Cha mỹ nhân của ta hắc hoá rồi - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-04-22 03:37:05
Lượt xem: 180
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ví dụ như cha cô tan làm quên mua đồ ăn, hay mẹ cô quên giặt đồ cho cha, hoặc mẹ không hài lòng vì cha về nhà quá muộn sau khi đi xã giao... Đôi khi, chỉ là một chuyện nhỏ nhặt cũng đủ để họ trách móc nhau, suy cho cùng là do tính cách họ không hợp nhau.
Họ kết hôn trong lúc chưa hiểu rõ về nhau, chưa thực sự yêu nhau, chỉ vì nhất thời xúc động mà vội vã lập gia đình rồi sinh con.
Lý do họ ly hôn, Khương Dao đã không còn nhớ rõ. Giữa họ không có chuyện ngoại tình, không có nợ nần cờ bạc, cũng không có chuyện trọng nam khinh nữ, chỉ là những mâu thuẫn nhỏ tích tụ dần, đến một lúc giọt nước tràn ly, không rõ ai là người cảm thấy thất vọng trước và cuối cùng đưa ra yêu cầu ly hôn.
Cả hai đều không cần Khương Dao.
Mẹ cô không có việc làm, sau này phải tái hôn, nếu mang theo Khương Dao sẽ càng khó khăn hơn. Cha cô còn trẻ, sau này cũng sẽ tái hôn, chắc chắn cũng không muốn nuôi con. Dù ai nuôi Khương Dao, cô cũng chỉ là gánh nặng.
Họ lạnh lùng đùn đẩy cô trước mặt nhau, coi cô như quả bóng đá qua đá lại, thậm chí còn lớn tiếng hỏi Khương Dao muốn ở với ai.
Khương Dao sợ đến mức không nói nên lời.
Những ngày đó, cô thường ôm con búp bê, co ro trong chăn lo lắng cho tương lai của mình.
Khi đó, cô chỉ mong mình lớn thật nhanh, trưởng thành thật nhanh.
Nếu cô lớn lên, cô có thể tự lập, không còn phải lo bị bỏ rơi, cô có thể tự nuôi mình.
...
Kiếp này, cuối cùng Khương Dao cũng có thể thoát khỏi sự choáng ngợp khi biết về thân thế của mình, bình tĩnh quan sát hai người trước mặt.
Cô quay lại nhìn Khương Phất Ngọc.
Trước khi xuyên không, cha mẹ cô vì trách nhiệm pháp lý và trói buộc đạo đức mà dù có ghét bỏ cũng phải nuôi cô.
Khương Dao cho rằng Khương Phất Ngọc muốn đưa cô đi cũng giống như cha mẹ trước đây của cô—đều là do bất đắc dĩ.
Khương Phất Ngọc có tình cảm với cô, nhưng bà còn quan tâm đến những lợi ích mà cô có thể mang lại hơn.
Khương Phất Ngọc muốn đưa cô về kinh vì bà cần một người thừa kế, và Khương Dao chính là dòng m.á.u duy nhất của bà.
Từ xưa đến nay, các bậc vương hầu luôn coi trọng việc truyền thừa dòng máu, người lập công dựng nghiệp sẽ không muốn giao giang sơn cho người ngoài.
Nếu Khương Phất Ngọc có thể sinh thêm con, có lẽ bà đã không quá chấp nhất với Khương Dao.
Với thân phận của bà, có lẽ bà sẽ chọn nuôi dưỡng một đứa con khác từ nhỏ ở kinh thành, được bà nuôi dạy từ đầu, sẽ tốt hơn một đứa trẻ như Khương Dao bị đưa về nửa chừng.
Nhưng tiếc rằng Khương Phất Ngọc chỉ có một mình Khương Dao.
Nhận thấy Khương Dao đang nhìn mình, Khương Phất Ngọc hơi căng thẳng, thử hỏi: "A Chiêu, con..."
Khương Dao nhanh chóng rút ánh mắt về và ôm chặt lấy chân của Lâm Tố.
"Con không muốn rời xa cha!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cha-my-nhan-cua-ta-hac-hoa-roi/chuong-15.html.]
