Cẩm Tú Vô Song - Chương 479: Hòa Mục Phồn Thịnh Nhất Định Thành Tựu

Cập nhật lúc: 2025-10-18 14:46:26
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phủ Thứ sử Giang Đô chuẩn kỹ càng cho nghị sự với các Thứ sử chư châu, việc Diêu Nhiễm, Lạc Quan Lâm, Vương Nhạc, Vương Trường sử, và các quan viên tiền triều thảo luận, chỉnh sửa qua nhiều , hình thành một bộ quy tắc chỉnh và chi tiết.

Dưới sự chỉ thị của Thường Tuế Ninh, Diêu Nhiễm là đầu tiên mở lời.

Diêu Nhiễm đề cập tới một đổi trong chính sách đất đai và thuế khóa, nhân tài thu hút, chính sách an cư cho lưu dân, cùng với việc phân phối sách vở đến các châu.

Các sách phổ biến sẽ phân đều đến các phủ học trong châu, còn sách quý hiếm sẽ phân phối theo tiến độ xây dựng học thuật ở các châu.

Nghe đến đổi về thuế khóa và lao dịch, Thẩm Văn Song bắt đầu toát mồ hôi.

Quả thật, các Tiết độ sứ hiện nay quyền quản lý thuế và phân phối nhân lực lao dịch, các khoản thu nhập thể dùng hết cho nhu cầu của địa phương.

Thậm chí, khi quyền uy của hoàng đế và triều đình suy yếu, một Tiết độ sứ còn nộp thuế lên triều đình, viện nhiều lý do để tránh sự kiểm soát.

Chính quyền lực khiến các Tiết độ sứ ngày càng mạnh và khó kiểm soát hơn, đẩy triều đình vòng xoáy suy yếu.

Nói tóm , ngày nay các Tiết độ sứ phép “tùy nghi xử lý” công việc trị lý địa phương, nhưng Thẩm Văn Song vẫn cảm thấy quyền tự chủ phần thái quá.

Mặc dù đổi chế độ cũ, nhưng những điều chỉnh giống như việc kéo căng sợi dây đến mức tối đa, chỉ cần một va chạm nhỏ cũng thể khiến nó đứt gãy.

Chính sách đất đai và thuế khóa ảnh hưởng đến căn bản quốc gia… nếu những kẻ quyền lợi liên quan chụp lấy để đàn hặc, chỉ e rằng tội danh “ rối loạn căn cơ quốc gia” là thể tránh khỏi.

là chỉ thời buổi loạn lạc mới thể nữ Tiết độ sứ như Thường Tuế Ninh.

Rồi ông nữ sử Diêu Nhiễm đề xuất mở rộng các quy định lao động nữ tại Giang Đô cõi Hoài Nam đạo.

Nghe đến đây, Thẩm Văn Song khỏi thầm ngưỡng mộ, vì gì khác ngoài lòng quả cảm của các thanh niên trẻ tuổi .

Họ thừa các chính sách mới sẽ vấp trở ngại lớn, nhưng vẫn dám nghĩ, dám .

ngẫm , ông cũng hiểu vì họ quyết tâm như .

Có lẽ chính vì những thành quả mà Giang Đô đạt từ khi áp dụng chính sách mới tạo động lực cho họ.

Khi Diêu Nhiễm trình bày đến những điểm ngày càng mở rộng hơn, thái độ của các quan dần dần sự khác biệt rõ rệt.

Trước tiên là những kiên định ủng hộ, gồm bốn nổi bật:

Thứ sử Thân Châu Đinh Túc, thì cho đến cùng.”

Trận chiến bên bờ Hán Thủy giúp ông chiếm vị thế trong mắt Thường Tiết Sứ, vì ông cố giữ lấy vị thế .

Thứ sử Hòa Châu Vân Hồi, chứng kiến những đổi tích cực từ chính sách mới và tin rằng đây là “thanh kiếm sắc bén” mà ông sẵn sàng đón nhận.

Thứ sử Quang Châu Triệu Thiện Đồng – ông chắc chắn đây là thanh kiếm , chỉ rằng Thường Tiết Sứ là thể dẫn ông đến con đường tạo phản mà ông tìm kiếm.

Trong việc tạo phản, điều quan trọng là lòng quân đồng lòng, nơi nào chỉ đ.á.n.h đó.

cuối cùng, chính là Thẩm Văn Song… Ông tấm đệm do ban cho, tuổi tác lớn, thầm hiểu rằng chỉ cần một con rối ngoan ngoãn cũng lắm .

