“Bà đây là fan visual thôi! Ngứa mắt cái kiểu giả tạo của Tô Cẩm Hạ. Yến Khinh chỉ cần sân khấu, mỗi cái mặt thôi là đủ !”
“Buồn ! Không bằng thì nhận thua , hát nhảy đều kém nên lôi mặt tẩy trắng ? Lũ mê mặt chờ xem cô bẽ mặt !”
Tô Cẩm Hạ từ hồ sen dậy, nhạt cúi chào các huấn luyện viên: "Cảm ơn .”
Các huấn luyện viên lịch sự vỗ tay.
Cô cố ý về phía Giang Vọng Ngôn, xem phản ứng của nhưng đàn ông đang rũ mắt, hề cho cô bất kỳ ánh mắt nào.
Huấn luyện viên vũ đạo Nam Cảnh tiếp tục quy trình: "Mời Yến Khinh và Tô Cẩm Hạ đổi vị trí!”
Tô Cẩm Hạ chỉ thể lui sang khu vực chờ bên cạnh.
Yến Khinh ở đó nhưng ánh đèn mờ tối chiếu rõ mặt các cô. Tô Cẩm Hạ khinh thường đ.á.n.h giá trang phục của cô: "Yến Khinh, hy vọng thua quá thảm.”
Yến Khinh giấu trang phục múa của ở bên trong.
Nhìn bề ngoài, cô như đang mặc một cái bao bố rách, vốn dĩ là hề chuẩn gì cho sân khấu.
“Thua?” Cô mỉm .
Yến Khinh liếc mắt Tô Cẩm Hạ: "Cô nên lo lắng cho cái đầu nhỏ của , ngàn vạn cạo trọc đừng quá.”
Tô Cẩm Hạ chỉ cảm thấy con gà GATO thật khó hiểu.
Yến Khinh cũng mặc kệ cô . Cô ngẩng khuôn mặt xinh xắn bước đôi chân thon dài trắng nõn giữa sân khấu.
“Chào các huấn luyện viên, em tên là Yến Khinh.” Cô cúi đầu.
Các huấn luyện viên xong lời nhận xét cho Tô Cẩm Hạ đồng loạt ngẩng đầu, ngay cả Giang Vọng Ngôn cũng ngước mắt lên.
Mọi thấy trang phục mộc mạc của cô đều sững sờ.
Chỉ ánh mắt Giang Vọng Ngôn dừng đôi chân trần của cô.
Hở eo thì thôi, ngay cả giày cũng mang?
Ánh mắt Giang Vọng Ngôn sâu , ngón tay đang gõ nhẹ mặt bàn bỗng dừng . Anh cầm micro: "Tại mang giày?”
Máy lập tức đặc tả đôi chân cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cang-nu-vuong-showbiz-bi-anh-de-tim-cach-tan-tinh/chuong-16.html.]
Mọi dần chú ý đến trang phục của cô: Một chiếc áo choàng đen đơn giản, mũ trùm lỏng lẻo đầu, chỉ để lộ khuôn mặt nhỏ nhắn, sạch sẽ.
Yến Khinh cong môi: "Yêu cầu của bài biểu diễn ạ.”
Khán giả thấy trang phục nghèo nàn của cô càng điên.
“Đây là am ni cô nào khóa cửa cẩn thận ?”
“Cười c.h.ế.t, còn yêu cầu biểu diễn! Cô định biểu diễn cái gì? Biểu diễn khoe thịt để câu kéo sự chú ý !”
“Cái bộ đồ nữ tu sĩ đó mà ông gọi là khoe thịt ?”
“Kệ cô ! Dù cũng chỉ là tuyến 18 mờ nhạt, chờ bẽ mặt thôi, bắt đầu hóng cô mất mặt đây.”
“Tao thật sự tin cô thể biểu diễn trò trống gì!”
Giang Vọng Ngôn hỏi nhiều về trang phục của cô, dù thì quần áo của cô… là do hỗ trợ .
Vì thế khẽ gật đầu: "Xin mời bắt đầu phần biểu diễn của em.”
Ánh đèn sân khấu tắt phụt.
Tiểu Bội ở hậu trường màn hình TV đang thầm c.h.ử.i thề. Khi thấy bộ đồ ni cô , cô lập tức bấm nhân trung…
Cô ngay mà, nữ nghệ sĩ giỏi thu hút anti-fan!
Tiểu Bội gần như tuyệt vọng nhưng đúng lúc , ánh đèn sân khấu đột nhiên bừng sáng!
Trong ánh đèn rực rỡ, là một dáng yểu điệu, mảnh mai.
Tiếng Phạn thanh tịnh chậm rãi vang lên…
Khoảnh khắc ánh đèn trải rộng, Yến Khinh, chế giễu là nữ tu sĩ, cởi bỏ chiếc áo choàng mộc mạc. Trên cô là một bộ trang phục múa bằng vàng và ngọc, rực rỡ như son đỏ, chói lọi như ráng mây!
Các huấn luyện viên và các cô gái Bão Tố đều thẳng dậy.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
Nhan Khả chỉ sân khấu kinh hô: "Là… là vũ điệu Đôn Hoàng!”
Yến Khinh trong tư thế gảy đàn tỳ bà ngược lưng.
Ngón tay ngọc thon dài, gảy lên dây đàn.
Âm hưởng Đôn Hoàng từ đầu ngón tay cô tuôn chảy . Cô nhảy lên xoay tròn, như bay giữa mây, nhanh nhẹn ngoái đầu !