Cẩm Tú Vô Song - Chương 637: Không phải là hy vọng, mà là lời hứa

Cập nhật lúc: 2025-10-22 12:48:56
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lạc Quan Lâm rõ Sở Thái phó định gì trong ngày hôm nay, nhưng ông ngờ rằng Thái phó mở đầu việc vạch tội Lý Ẩn bằng lời cáo buộc nghiêm trọng như

Sở Thái phó tuyên bố rằng chính Lý Ẩn g.i.ế.c tiên Thái tử.

Rồi còn rằng, tiên Thái tử Lý Hiệu thực chất là một nữ nhân, rằng Lý Hiệu là Lý Hiệu, mà là Lý Thượng.

Lời cáo buộc là vì ?

Phải chăng Sở Thái phó cố ý khơi những lời lẽ kinh động để tạo sự tranh cãi, từ đó khiến tập trung và dễ dàng tiếp tục kế hoạch định?

Hay còn ý đồ gì khác mà ông đoán ?

Trong tiếng ồn ào của đám đông, Lạc Quan Lâm thể ngăn cuốn theo dòng suy nghĩ.

Ba năm , nếu những lời , ông hẳn sẽ nổi giận, coi đó là sự x.úc p.hạ.m nặng nề đối với tiên Thái tử.

bây giờ… ông bắt đầu phân vân về tính chân thực của lời !

quan viên trong triều và tông thất họ Lý cũng đầy phẫn nộ và ngờ vực, thậm chí màng đến lễ nghi, lớn tiếng phản đối những gì Sở Thái phó là vô căn cứ.

Ngay cả Lý Lục cũng ngạc nhiên.

Sự ngạc nhiên khiến để ý đến phản ứng của Mã Uyển bên cạnh.

Nàng vốn dĩ thẫn thờ, bỗng ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh như mặt hồ tĩnh lặng một hòn đá ném , gây từng đợt sóng xao động.

Trong lúc đó, Lý Lục sang phụ .

với tư cách tân đế, ông đang các quan viên vây quanh, nét mặt khó thể dò xét, chỉ giọng vẫn tỏ vẻ bình thản:

“Nếu Lý Ẩn chỗ nào , mong Thái phó chỉ dạy.”

Lý Ẩn khẽ , biểu lộ vẻ hiểu: “ A Hiệu mất nhiều năm, ngài là thầy của A Hiệu, dù thế nào cũng nên bôi nhọ danh tiếng của khuất.”

Giọng của Sở Thái phó sắc lạnh như lưỡi dao: “Điện hạ đang ‘nhắc nhở’ lão phu rằng nên vì một c.h.ế.t từ lâu mà gây hành động đường đột chăng?”

Ông đây là lời cảnh báo cuối cùng của Lý Ẩn dành cho .

lão thần vẫn hề tỏ sợ hãi, giọng già nua ngày càng vang dội, mang theo cả nỗi bi phẫn dồn nén bao lâu: “Người c.h.ế.t , là thể còn ai quan tâm đến sự thật ?”

“Nàng cống hiến cả đời vì giang sơn Đại Thịnh, chịu đủ khổ đau, thậm chí cam chịu lặn lội chốn luyện ngục của Bắc Địch… Nàng sẵn sàng hy sinh để bảo vệ quốc gia, thể c.h.ế.t, mà vì thể c.h.ế.t mà rõ ràng minh bạch!”

Đôi mắt chứa đầy nước của lão thần lướt qua từng trong điện: “Các ngươi, bao gồm cả lão phu, và bách tính trong thiên hạ, đều từng chịu ơn nghĩa của nàng!”

“Nếu nhận ơn, thì thể nàng là ai và gì!”

“Còn kẻ g.i.ế.c hại nàng, thể dùng bộ mặt giả dối để thế chỗ nàng mà vị trí cao quý đó!”

