Chấn Động! Thiên Kim Giả Giỏi Huyền Học Trở Về Hào Môn - Chương 27: Nguyệt Nguyệt của chúng ta đã tìm thấy rồi
Cập nhật lúc: 2025-09-07 12:25:47
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mộc Hoành Đào chiếc xe của Mộc Cảnh Trần từ từ khuất dạng, ánh mắt tràn đầy niềm vui và mong đợi. Đợi đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt, ông mới , bước những bước chân phần vội vã khu chung cư. Tâm trạng của ông lúc vô cùng kích động, bởi vì con gái ông tìm thấy , cô con gái mà ông và vợ ngày đêm mong nhớ cuối cùng cũng trở về.
Khóe miệng Mộc Hoành Đào lúc kìm mà nhếch lên, ông chỉ hét lên với tất cả ngang qua, thông báo tin vui trời ban , cho họ , cô con gái thất lạc bao năm của ông cuối cùng cũng tìm về.
Chỉ là lúc , ông cho nhất chính là vợ . Bao nhiêu năm qua, để tìm con gái, vợ ông hy sinh quá nhiều. Mỗi một hy vọng thất vọng, đều như một lưỡi d.a.o sắc bén, khắc sâu trái tim bà.
Nghĩ đến đây, ông lặng lẽ cất điện thoại túi, đó bước nhanh hơn về phía biệt thự của .
Mộc Hoành Đào mở cửa, trong nhà một mảnh yên tĩnh. Vì lý do sức khỏe của Giang Tinh Mạn, trong nhà chỉ thuê một giúp việc nấu ăn, dọn dẹp.
Lúc lầu im ắng, Mộc Hoành Đào nghĩ Giang Tinh Mạn hẳn là đang ở trong phòng ngủ. Vì , ông nhẹ nhàng lên tầng hai, đến cửa phòng ngủ của họ.
Ông hít sâu một , cố gắng bình tâm trạng kích động. Trong đầu ông ngừng sắp xếp từ ngữ, nghĩ xem nên với vợ tin vui như thế nào.
Mộc Hoành Đào nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, Giang Tinh Mạn đang đắp mặt nạ bàn trang điểm, thấy tiếng cửa mở, bà thấy Mộc Hoành Đào qua gương, chút kinh ngạc :
“Chồng , về giờ ? Cảnh Trần đưa đến công ty ? Hay là quên mang thứ gì?”
Mộc Hoành Đào đến mặt Giang Tinh Mạn, một bên giúp bà chỉnh miếng mặt nạ trải phẳng , một bên :
“Không , vợ , một chuyện với em, em hứa với , đừng kích động, ?”
Nghe Mộc Hoành Đào , Giang Tinh Mạn sững sờ một chút, đó gật đầu:
“Anh ! Em sẽ cố gắng kiểm soát bản !” Lúc , Giang Tinh Mạn lờ mờ đoán , chuyện Mộc Hoành Đào sắp , thể là liên quan đến cô con gái mất tích của họ.
Chỉ là bao nhiêu năm qua, họ trải qua quá nhiều thất vọng, mỗi một hy vọng tràn trề cuối cùng đều tan thành bọt nước. mà, chỉ cần một tia hy vọng tìm con gái, cho dù thất vọng hàng ngàn vạn , chỉ cần thể tìm về con gái, bà cũng nguyện ý.
Mộc Hoành Đào Giang Tinh Mạn, từ từ kể chuyện Mộc Cảnh Trần và ông nội Mộc xem tin tức, thấy Tô Tịch Vãn TV giống vợ chồng họ.
Trong lúc kể, ánh mắt Mộc Hoành Đào luôn chú ý đến trạng thái của Giang Tinh Mạn, sợ bà vì quá kích động mà xảy chuyện ngoài ý . Cho đến khi ông đến việc hôm nay Cảnh Trần đến đón ông công ty, mà là bệnh viện lấy kết quả xét nghiệm ADN.
Giang Tinh Mạn chút thể tin , bà vội kéo miếng mặt nạ mặt xuống, đó chút kích động nắm lấy tay Mộc Hoành Đào, giọng run rẩy hỏi:
“Tô Tịch Vãn ... chính là Nguyệt Nguyệt của chúng , ?”
Từ những lời Mộc Hoành Đào , Giang Tinh Mạn ông và Cảnh Trần giấu xét nghiệm ADN với cô gái tên Tô Tịch Vãn . Họ giấu hẳn là sợ chịu nổi một thất vọng nữa. bây giờ Mộc Hoành Đào lựa chọn cho , … chẳng là Tô Tịch Vãn chính là Nguyệt Nguyệt của họ ?
Mộc Hoành Đào bộ dạng kích động của vợ, trong lòng đau lòng vui mừng. Ông đưa tay kéo Giang Tinh Mạn lòng, an ủi:
“Vợ , em bây giờ thể quá kích động, vì con gái của chúng , em cũng bình tĩnh !”
Giang Tinh Mạn vốn đang chút kích động, chồng , bà lập tức nhận trạng thái của lúc quả thật chút mất kiểm soát. Bà từ từ rời khỏi vòng tay của Mộc Hoành Đào, hít thở sâu vài , ép bình tĩnh .
Bà ngẩng đầu Mộc Hoành Đào, trong mắt lấp lánh lệ quang, giọng chút nghẹn ngào: “Nguyệt Nguyệt của chúng tìm , ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/chan-dong-thien-kim-gia-gioi-huyen-hoc-tro-ve-hao-mon/chuong-27-nguyet-nguyet-cua-chung-ta-da-tim-thay-roi.html.]
