Cặp Đôi Hai Mặt - Chương 90: .

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:15:16
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Lăng Trần mở cửa bước nhà, thậm chí còn kịp giày, cũng chẳng kịp đóng cửa, vội vã chạy lên lầu.

 

Anh mở cửa phòng ngủ của , bên trong tối om. Anh bật đèn, bước tới tủ quần áo, mở .

 

Ninh Noãn Noãn đang co ro bên trong tủ, trông cô vô cùng mệt mỏi, nhưng khi thấy Ninh Lăng Trần, cô nở một nụ .

 

“Quả nhiên là trai ruột của em, một lúc đoán em trốn ở đây.”

 

Ninh Lăng Trần bật ngay lập tức, bế cô khỏi tủ, đặt cô xuống ghế sô pha. Giống như hồi còn nhỏ, vỗ nhè nhẹ lên lưng cô, dỗ dành cô.

 

Ninh Noãn Noãn đón về nuôi từ khi cô 6 tuổi. Khi đó, cô gần như là một đứa trẻ tự kỷ: chuyện, , cả ngày chỉ trốn tránh, như thể cô thuộc về thế giới .

 

Nguyên nhân là vì Lâm Huệ Cẩm, ruột của cô, ghét bỏ cô, đối xử với cô hà khắc đến mức gần như ngược đãi. Khi đó, bất kể Ninh Noãn Noãn gì, Lâm Huệ Cẩm đều chê bai, nh.ụ.c m.ạ cô. Cô cố lấy lòng, nũng, nhưng đổi chỉ là những lời trách mắng và sự lạnh lùng. Lâu dần, cô dám thêm một lời nào.

 

Khi , Ninh Lăng Trần chỉ mới 12 tuổi, vẫn đang học cấp hai. Anh cũng chỉ là một đứa trẻ nhưng quyết định dọn khỏi ký túc xá của trường, đưa Noãn Noãn về sống cùng, chơi với cô, chuyện với cô.

 

Ninh Lăng Trần mãi mãi thể quên ngày đó, khi Noãn Noãn 6 tuổi, cô trốn trong phòng, vẽ một bức tranh chân dung trai . Cô run rẩy bưng bức tranh đến mặt , sợ hãi khẩn cầu.

 

Anh , hết lời khen ngợi bức tranh của cô. Khi , Noãn Noãn ngây , dám tin vì đó cô từng ai khen ngợi.

 

Từng chút một, chữa lành cho Noãn Noãn. những vết thương do tuổi thơ để là thứ thể xóa bỏ . Khi đau buồn, cô vẫn sẽ trốn tủ quần áo.

 

“Anh ơi, ? Em chỉ thấy bực trong lòng nên tủ để yên tĩnh một lát thôi.”

 

Ninh Noãn Noãn đưa tay chạm khuôn mặt trai , mỉm bình thản. Cô thở dài, hỏi: “Em gây họa , Ninh Trác Trí báo cảnh sát đúng ? Sao mãi vẫn ai đến bắt em nhỉ?”

 

Cô ngừng một chút tiếp lời: “Không hết, em g.i.ế.c , cùng lắm cũng chỉ giam mấy tháng thôi mà.”

 

Ninh Lăng Trần đặt tay lên đầu cô, ôm cô thật chặt lòng.

 

“Xin em, Noãn Noãn… Anh xin em…”

 

Anh liên tục lời xin , đau đớn đến mức gần như tan vỡ, sự ân hận dâng đến tột cùng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cap-doi-hai-mat/chuong-90.html.]

Là tại . Ninh Noãn Noãn chính là điểm yếu chí mạng của . Lần cô cầm d.a.o đ.â.m Cố Phong Diệp, còn xông nhà với khẩu súng, cô đ.á.n.h thương Ninh Điềm Điềm và Ninh Trác Trí, tất cả đều vì . Ninh Noãn Noãn mắc chứng rối loạn nhân cách kịch tính*, chính hủy hoại cô.

 

*Bệnh nhân rối loạn nhân cách kịch tính sử dụng ngoại hình của họ, hành động một cách quyến rũ hoặc khiêu khích thích đáng, để thu hút sự chú ý của khác. Họ thiếu ý thức tự định hướng và tính ám thị cao, thường hành động một cách ngoan ngoãn để giữ sự chú ý của khác.

 

“Anh ơi.”

 

Ninh Noãn Noãn giơ tay ôm lấy Ninh Lăng Trần, nghẹn ngào nhỏ: “Anh đừng sợ, em sẽ luôn ở bên .”

 

“Noãn Noãn!”

 

Lục Yến lao thẳng nhà.

 

Thấy Ninh Noãn Noãn bình an vô sự, mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Ninh Noãn Noãn cuộn trong lòng trai, dường như sắp . Thấy đến, cô dậy, khuôn mặt lạnh lùng hẳn.

 

“Anh, em vài lời với Lục Yến.”

 

Chắc Lục Yến đến để bàn chuyện ly hôn. Trong lòng Ninh Noãn Noãn chẳng hề cảm thấy đau buồn.

 

“Anh chắc .”

 

Ninh Noãn Noãn tựa ghế sô pha, ôm gối, vẻ mặt đầy lãnh đạm: “Mẹ chắc kể hết với . , em chính là loại như đấy. Trước đây ngoan ngoãn lời mặt chỉ là giả vờ thôi. Thật em c.h.ử.i thề như cơm bữa, thích uống rượu, mê đồ nướng, và còn thích đ.á.n.h nữa. Ngày mai chúng thủ tục ly hôn . Chi phí tổ chức hôn lễ em sẽ bồi thường đầy đủ. Ngoài , em sẽ trả một khoản bồi thường. đừng mơ mộng quá, nhiều hơn em sẽ đưa .”

 

Lục Yến bế thốc Ninh Noãn Noãn lên, đặt cô xuống giường.

 

“Ai ly hôn với em?”

 

“Đến nước mà còn ly hôn, điên ? Hay mắc chứng thích ngược đãi bản ?”

 

Mặt Ninh Noãn Noãn cảm xúc, buông lời mắng chửi, chẳng buồn giả vờ nữa.

 

“Được đó, đừng diễn cái vẻ si tình nữa. Dù em đ.á.n.h thành như , giờ ly hôn cũng chẳng ai bạc tình .” Cô tỏ khó chịu, mất kiên nhẫn tiếp: “Chuyện của trai em lan truyền đến mức đó, gia đình thể để tâm chứ? Đừng giả vờ nữa, chuyện rõ ràng , ngả bài .”

Loading...