Học trò của ông thể ngu mà bỏ qua, nhưng ông, một thầy sắc sảo, thì tuyệt đối thể giả vờ như … Nàng nhường thiên hạ cho , còn thầy của nàng quyết đồng ý.

Ba chữ “thiên hạ nhân” , lão thần sẽ đòi công bằng nàng!

Ông bỏ lỡ cơ hội gì đó cho nàng một , nhưng ông sẽ bỏ lỡ.

Người vì thiên hạ, lẽ nào thiên hạ trợ giúp nàng?

Lão thần Sở Hối cũng là một trong những trong thiên hạ!

Trận pháp tại Thái Nguyên năm đó, ông hứa với nàng rằng, khi nàng thắng trận trở về, ông thấy bốn bể thần phục, uy nghiêm vang dội.

Và lời hứa đó là hy vọng của một thầy dành cho học trò, mà là một lời hứa của thầy đối với nàng!

Hôm nay, ông ở đây vì lời hứa , để kêu oan cho nàng trong quá khứ và chuẩn con đường bằng phẳng cho nàng trong tương lai.

Ông sẽ lùi bước, và kẻ sát nhân cũng phép lùi bước.

Thế cục hôm nay thành, buổi lễ đăng cơ sẽ trở thành chiếc lồng giam giữ Lý Ẩn, và đài tế sẽ là nơi xét xử !

Phiên xét xử bắt đầu từ câu chuyện năm xưa mở màn, giờ một ai thể khiến nó kết thúc giữa chừng.

Giữa vô ánh mắt chứng kiến, ngay khoảnh khắc vị lão thần cao quý gỡ chiếc mũ quan đầu xuống, con đường thoát của Lý Ẩn phong kín.

Tiếng xôn xao nổi lên khắp nơi, thể nào kìm nén .

Lý Lục lặng lẽ phụ , gương mặt lộ vẻ lo lắng, lòng khỏi trào lên những cảm xúc lẫn lộn.

Thái phó dù giữ vai trò chủ tế ngày hôm nay cũng quan trọng, bởi ông lấy uy vọng của chỗ dựa trong lòng bá quan văn võ, và lời ông thể dễ dàng xem nhẹ.

Lúc , phụ thể gì?

Bắt ông hành quyết ngay lập tức chăng?

Và còn những nghi ngờ phản đối cũng sẽ áp giải theo ư?

đại lễ đăng cơ còn tất, ngọc tỷ trao, phụ lấy gì để nhận sự triều bái của bá quan?

Chẳng lẽ chỉ là một vị tân đế do chính tự phong ư?

Thật khó mà lo lắng khi phụ đang lâm thế khó xử như .

Buổi lễ đăng cơ là tâm huyết của phụ , nhưng giờ đây, chính nghi thức trang nghiêm và bộ hoàng bào đang trói buộc ông.

Tính cách nhân đức mà ông luôn thể hiện cũng trở thành gông cùm nặng nề, khiến ông thể chấp nhận phiên xét xử bất ngờ … Hoàn cảnh hiện tại, thể khiến cảm thán cho ?

Vì buổi lễ , phụ biến kinh thành thành một chiếc thùng sắt kín kẽ hở, ngăn biến cố ở bên ngoài, nhưng cuối cùng biến cố thực sự xảy ngay trong kinh thành, ngay trong chiếc thùng sắt mà ông tự tin kiểm soát tuyệt đối…

Trong lòng Lý Lục gần như vỗ tay lớn, cảnh tượng thật bao hả hê, và chua xót!

Thái độ của Lý Ẩn trở nên hết sức bình tĩnh, chỉ còn vẻ mặt lạnh lùng cứng cỏi, cố kìm nén cảm xúc.

Trong tiếng hỗn loạn, một con cháu họ Lý , giận dữ chất vấn Thái phó.

“…

Thái phó quả là phụ danh nghĩa đầu giới thư sinh thiên hạ, dám công khai lấy những lời vô căn cứ để vấy bẩn tiên thái tử, vu khống hãm hại tân đế, gây rối giữa đại lễ tế tổ!