Mộc Hoành Đào bộ dạng của vợ, trong lòng tràn đầy thương xót, ông nặng nề gật đầu:
“ , con gái của chúng tìm !”
Ông thấy trạng thái của Giang Tinh Mạn lúc cũng tạm , liền lấy điện thoại từ trong túi , tìm đến bức ảnh ông chụp kết quả xét nghiệm ADN, đưa cho Giang Tinh Mạn.
Giang Tinh Mạn run rẩy đôi tay, nhận lấy chiếc điện thoại của Mộc Hoành Đào. Khi thấy kết quả cuối cùng của tờ báo cáo, bà cuối cùng cũng kìm , nước mắt trào , về phía Mộc Hoành Đào:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Thật sự là Nguyệt Nguyệt của chúng , Nguyệt Nguyệt của chúng thật sự tìm ! 18 năm , con gái của chúng rời xa chúng 18 năm!”
Giọng của Giang Tinh Mạn tràn ngập cảm xúc và niềm vui. Mộc Hoành Đào thầm nghĩ , ông đặt tay lên vai Giang Tinh Mạn, bà dịu dàng :
“Vợ , em đừng kích động, Cảnh Trần đón Nguyệt Nguyệt , lát nữa chúng sẽ gặp con gái của , em con thấy đôi mắt sưng đỏ của em chứ?”
Nghe Mộc Hoành Đào , con gái lát nữa sẽ về đến nhà, Giang Tinh Mạn liền vội vàng đẩy Mộc Hoành Đào :
“Em rửa mặt một chút, Cảnh Trần đón Nguyệt Nguyệt ? Sao nó gọi chúng cùng, như chúng cùng đón Nguyệt Nguyệt, em cũng thể sớm gặp con bé hơn!”
Mộc Hoành Đào theo Giang Tinh Mạn phòng rửa mặt, ông chút bất đắc dĩ :
“Không là sợ em cảm xúc quá kích động chịu nổi , nên mới cùng Cảnh Trần chia . Vợ , em ? Con gái của chúng ưu tú, con bé là Thủ khoa kỳ thi đại học năm nay đấy, ha ha, thông minh như Cảnh Trần, là di truyền ưu điểm của hai chúng !”
Giang Tinh Mạn một bên nghiêm túc rửa mặt, một bên chìm đắm trong niềm vui con gái sắp trở về. Nghe Mộc Hoành Đào khen con trai và con gái nhà , còn quên tự khen , bà chút buồn liếc chồng một cái, đó bắt đầu tưởng tượng cảnh tượng khi gặp con gái...
Bên , Mộc Cảnh Trần lái xe đến khu chung cư của Tô Tịch Vãn. Sau khi gõ cửa, chút căng thẳng chút hy vọng cánh cửa đóng chặt. Dường như cánh cửa đó ẩn giấu sự mong đợi và giấc mơ bao năm qua của .
Tô Tịch Vãn đang bận rộn điêu khắc bùa hộ mệnh, thấy tiếng gõ cửa, liền đặt dụng cụ điêu khắc xuống, mở cửa phòng trọ.
Vừa mở cửa, cô thấy Mộc Cảnh Trần với vẻ mặt kích động và vui sướng. Tô Tịch Vãn lập tức hiểu mục đích Mộc Cảnh Trần đến, trong lòng dâng lên một cảm xúc phức tạp.
Tô Tịch Vãn lịch sự lách sang một bên, đó : “Mời ạ!”
Sau khi Mộc Cảnh Trần phòng, về phía Tô Tịch Vãn đang đóng cửa. Cô gái trẻ trung xinh mắt, chính là em gái mà họ tìm kiếm 18 năm, là em gái cùng huyết thống với .
Mộc Cảnh Trần Tô Tịch Vãn đang tới, mím đôi môi chút khô khốc, đó cẩn thận cân nhắc trong lòng một lát mới mở lời:
“Cái đó, kết quả xét nghiệm ADN ngày đó , em… em chính là em gái của , là tiểu công chúa mất tích 18 năm của nhà họ Mộc ----- Mộc Uẩn Nguyệt!”
Giọng Mộc Cảnh Trần khẽ run, mang theo sự kích động và vui sướng khó kìm nén. Dứt lời, liền đưa tờ báo cáo xét nghiệm ADN vẫn luôn cầm trong tay cho Tô Tịch Vãn.
Nghe Mộc Cảnh Trần , Tô Tịch Vãn cũng cảm thấy kinh ngạc. Dù thì, trong thời gian họ chờ đợi kết quả, trong lòng cô cũng dự cảm. Cô đưa tay nhận lấy tờ báo cáo, lật thẳng đến trang cuối cùng. Sau khi thấy kết quả giám định, cô chút trầm mặc.
Vốn dĩ khi rời khỏi nhà họ Tô, cô bắt đầu thoải mái tưởng tượng về cuộc sống . Năng lực hiện tại của cô thể nuôi sống bản , cũng thể duy trì việc học.
Cô chỉ định theo kế hoạch của như , chuyên ngành Huyền học của Đại học Kinh Đô, đó sống một cuộc sống bình lặng.
Chỉ là ngờ, tìm cha ruột. Tất cả những điều đến quá đột ngột, khiến cô chút kịp phòng . Cô ngẩng đầu về phía Mộc Cảnh Trần đang với vẻ mặt quan tâm và đau lòng, nên gì. Tô Tịch Vãn, luôn kế hoạch cho tương lai của , đột nhiên cảm thấy một tia m.ô.n.g lung.