Ngoài , Thứ sử Thư Châu giữ thái độ trung lập, một phần vì ông Tiền Thậm thuyết phục.

Trong quá trình thuyết phục, ông vẫn giữ một chút phẩm giá và phong thái của .

Ngồi lặng lẽ xoa râu và đưa vài tiếng cảm thán lấp lửng, tỏ rõ lập trường cụ thể, khiến khác khó lòng đoán .

Năm còn dần mất kiên nhẫn, vẻ mặt ban đầu tỏ đồng thuận trở nên d.a.o động, như thôi.

Đối với những vốn là kẻ hưởng lợi từ chế độ cũ, họ hề đổi.

Với họ, những cải cách nghĩa là phiền phức và rủi ro, điều họ mong chút nào.

Chính vì thế, mặc dù chấp nhận Thường Tuế Ninh do triều đình bổ nhiệm, họ như Thân Châu Hoàng Châu, cũng dám công khai phản đối.

Thế nhưng trong lòng, họ luôn ngầm bất mãn, sẵn sàng chờ đợi cơ hội để duy trì nguyên trạng.

Nếu Thường Tuế Ninh trừng phạt t.h.ả.m khốc Tào Hoằng Tuyên và Thịnh Bảo Minh, họ thậm chí còn thể bỏ về giữa chừng.

Nhân tâm dễ lay động, năm dần dần kiềm chế , Thứ sử Kỳ Châu, Lư Châu và Sở Châu bắt đầu nhẹ nhàng đưa những phản biện, nhưng Diêu Nhiễm và Vương Nhạc đáp trả trôi chảy, khiến họ nhất thời cứng họng.

Những đành im lặng, nhưng vẻ mặt vẫn thể hiện sự nhiệt tình.

Họ tiếp tục suy nghĩ trong im lặng, quan sát thái độ của Thường Tuế Ninh để xác định giới hạn.

Thường Tuế Ninh biểu hiện gì, chỉ qua chiếc đồng hồ nước mỉm : “Nói nửa ngày , đến lúc dùng bữa trưa.”

Mấy vị Thứ sử đang im lặng: “?”

“Vậy là ăn cơm ?

Nàng định cứ thế bỏ qua chuyện thế ?”

Rất nhanh chóng, Vương Trường sử lệnh thu dọn ghế, bày các bàn ăn thấp trong đại sảnh, mỗi riêng một bàn, Thường Tuế Ninh tại vị trí cao nhất trong sảnh.

Sau khi rửa tay, các quan viên lượt chỗ.

Khi thị nữ mang đồ ăn lên, họ nhanh chóng nhận điều khác biệt.

Đầu tiên, họ phát hiện các món ăn mặt đều là những món hợp với khẩu vị của nhất.

Nhìn sang hai bên, họ nhận mỗi thực đơn riêng.

Ngay đó, giọng ôn hòa của Thường Tuế Ninh từ truyền xuống, kèm theo nụ : “Các vị đến từ xa, e rằng quen đồ ăn Giang Đô, nên Trường sử đặc biệt cho chuẩn những món hợp khẩu vị của các vị.”

Vân Hồi thẳng lưng, nâng ly rượu lên mỉm : “Đa tạ Trường sử nhọc lòng, và cảm ơn Tiết sứ đại nhân chu đáo tiếp đón!”

Thường Tuế Ninh cũng nâng chén trong tay.

Những còn dần lấy bình tĩnh, nâng ly rượu cùng nụ môi, nhưng nụ thật giả thế nào chỉ họ mới .

Những món ăn , nếu chỉ là những món phổ biến trong vùng, cũng gì đáng … nhưng kỳ thực, các món còn bao gồm cả sở thích riêng tư của mỗi .

Thứ sử Kỳ Châu vốn thích món trứng đập tỏi, nhưng vì dễ để mùi, ông ít khi ăn, mà giờ đây, mặt ông một đĩa trứng đập tỏi bày .

Thứ sử Sở Châu Ban Nhuận thì phức tạp hơn nhiều – chuyện ông thích ăn bánh cuốn bọ, giun rang khô cũng giấu ai nữa ?

Thậm chí, Ban Nhuận mới nhậm chức Thứ sử Sở Châu đến một năm, mà cũng điều tra kỹ càng thế !

Đây chỉ đơn giản là bữa tiệc hợp khẩu vị, mà là lời nhắn rằng tất cả bọn họ đều trong tầm kiểm soát của .

Quả thực là một bữa tiệc cảm động, dám động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cam-tu-vo-song/chuong-479-hoa-muc-phon-thinh-nhat-dinh-thanh-tuu.html.]

