Nhìn cô gái nhỏ tung tăng dắt Đống Đống nhà, mới từ từ rũ mắt, đôi mắt đào hoa đa tình ánh lên một chút tình ý, đó lười biếng nhắm mắt .
Anh giả vờ quan tâm: "Tạm thời, chỉ thôi."
...
Sau khi trở về căn hộ, Yến Khinh chằm chằm chiếc áo khoác của Giang Vọng Ngôn. Lúc nãy xuống xe quên trả nên thuận tay mang về luôn.
Cô buồn bã chống má: "Haiz, một chiếc áo vest hàng hiệu thế , phí giặt là bao nhiêu tiền đây..."
Phải đáp trả bao nhiêu anti-fan mới thể đền nổi.
[ Ký chủ đừng lo lắng! Đống Đống còn vô cách kiếm tiền! Nhắc nhở ấm áp — vệ sinh cũng thể kiếm tiền đó. ]
Yến Khinh: "???"
Có thể, nhưng cần thiết.
Tiểu Bội dò hỏi cô: "Chị Yến, chị và Ảnh đế Giang rốt cuộc quan hệ gì ..."
Bằng giác quan thứ sáu của con gái, cô cảm thấy bình thường.
Nếu bắt gặp họ mật sofa là ngẫu nhiên,thì đó Ảnh đế Giang một đến phòng hóa trang tìm cô, còn ân cần đưa cô về nhà!
"Thì..." Ánh mắt Yến Khinh né tránh.
Tiểu Bội giơ cây chổi lông gà lên: "Đừng hòng lừa gạt! Mau ! Em gái tinh mắt thấy sờ eo chị!"
Yến Khinh: "..."
Rõ ràng chỉ là vô tình chạm thôi mà!
Cô liếc Tiểu Bội một cái, dù cô cũng là cận nhất bên cạnh , nhiều nhất cũng chỉ thể giấu một thời gian. Hơn nữa, quan hệ của họ trong sáng, thực sự cần che đậy.
Yến Khinh thẳng thắn : "Anh là khóa của chị."
"Anh khóa ?" Tiểu Bội chần chừ: "Giai đoạn nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cang-nu-vuong-showbiz-bi-anh-de-tim-cach-tan-tinh/chuong-26.html.]
Không thể nào là khóa thời đại học , dù Giang Vọng Ngôn nghiệp từ trường danh tiếng hàng đầu thế giới, còn chị Yến nhà cô chỉ là một cô ngốc, tuyệt đối thể học...
"Đại học chứ ." Yến Khinh đột nhiên .
Suy nghĩ của Tiểu Bội đột nhiên dừng , cô bỗng đầu về phía Yến Khinh, ánh mắt trở nên mơ màng.
Cô dụi tai: "Học gì cơ?"
"Đại học." Yến Khinh lười biếng ném xuống sofa: "Bọn chị học cùng khoa, chuyên ngành nên ở sát vách."
Tiểu Bội: "...!!!"
"Saint Had!" Cô đột nhiên hét lên.
Yến Khinh cô dọa đến mức vội vàng bịt tai , ngay cả Đống Đống cũng vùi đầu gối ôm.
"Em gì ?" Yến Khinh nhíu mày cô.
Tiểu Bội mất kiểm soát nhào về phía cô, hai tay nắm lấy vai cô điên cuồng lắc: "Saint Had! Đó là Saint Had! Trường đại học danh tiếng hàng đầu thế giới, còn là trường xếp hạng NO.1! Chị Yến, chị thật sự nghiệp từ Saint Had?!"
Yến Khinh: "..."
Cô Tiểu Bội lắc đến choáng váng.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Khó chịu gạt cô : "Chỉ là Saint Had thôi, gì lạ ?"
Tiểu Bội: "..."
Thôi xong, chị cho choáng ngợp nữa .
Cô mỉm Yến Khinh, nghiến răng nghiến lợi: "Dân Hoa Hạ một tỷ tư , mỗi năm Saint Had chỉ tuyển sinh đủ hai con , đúng là lạ chút nào ."
Yến Khinh kinh ngạc chớp mắt: "Vậy ?"
Tiểu Bội dứt khoát vật sofa, cô vị thiên tài đả kích đến thương tích đầy , càng ngày càng hiểu tại cô thể lận đận trong giới giải trí đến .
"Chị Yến là chị giải nghệ , vẫn nên nghiên cứu khoa học, cống hiến cho đất nước." Cô khuyên.
Ánh mắt Yến Khinh trong veo: "Chị vẫn đang mà, nghiên cứu hàng vũ trụ... Thôi, bí mật quốc gia thể tiết lộ."
Năm đó, giáo sư Du giúp đỡ cô nhiều trong việc học, cô hứa khi nghiệp sẽ đến viện nghiên cứu giúp ông nên dù lăn lộn trong giới giải trí cũng bao giờ từ bỏ nghiên cứu khoa học.