

Vậy mà đứa trẻ còn nhỏ như tự kiếm tiền nuôi sống bản . Nếu cô bé lớn lên ở nhà họ Mộc, gia đình nỡ để cô chịu một chút khổ cực nào!

Nghĩ đến đây, Mộc lão gia tử liền dứt khoát nắm lấy tay Mộc Tịch Vãn, đặt thẻ ngân hàng lòng bàn tay cô:

“Cháu gái, nhận , đây là tấm lòng của ông. Với , về nhà thì cứ chuyên tâm học hành, đừng nghĩ đến chuyện kiếm tiền nữa. Không tiền thì cứ với , ?”

Mộc Tịch Vãn thái độ kiên quyết của ông nội, trong lòng khỏi ấm áp. Cô nhà họ Mộc tiền, nhưng cô cảm thấy khả năng kiếm tiền, nên ngại nhận tiền của trưởng bối.

Tuy nhiên, để ông nội lo lắng, Mộc Tịch Vãn vẫn ngoan ngoãn nhận lấy thẻ ngân hàng, : “Cháu cảm ơn ông nội ạ!”

Mộc lão gia tử thấy Mộc Tịch Vãn nhận thẻ, ông cũng vui. Vốn là luôn ngủ sớm, hôm nay ông thức khuya trò chuyện cùng Mộc Tịch Vãn.

Mãi đến khi trời khuya, Mộc Hoành Đào lo lắng cho sức khỏe của cha , liền với Mộc lão gia tử:

“Ba, hôm nay muộn , là chúng nghỉ ngơi cả . Dù Vãn Vãn về sẽ nữa, chúng còn nhiều thời gian chuyện mà, ?”

Mộc lão gia tử con trai lo cho sức khỏe của , ông cũng thấy lời con lý, liền bảo về phòng ngủ nghỉ sớm. Cứ như , buổi tiệc chào đón náo nhiệt kết thúc.

Giang Tinh Mạn từ nãy dẫn Mộc Tịch Vãn xem phòng ngủ của cô. Phòng của Mộc Tịch Vãn ngày nào cũng giúp việc dọn dẹp. Mấy năm nay Mộc Hoành Đào và Giang Tinh Mạn ở nhà cũ, nên Mộc lão gia tử và Mộc lão phu nhân vẫn cho quét tước mỗi ngày.

Hôm nay Mộc Tịch Vãn sẽ về, khi cúp điện thoại của Mộc Hoành Đào buổi trưa, ông cụ cho giúp việc ga giường và vỏ chăn mới cho cô.

Sự phân bố phòng ở trong nhà cũ của gia đình họ Mộc là: Mộc lão gia tử và Mộc lão phu nhân ở tầng một, ba em Mộc Hoành Đào ở tầng hai, còn thế hệ con cháu thì ở tầng ba và tầng bốn.

Phòng của Mộc Tịch Vãn ở vị trí trung tâm nhất của tầng ba. Giang Tinh Mạn dẫn Mộc Tịch Vãn đến cửa phòng, bà mở cửa , đập mắt là một gian theo phong cách công chúa màu hồng.

Giang Tinh Mạn :

“Căn phòng là do ba tự tay trang trí từ lúc con còn đời. Vãn Vãn, con xem thích , nếu thích thì chúng sửa một chút!”

Căn phòng ngủ ngập tràn sắc hồng, đó là căn phòng mà Mộc Tịch Vãn hằng ao ước khi còn nhỏ. Dù bây giờ cô qua cái tuổi thích màu hồng, thích búp bê, nhưng khi thấy căn phòng ấm áp , cô khỏi xúc động và cảm động.

Bởi vì những gì cô từng ở nhà họ Tô, ba ruột của cô chuẩn sẵn cho cô từ khi cô đời.

Tuy bây giờ Mộc Tịch Vãn còn quá thích màu hồng, nhưng cô vẫn nỡ xóa tình yêu thương của ba . Vì , Mộc Tịch Vãn , với Giang Tinh Mạn:

“Mẹ, con thích, cần sửa ạ!”

Giang Tinh Mạn thấy con gái thực sự hài lòng với căn phòng, bà cũng :

“Vậy thì quá, Vãn Vãn. Hôm nay muộn , con cũng nghỉ sớm nhé. Ngủ ngon, bảo bối của !”

Nói , Giang Tinh Mạn tiến lên nhẹ nhàng ôm Mộc Tịch Vãn một cái. Thực rời xa cô, bà sợ đây chỉ là một giấc mơ, khi tỉnh , tất cả sẽ tan biến.

Được Giang Tinh Mạn ôm chặt, Mộc Tịch Vãn cũng nhẹ nhàng ôm bà, dịu dàng : “Mẹ, ngủ ngon ạ!”

Sau khi Giang Tinh Mạn ngoài, Mộc Tịch Vãn ngả xuống chiếc giường mềm mại, ấm áp. Cô cảm thấy ngày hôm nay như một giấc mơ.

Cô cũng từng ảo tưởng về cảnh tượng khi tìm , nhưng cùng với tuổi tác lớn dần, cô còn ảo tưởng nữa. Thậm chí cô còn suy nghĩ lý trí rằng, nếu ba ruột đối xử với , cô cũng sẽ cắt đứt duyên phận, sống nương tựa với Tiểu Hoa đời .

Tiểu Hoa? Lúc Mộc Tịch Vãn mới nhớ , buổi sáng khi cả đến phòng trọ đón cô, Tiểu Hoa bay ngoài chơi.

May mà cửa sổ ban công cô đóng, Tiểu Hoa về nhà thấy cô lo lắng . hôm nay muộn , đành chờ ngày mai tìm nó .

Loading...