Không Thái phó rốt cuộc mưu đồ gì, là do kẻ nào xúi giục chăng?!”

Lẽ nào là bởi lòng trung thành với Hoàng thái nữ năm xưa bao giờ dứt?

Hoàng thái nữ đến Bắc Địch, chín phần mười là bỏ , còn gia quyến nhà họ Sở hầu hết theo Thái phó kinh thành – ông lấy cớ gì mà dám sinh tâm bất chính như ?

Chẳng lẽ ông màng đến sinh mạng của , cũng chẳng cần tính mạng của gia quyến nữa, chỉ để khiến tân đế mang tiếng ?

Hành động tự rước lấy họa sát , tự hủy thanh danh , thật khiến ngỡ ngàng cho là điên rồ!

Cũng bởi hành động quá mức điên rồ, nên ai thể lường !

Gạt bỏ chân tướng khó mà hiểu rõ, kịp đề phòng đều kinh ngạc hành động của Thái phó, hiểu ông rốt cuộc là vì điều gì.

Thái phó thế, là vì danh lợi quyền thế ư? – tất cả những thứ đó, tân đế đều sẽ ban đủ cho ông.

Ai ai cũng , Thái phó vốn là ba tân đế chinh mời về kinh, chuyện trở thành giai thoại

Cũng khiến vô thức cho rằng Thái phó chấp nhận công nhận Vinh Vương Lý Ẩn.

Nếu vì danh tiếng, Thái phó nào cần tự chuốc lấy hoạ như

Huống hồ, đây nào là tìm kiếm danh vọng, rõ ràng là tự tìm lấy cái c.h.ế.t!

Hay là… lời Thái phó … thực sự là chân thật?

Vị lão nhân , chẳng qua chỉ đòi công bằng trì hoãn quá lâu cho học trò năm xưa của ?

Tính tình của Thái phó, ít trong đại điện hiểu rõ.

Trong lúc còn phân vân, bỗng một giọng ngoài dự liệu vang lên.

Trong lúc đang chất vấn Sở Thái phó, giọng ngược .

“Lời Thái phó , từng chữ đều là sự thật!”

Đó là giọng của một thiếu nữ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cam-tu-vo-song/chuong-637-khong-phai-la-hy-vong-ma-la-loi-hua.html.]

Nàng khoác lễ phục phi tử của hoàng tử, chuỗi ngọc mão khẽ lay động, nàng bước khỏi hàng, nổi bật vô cùng.

 

“Tiên thái tử quả thực là nữ nhân, chính là Lý Thượng!

Kẻ hãm hại nàng, chính là Vinh Vương Lý Ẩn!

Ta , thể chứng!”

Trong khi , nàng đối diện với những ánh mắt xung quanh đổ dồn về phía .

Trên gương mặt trang điểm tỉ mỉ của nàng thoáng hiện vẻ hoang mang, mơ hồ, tựa như trong một khoảnh khắc đang gì, gì, thậm chí chắc chắn là ai.

Sau một thời gian dài chịu tác động của d.ư.ợ.c vật, tâm trí nàng trở nên tê liệt, như một khúc gỗ còn cảm xúc.

Mãi đến khi thấy những lời như “tiên thái tử vốn là nữ nhân”, “tiên thái tử Lý Ẩn hại” – những chân tướng từng in đậm trong sâu thẳm tâm trí, mới bất chợt khơi dậy một tia cảm xúc.

Việc bước chứng là hành động bộc phát trong tiềm thức, lúc Mã Uyển chỉ cảm thấy đầu đau như nứt, dường như sợi dây đang giằng xé ý thức của nàng, cố ép chúng trở trong chiếc lồng giam chặt.

Những gì còn chỉ là chút bất cam nhỏ nhoi đang giãy giụa, khiến nàng c.ắ.n chặt môi đang run rẩy.

