20
Cơn đau nghiêng trời lệch đất bao trùm lấy .
thể nghĩ tới con gái của , mắt con bé đang thương.
Mắt liền tim, nỗi đau da thịt tuy đau đớn, nhưng đ.â.m tim càng thống khổ hơn gấp vạn .
thể nào tưởng tượng nổi nỗi đau mà con bé đang chịu đựng.
Gã đàn ông nguyền rủa, “Con bé con tàn , chuyện thể giải quyết đơn giản nữa. Lỡ thì chơi lớn luôn .”
Mụ đàn bà lầm bầm, “Xui xẻo quá, dưng g.i.ế.c giấu xác!”
Nhàn cư vi bất thiện
Gã đàn ông gạt , “Không cần phiền phức như , một ngọn lửa là đủ .”
Điên ! Bọn họ đều điên cả !
cố nén cơn đau, lóc cầu xin, “Tuy chúng đắc tội với các ngươi, nhưng cần viện viện, nên giam giam, thương cũng thương, các hẳn nên hết giận chứ? trả điện thoại cho các , buông tha cho chúng !”
Gã đàn ông đánh giá một lượt, “Sớm giác ngộ , chuyện ? Nếu cô ngoan ngoãn phối hợp, sẽ…”
Mụ đàn bà ngắt lời , “Nghĩ cái gì? Điện thoại ở , mau lấy đây!”
Thanh âm của vô cùng yếu ớt, “… giấu ở tầng… Để lên lấy…”
loạng choạng dậy, nhưng mới mấy bước ngã lăn đất, để lộ cặp đùi trắng nõn.
sớm thấy sát ý đỏ tươi trong mắt gã đàn ông, chuyện duy nhất thể bây giờ chính là kích thích dục niệm của .
Hắn giơ tay đỡ dậy, đôi mắt trợn to chằm chằm.
liếc con gái vẫn đang run rẩy mặt đất, mặt con bé nghiêng sang một bên, dường như thông qua ánh mắt mà với điều gì đó.
“ nổi… Các tự lấy , ở tầng…”
Thanh âm của mỗi lúc một nhỏ, gã đàn ông nhịn mà ghé sát gần.
Mụ đàn bà lập tức quát, “Đừng giở trò!”
vẫn gã đàn ông chằm chằm, trong mắt đều là vẻ yếu ớt đáng thương.
Hắn l.i.ế.m môi, hầu kết khỏi trượt một cái.
Một lát , bảo mụ đàn bà xuống nhà xem cha chồng tự cởi trói .
Mụ đàn bà lạnh, “Sao ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cha-chong-toi-xay-nha-moi-hang-xom-lien-sang-kiem-chuyen/chuong-10.html.]
Trái tim như ngừng đập, đại não nhanh chóng tìm đối sách. Nếu cô nhất định theo , ?
Không ngờ, gã đàn ông sầm mặt , gắt, “Cô , so đo với sắp chế/t gì?!”
Mụ đàn bà bĩu môi, “ sớm mắt con đàn bà . Thôi , cho phóng túng một , đừng bảo quản nghiêm nữa đấy!”
21
Mụ đàn bà xuống nhà, gã đàn ông kéo lên tầng.
Vì cha chồng sớm dọn nhà mới, chỉ tầng một và tầng hai là dọn dẹp trang trí xong, tầng ba tầng bốn đều là phòng trống, còn xếp đầy dụng cụ và dây điện.
động tĩnh ở đây, từ tầng một cũng thể thấy.
chịu đựng cơn đau nhói đùi, khập khiễng dẫn lên tầng bốn.
Gió thổi khắp tầng lầu, tiếng gió vù vù dữ dội, cửa mở sân thượng của tầng bốn phá nát, thủy tinh vỡ văng tung tóe mặt đất.
Cuối cùng cũng bọn họ nhà bằng cách nào.
Biệt thự thiết kế bốn tầng, nhưng mỗi tầng cao lắm. Nhà bên cạnh tuy chỉ ba tầng, nhưng sân thượng thấp hơn sân thượng nhà chúng là bao, sát gần , thể nhảy qua.
Sân thượng chỉ cách trong nhà một cánh cửa thủy tinh, phá vỡ thủy tinh là thể nhà.
giả vờ cúi xuống tìm điện thoại, gã đàn ông bèn nhân cơ hội ôm lấy từ phía , thở dồn dập phun lên cổ .
chỉ cảm thấy ghê tởm, dày cuộn lên từng cơn, theo bản năng giãy , nhưng ý thức bản là thế yếu, cho dù phản kháng cũng ý nghĩa.
Gã hàng xóm siết c.h.ặ.t t.a.y , dâ//m đãng, “Đừng tưởng cô chủ ý gì! Vô ích thôi, đừng phí sức nữa!”
tuyệt vọng nhắm mắt, thanh âm nức nở, “ thể đồng ý với … buông tha cho chúng …”
Thanh âm của mang theo thống khổ nhu nhược, hi vọng thể khiến thả lỏng cảnh giác.
Hắn quả buông lỏng tay, giọng càng trở nên trầm khàn, “Cô đừng tưởng nhiều sách hơn là thể xem thường ! Hừ, cả ngày giả bộ đắn, trong xương dâ//m tiện đến cực điểm, chỉ quyến rũ chứ gì?!”
Không ngoài dự đoán của , càng lúc càng trở nên mất kiên nhẫn.
Khi ở bệnh viện, ánh mắt nhuốm theo dục vọng bẩn thỉu.
Ban nãy cố ý dùng ánh mắt ám chỉ , cho chỉ cần thể sống sót, chuyện gì cũng thể đáp ứng.
Trong bóng tối, giả bộ ỡm ờ đưa đẩy, dẫn tới phía sáng sủa.
Ở nơi đó, cũng ít dụng cụ.