Họ từng dự tiệc Hồng Môn, nhưng bữa tiệc quả thực để ấn tượng sâu sắc.

 

chẳng hề coi đây là Hồng Môn Yến, như Vân Hồi và một thể hiện lòng trung thành tuyệt đối như Triệu Thiện Đồng.

Đối với họ, khi quyết định theo Tiết sứ đại nhân, bữa tiệc chỉ là sự quan tâm đầy chân tình mà thôi.

như câu : “Mật ngọt của , độc d.ư.ợ.c của ngươi,” chẳng gì đúng hơn trong tình huống .

Dùng bữa xong, sắc mặt một Thứ sử như Thứ sử Lư Châu ôn hòa hơn, trong lúc nghị sự tiếp theo, thái độ của họ cũng trở nên dễ dàng hơn, khí giữa họ vô thức trở nên khiêm tốn hơn đôi chút.

Buổi chiều, Vương Trường sử bàn bạc về việc binh lực các châu.

Theo quy định, các châu trong Hoài Nam đạo thường từ mười ba nghìn đến mười lăm nghìn binh lính, nhưng những năm gần đây tình hình bất , quân đội ở nhiều nơi suy yếu, chẳng hạn Kỳ Châu hiện chỉ còn đầy tám nghìn binh lính khả dụng, các châu khác cũng mức độ thiếu hụt khác .

Thường Tuế Ninh rõ ràng yêu cầu họ chiêu mộ binh lính đủ định mức, thể tuyển chọn từ dân chúng và lưu dân dựa nguyện vọng cá nhân.

Nghe đến đây, Thứ sử Kỳ Châu với miệng đầy mùi tỏi trông vẻ khó xử.

Không ông phản đối – thời buổi chiêu mộ binh lực để tự vệ là điều , và cũng trong định mức, lo trách móc.

… ông tiền.

Ông bao giờ nghĩ đến chuyện cùng khác khởi sự, bởi khởi sự cũng cần vốn liếng.

Kho bạc của ông trống rỗng, thì lấy gì để chiêu binh mãi mã, mua chuộc lòng dân?

Với hơn bảy nghìn quân hiện tại, chỉ việc nuôi dưỡng đủ vất vả .

Cuối cùng, Thứ sử Kỳ Châu đành c.ắ.n răng, cúi đầu nhận : “Tiết sứ đại nhân cũng , triều đình hiện nay khó lòng phân bổ quân lương đến địa phương… hạ quan bất tài, thực sự còn khoản nào để chiêu binh.”

Thường Tuế Ninh như nghĩ , gật đầu: “ , đường về, xem qua sổ sách thu chi của Kỳ Châu những năm gần đây, quả thật thấy ít khoản thiếu hụt.”

Rồi nàng chuyển giọng, mỉm : “ cũng —”

Ngay khi Thứ sử Kỳ Châu nghĩ nàng sẽ xuất quỹ giúp đỡ Kỳ Châu chiêu binh, thì thấy nàng sang Thứ sử Lư Châu, mỉm : “Chi bằng tạm mượn từ Lư Châu để chiêu binh, đợi ngân khố Kỳ Châu sung túc cũng muộn.”

Trong sảnh lập tức yên lặng, hàng chục ánh mắt đổ dồn về phía Thứ sử Lư Châu.

Thứ sử Lư Châu thoáng sững , biểu cảm đông cứng .

Thứ sử Kỳ Châu yêu cầu thì thoáng chút bối rối.

Ông nhớ rằng Thứ sử Lư Châu đó trò chuyện riêng với ông vài , ngầm ý hợp tác hỗ trợ lẫn , thậm chí còn than thở về tình trạng thiếu hụt ngân khố.

Vậy mà giờ Tiết sứ ông vay từ Lư Châu để chiêu mộ binh lính?

Mà chỉ cần “mượn một chút” đủ chi phí?

Thứ sử Lư Châu, một thoáng tái mặt, cuối cùng cũng nở nụ gượng gạo: “ , lời Tiết sứ đại nhân thật lắm… chúng cùng ở Hoài Nam đạo, tương trợ lẫn !”

Nói xong, ông hướng về Thứ sử Kỳ Châu, cam đoan rằng nhất định sẽ hết sức hỗ trợ.

Nụ của Thứ sử Kỳ Châu trở nên phức tạp, ông hiểu : Lư Châu giả vờ nghèo, còn ông thì thực sự nghèo!

Trong khi Lư Châu Thứ sử giữ nụ gượng gạo, mồ hôi rịn lưng.