Cơn đau nhói gọi về nhận thức, đôi mắt nàng dâng lên một tầng lệ, cuối cùng cũng lấy chút tỉnh táo.

Nàng là con gái nhà họ Mã!

Nàng ngu , nàng phân biệt kẻ , nhưng nàng tuyệt đối thể điều khiển khi rõ chân tướng!

Nàng thể c.h.ế.t, nàng sợ c.h.ế.t, nhưng nàng thể lặng lẽ c.h.ế.t như Vinh Vương phi!

Nàng cũng nhớ , gần đây tin rằng nữ đế hành thích mà qua đời, ông ngoại nàng vì bảo vệ mà trọng thương, hôn mê nhiều ngày cũng

Nàng vì điều mà phát điên gào thét, kết quả cho uống liều t.h.u.ố.c gấp nhiều .

Người ám sát nữ đế là ai?

Là loạn quân Thổ Phồn?

Tàn quân họ Biện?

Không… là Lý Ẩn!

Hắn danh chính ngôn thuận mà đăng cơ, nhưng nữ đế chịu nhường ngôi… nên bức ép bà rời khỏi Thái Nguyên, nhân đó tay sát hại!

Lý Ẩn hại c.h.ế.t ông ngoại nàng, cũng là kẻ thù của nhà họ Mã!

Mã Uyển đột nhiên giơ tay chỉ thẳng Lý Ẩn, lớn tiếng : “Chính sai khiến Thái giám chưởng sự Dụ Tăng, bày mưu sát hại tiên thái tử Lý Thượng đang ở Bắc Địch!”

Nàng nêu đích danh một , chính là Dụ Tăng.

TBC

Giữa bốn bề hỗn loạn, nàng tiếp lời: “Đây là lời của Vinh Vương phi khi qua đời đích với !”

“Ta bằng chứng!”

Mã Uyển theo bản năng tìm kiếm trong tay áo rộng của : “Khóa vàng, bằng chứng trong khóa vàng…”

lúc , từ lễ đài, giọng của vị lão nhân vang lên: “Bằng chứng ở đây –”

, chính là chiếc khóa vàng !”

Mã Uyển xoay , lập tức lên tiếng xác nhận.

“Chính bảo thị nữ Lan Oanh mang nó ngoài!

Đây là di vật của Vinh Vương phi!”

Trong khoảnh khắc , những ký ức đan xen trong đầu nàng bỗng trở nên mạch lạc.

Mã Uyển như bừng tỉnh, nước mắt tuôn trào, nàng giật mạnh chuỗi mão hoàng phi đầu, ném thẳng xuống đất.

“Nay xin Thái phó, xin chư vị, xin trời cao, xin liệt tổ liệt tông họ Lý chứng giám…”

Lời của nàng vẫn còn chút lộn xộn, nhưng giọng điệu càng lúc càng vang vọng, mái tóc xõa tung, nàng nữa chỉ tay về phía Lý Ẩn: “Xin trừng phạt kẻ sát nhân, Lý Ẩn!”

Dứt lời, nàng xoay hướng về án tế, quỳ sụp xuống, dập đầu cầu xin bài vị tổ tiên họ Lý.

Cả hình yếu ớt run rẩy kịch liệt, âm thanh nức nở vang lên trong tiếng thở dài chua xót.

Trên đài tế, Thái phó Sở mở khóa vàng , lấy vật bên trong giao cho Trạm Miễn, để ông to lời chứng của Vinh Vương phi.

Trạm Miễn, giọng run rẩy, nhưng từng chữ vẫn vang lên rõ ràng.

Những quan viên kinh ngạc vội vàng tiến lên, cùng xem xét bằng chứng.

Lý Ẩn lặng, khóe môi thoáng hiện ý bất ngờ.

Nàng phụ nữ nhu nhược lưu giữ một thứ như , nàng thậm chí rõ chuyện .

