Yến Khinh vội vàng lên tiếng: "Lúc nãy ở hậu trường, em và tiền bối Giang gặp mặt một ạ."
Nam Cảnh cảm thấy dường như đơn giản như .
Anh sang vị ảnh đế nào đó, liền thấy đàn ông vẻ mặt thờ ơ: " , gặp mặt một ."
"Tí nữa thì doạ c.h.ế.t , còn tưởng Ảnh đế Giang thật sự quen con nhỏ hạng bét chứ! Vãi chưởng.jpg"
"Tuy tình nguyện, nhưng mà nhà đúng là ý khen cô , điệu múa cũng tạm , nguyện vì mặt mũi của mà tạm thời c.h.ử.i cô nữa."
"Không chỉ là nhảy múa thôi ? Kỹ năng cơ bản của một ngôi mà cũng thổi phồng lên thế! Con ngốc Yến Khinh tự giác cút khỏi giới giải trí ."
"Ghê tởm ghê tởm ghê tởm, cút cút cút!"
"Nói thật lòng nhé, là một học múa, một câu công bằng, điệu múa Đôn Hoàng của Yến Khinh thật sự xuất sắc, kiểu mà dù cho chủ tịch hiệp hội vũ đạo đến cũng khen ngợi , tuyệt đối chỉ là 'nhảy múa thôi '."
Tô Cẩm Hạ chút ghen tị chằm chằm Yến Khinh.
Cô siết chặt nắm đấm, tức đến đỏ cả mắt, nhưng vì đang livestream nên thể phát tác...
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Không là để cô thua !
Cô những thua, mà còn ngược , nổi bật vô cùng, đây là cố ý cô bẽ mặt ?
AI : "Xin mời Tô Cẩm Hạ trở sân khấu."
Tô Cẩm Hạ chỉ thể kìm nén cảm xúc, gượng một cái, lên sân khấu một cách đàng hoàng.
ánh mắt của các huấn luyện viên đều đổ dồn Yến Khinh.
Huấn luyện viên rap Raz hứng thú: "Vũ đạo của em mạnh, ngờ chê bai vì năng lực chuyên môn , là mắt vấn đề ?"
"Không mắt thầy vấn đề ạ."
Yến Khinh duyên dáng: "Chắc là vì họ luôn cảm thấy chỉ cần 'thả' vài câu lên trời là thể vá tầng ôzôn, nên cái miệng nhỏ mới bô bô, cống hiến cho môi trường đấy ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cang-nu-vuong-showbiz-bi-anh-de-tim-cach-tan-tinh/chuong-18.html.]
Các anti-fan: "..."
Cả nhà mày mới "thả" vá tầng ôzôn!
Diệp Vi Tri - luôn đoan trang, cũng cô cho bật : "Khá lắm, thích vũ đạo của em. So với bài hát của Tô Cẩm Hạ tuy chuẩn âm tệ, nhưng cũng chỉ thôi."
Tim Tô Cẩm Hạ bỗng run lên.
Cô khẽ c.ắ.n môi, mắt long lanh: "Xin các thầy cô, vì hôm qua em thương... vẫn bình phục, nên thể trình diễn một sân khấu hơn."
"Thương chị Cẩm Hạ quá! Ôm một cái!"
"Mấy khen Yến Khinh lương tâm đau ! Tô Cẩm Hạ thương vì ai? Con tiện nhân vì thắng mà cô thương, vốn dĩ là thắng vẻ vang!"
"Yến Khinh tính , nên mới cố ý hại chị của chúng đúng ? Mẹ nó sắp c.h.ế.t ."
"Yến Khinh c.h.ử.i chỉ dùng mấy từ bẩn thỉu thôi ?"
Yến Khinh lạnh: "Muỗi chắc khó mà chích cô nhỉ? Vì cả đêm cố gắng cũng chẳng xuyên qua nổi."
Nghe , Tô Cẩm Hạ sang cô.
Vẫn là bộ dạng tủi : "Ý cô là gì?"
"Nói cô mặt dày đấy." Yến Khinh khẽ liếc mắt: "Người khác hát bằng giọng, riêng cô đặc biệt dùng da mặt. Hát gì còn đổ cho vết xước da, giọng của cô xong thấy tủi ?"
Tô Cẩm Hạ: "..."
"Phụt." Nam Cảnh nhịn thành tiếng.
Anh để ý đến cảnh, nhiệt liệt vỗ tay: "Tính cách thích, nổi tiếng thì đúng là trời dung đất tha!"
Giang Vọng Ngôn lạnh lùng liếc một cái.
Anh hạ thấp giọng, ý tứ rõ: "Anh thích?"
"Thích chứ." Nam Cảnh dứt khoát dậy: "Yến Khinh, tò mò em còn bao nhiêu thứ nữa. Phần múa với dải lụa dài , thể dạy ?"