Vừa mở miệng, nước mắt cô đã lăn dài.
Trong đầu cô hiện lên hình ảnh kiếp trước, khi cô quyết định đi theo Khương Phất Ngọc, khuôn mặt Lâm Tố tràn đầy sự ngỡ ngàng, vài lần muốn kéo cô lại, nhưng rồi đành buông tay bất lực.
Cuối cùng, ông chỉ cười cay đắng: "A Chiêu chọn mẹ, cũng tốt. A Chiêu sẽ trở thành công chúa, cha sẽ tôn trọng quyết định của con."
Sự yếu đuối và thất vọng trong ánh mắt ông vẫn mãi in sâu trong tâm trí Khương Dao.
Nghĩ đến điều này, cô không kìm được mà bật khóc nức nở, nước mắt chảy không ngừng: "Cha ơi, đừng bắt con rời đi được không, con không quan tâm đến việc có phải là công chúa hay không, con chỉ không muốn rời xa cha, con chỉ cần cha thôi..."
Cô cảm nhận được ánh mắt nóng rực đang dõi theo mình từ phía sau.
Khương Dao biết Khương Phất Ngọc đang nhìn cô, nhưng cô cố tình không quay đầu lại nhìn biểu cảm của nàng, mà chỉ vùi mặt vào vai Lâm Tố, khóc nức nở.
Cô nghĩ, lúc này biểu cảm của Khương Phất Ngọc chắc cũng giống như của Lâm Tố trước đây.
Khương Dao tự nhận mình là người rất ích kỷ, kiếp trước không có ai yêu thương cô, chỉ có chính cô mới có thể tự lo cho bản thân, vì vậy dù làm gì cô cũng đều nghĩ cho lợi ích của mình trước, lâu dần thành thói quen, khi làm chuyện gì, cô ít khi quan tâm đến người khác.
Thực ra, cô đã từng nghĩ rằng nếu quay về kiếp trước, với những kiến thức mà cô có được, cô có thể đoán trước tương lai và sẽ không thất bại.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Nhưng khi thực sự đưa ra lựa chọn, cô còn sợ rằng mình sẽ đổi ý và lặp lại con đường cũ. May mắn thay, cô cuối cùng vẫn chọn Lâm Tố.
Lâm Tố không đáng bị bỏ rơi.
So với những người khác luôn có ý định lợi dụng cô, Lâm Tố là người duy nhất đối xử với cô bằng tình cảm chân thành, không đòi hỏi điều gì, và cô sẵn sàng từ bỏ tất cả để đáp lại tấm chân tình đó.
Cô vừa khóc vừa nhận ra rằng Lâm Tố chỉ nhẹ nhàng xoa đầu cô, không nói gì.
Cô ngẩng đầu lên, qua làn nước mắt nhòe nhoẹt, cô thấy Lâm Tố đang định nói gì đó nhưng lại thôi.
Hắn nhìn cô bằng ánh mắt buồn bã, khi thấy cô nhìn lại, hắn nở một nụ cười dịu dàng với cô.
Sau khi cô đưa ra lựa chọn, Khương Phất Ngọc cũng không nói gì thêm.
Đúng vậy, hôm qua Khương Phất Ngọc đã nghĩ, A Chiêu là một đứa trẻ, chắc chắn sẽ chọn người mà cô bé thân thiết hơn.
Lâm Tố sẽ tôn trọng quyết định của cô, nhưng Khương Phất Ngọc thì chưa chắc.
Dù hôm nay cô đã rõ ràng rằng mình sẽ theo Lâm Tố, nhưng Khương Phất Ngọc có lẽ sẽ không dễ dàng từ bỏ.
Khương Dao hít mũi, cố gắng khống chế nước mắt của mình, đầu óc bắt đầu suy tính nhanh chóng.
Cô quay lại nhìn Khương Phất Ngọc, nhẹ giọng gọi: "Mẹ."
Vừa khóc xong, giọng của Khương Dao có chút khàn khàn, nghe nhỏ nhẹ như thể sắp vỡ vụn.
Đây là lần đầu tiên trong kiếp này, cô gọi Khương Phất Ngọc là mẹ.