Nàng từng là một kẻ nhu nhược đến mức, khi nhận định gửi con trai đến hậu cung Minh Hậu con tin, liền sinh lòng khiếp sợ , dám phản kháng, thậm chí ngày càng xa lánh .

Vì áy náy với con trai, nàng chẳng dám sự thật, chỉ âm thầm chịu đựng trong nỗi đau xót.

Sự ngu ngốc hiểu rõ, cũng cần một vợ nhu mì kính sợ như , nhưng… ngờ, nàng lấy sự nhu nhược lớp vỏ bọc, che giấu bí mật to lớn .

Chuyện năm xưa tính toán kín đáo như , mà Sở Hối đột nhiên … Thì biến cố của buổi lễ đăng cơ hôm nay, chính là món quà từ vợ quá cố để .

Trong khoảnh khắc, suýt một phỏng đoán ly kỳ… may , thế gian biến cố, vẫn đến nỗi trái nghịch “lẽ thường”.

Nếu còn trong vòng lẽ thường, thì chỉ cần lấy lẽ thường mà đối phó.

Trước tiên, quan sát xem cảnh của ván cờ .

Đã sa thế trận, thì cần nắm rõ điều để thể quét sạch tận gốc…

Ánh mắt Lý Ẩn vẫn bình thản, nhưng sâu thẳm bên trong chứa đựng sát khí, đồng tử đen sâu như vực thẳm, lặng lẽ quan sát màn bi hài kịch đang từng bước lột trần mắt.

Vì lời tố cáo của Mã Uyển và chứng cứ mà Vinh Vương phi để trong chiếc khóa vàng, cả hội trường trở nên chấn động.

Lý Ẩn vẫn im lặng, biện bạch.

lên tiếng, khẳng định rằng giấy chứng trong khóa vàng chỉ là sự giả mạo từ kẻ lòng hiểm ác, còn những cái tên mà Mã Uyển nhắc đến như Vinh Vương phi và Dụ Tăng đều là khuất, cho cùng, đây chẳng là “ c.h.ế.t đối chứng” ?

“…

Làm thể chỉ dựa một hai câu đối chứng để buộc tội tân đế một tội danh tày trời như !”

“Chưa hẳn là đối chứng.”

Một giọng âm trầm như từ địa ngục vọng từ bên cạnh đài tế.

Người bước mặt , còn cúi đầu giấu giếm phận, chính điện, đưa tay tháo bỏ mũ quan của nội thị, để lộ dung nhan thật sự.

Đó là một gương mặt tuấn tú, da dẻ trắng trẻo, đôi mắt phượng sắc bén.

Hắn : “Ta chính là nhân chứng.”

Có vị quan viên nhận , giọng kiềm mà run rẩy: “Dụ… Dụ thường thị?!”

là Dụ thường thị…”

“Hắn vẫn còn sống ?!”

“…”

Dụ Tăng vốn là một nội thị tầm thường, đây từng phụng sự tiên thái tử, đảm nhiệm chức vị trọng yếu bên cạnh Thánh Sách đế, các quan viên lớn nhỏ trong kinh đều từng gặp .

Hắn tuy là hoạn quan, nhưng dung mạo cực kỳ ưa , nên dễ dàng nhận .

Nội thị trong cung phần lớn đều , nhưng biến loạn của Biện Xuân Lương, đám nội thị trong cung thanh lọc, đến khi Lý Ẩn kinh thế hầu hết cũ, những phụ trách đại lễ hôm nay đa phần là gương mặt mới.

, ở bên Lý Ẩn, một khả năng nhận Dụ Tăng – song cách chức tổng quản từ sáu ngày , tại điện Cam Lộ.

Ván cờ , ngay từ khi Thái phó Sở chấp nhận lời mời của Lý Ẩn và gật đầu hồi kinh, bắt đầu triển khai; việc Dụ Tăng xuất hiện ở đây, là kết quả tất yếu của toan tính.

 

Loading...