Những sổ sách ông nộp lên thực sự cho thấy tình trạng thâm hụt, nhưng thực tế đó chỉ là bức màn che đậy cho tư lợi cá nhân.

Vấn đề ở chỗ, hồ sơ giả của ông vốn tinh vi, phát hiện?

Ông hề rằng sổ sách do ông nộp lên rà soát kỹ lưỡng qua bảy phòng ban của phủ, với hàng trăm đối chiếu tỉ mỉ, cộng thêm một thông tin từ vài quan viên trướng ông.

Với sự kiểm tra cẩn trọng như thế, kẽ hở nào phát giác.

Thường Tuế Ninh trực tiếp lật tẩy ông mà khéo léo đề xuất khoản vay cho Kỳ Châu chiêu mộ binh sĩ.

Chính cách còn khiến ông lo lắng hơn cả việc trách phạt công khai.

Điều cho thấy nàng chỉ cách trấn áp mà còn thâm sâu và khiến khác dè chừng.

Trong lúc Thứ sử Lư Châu thầm kinh ngạc, Thứ sử Thọ Châu cũng kém phần lo lắng, bèn lên tiếng, khẳng khái tuyên bố sẵn sàng hỗ trợ Kỳ Châu trong việc chiêu mộ binh sĩ – dù gì thì sổ sách của ông cũng là giả!

Bỗng chốc trở thành đối tượng nhận sự “giúp đỡ” từ các châu khác, Thứ sử Kỳ Châu ngỡ ngàng nghĩ: “…”

Thì ai trong những đáng tin!

Ông cứ ngỡ thể bí mật liên kết với họ, nên mới cùng họ phản đối các chính sách mới… Bây giờ, ông mới nhận những phản đối là vì họ lợi từ chế độ cũ!

Chỉ ông là nghèo ngốc, suýt chút nữa họ dùng công cụ.

Thứ sử Kỳ Châu ngoài mặt liên tục cảm ơn, trong lòng thì ngừng ghi hận.

Thẩm Văn Song cảnh , thầm cảm thán.

Vị Tiết sứ mới chỉ gan , mà còn giỏi mưu kế, mượn cớ chiêu binh để răn đe những kẻ giả sổ sách, đồng thời chia rẽ những kẻ mưu đồ liên minh chống đối chính sách mới.

Nhìn đám quan viên bỗng trở nên “hợp tác hỗ trợ” một cách thiết, Thường Tuế Ninh mỉm hài lòng: “Có chư vị ở đây, Hoài Nam đạo chắc chắn sẽ hòa mục, hưng thịnh.”

Những quan viên tâm trạng khác đều đáp lời đồng thanh.

Ngay đó, Thường Tuế Ninh đưa yêu cầu rằng mỗi châu sẽ luân phiên điều động hai nghìn binh lính đến Giang Đô mỗi tháng, cùng tập luyện với quân đội Giang Đô.

Theo lời nàng, đây là cách giúp các châu rèn luyện đội quân tinh nhuệ, tăng cường khả năng phòng vệ chiến đấu.

Nói là , nhưng ai cũng hiểu rõ dụng ý khác đằng .

Điều rõ ràng là nhằm thắt chặt quyền kiểm soát quân sự đối với họ.

Thế nhưng, họ thể tìm lý do từ chối, và cũng đủ can đảm để khước từ.

Vân Hồi và Triệu Thiện Đồng ở Quang Châu là những đầu tiên hưởng ứng, nhưng , thậm chí Vân Hồi còn kịp mở miệng thì Triệu Thiện Đồng nhanh chóng đáp ứng, trong lòng đầy phấn khích – cuối cùng cũng chút dấu hiệu tạo phản !

Sau khi thảo luận kỹ hơn về yêu cầu , tiểu dâng lên, tạm nghỉ ngơi dùng .

Ngay lúc , A Triết vội vã trở về, bước hành lễ, mang theo một tin vui.

Chiếc tàu mới của xưởng đóng tàu thử nước suốt nửa tháng nay, hôm nay thuận lợi cập bến, và hai ngày nữa sẽ khơi thăm dò tuyến đường thương mại cho Ty Thị Bạc.

TBC

A Triết, gần đây bận rộn với công việc ở xưởng đóng tàu, vô cùng phấn khích: “Quản sự Thẩm bảo tiểu nhân đến xin ý kiến tiểu thư, liệu nên đặt tên cho con tàu mới !”

Thường Tuế Ninh mỉm gật đầu, quanh các quan viên: “Chư vị đề xuất gì ?”

 

Loading...