Cẩm Nang Chinh Phục Đại Ca Điên Rồ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-04 12:32:29
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đó là [Thẩm phán trưởng], quản lý tất cả các hệ thống, kết quả phán quyết quyền uy tuyệt đối.

 

Thời gian sinh tồn đầu bắt đầu đếm ngược.

 

Hệ thống kinh hãi kêu lên: [Ký chủ! Phải nhanh chóng tìm thấy Cố Uyên!]

 

nghiến răng dậy, đẩy cửa lớn chạy ngoài.

 

Vừa thấy Cố Uyên đang vây quanh, từ từ tới từ phía xa.

 

[Ký chủ, dụ Cố Uyên đến nơi Tống Hạc thấy! Lên giường với !]

 

cũng nghĩ .

 

Chỉ thấy Cố Uyên nghiêng đầu gì đó với bên cạnh, bước về phía .

 

Sắc mặt tái nhợt, tim đập thình thịch, len lỏi dọc hành lang, tìm kiếm địa điểm gây án nhất.

 

Giọng lười biếng của Cố Uyên vang lên từ phía : "Thiển Thiển, đừng với là em trốn ngoài chỉ để khiến đầy thương tích nhé."

 

Anh chân dài, một bước bằng mấy bước của , cứ thế ung dung theo .

 

Giống như một con thú hoang đang thả cho con mồi chạy trốn.

 

Tiếng đếm ngược bên tai như tiếng chuông lớn, gõ dây thần kinh mong manh của .

 

Thấy chạy ngày càng nhanh, giọng Cố Uyên cũng lạnh .

 

"Có giỏi thì chạy nhanh nữa , nếu để bắt , em hậu quả đấy."

 

Cho đến một góc cua, thấy một phòng khách đang mở cửa.

 

Đồng hồ đếm ngược đầu cũng sắp hết.

 

đột ngột đầu , đúng lúc Cố Uyên còn kịp phản ứng, kéo trong.

 

Đẩy mạnh ngã xuống ghế sofa, bắt đầu hôn ngấu nghiến.

 

Thời gian sắp về bắt đầu tăng lên một cách chậm rãi.

 

Toàn Cố Uyên cứng đờ, vẻ lạnh lùng và hung tợn trong mắt dần biến thành sự bối rối.

 

Môi chiếm lấy, lời nào.

 

Bàn tay to lớn của lướt qua lưng , nắm lấy cổ áo, nhẹ nhàng nhấc lên, kéo khỏi .

 

Gương mặt tuấn tú lạnh lùng đầy vẻ âm u: "Vương Thiển Thiển, dừng ..."

 

"Đừng nữa! Để em hôn !"

 

như một con ma đói, lao , c.ắ.n xé, giày vò một cách tùy tiện.

 

Hơi thở mát lạnh mang theo hương rượu nồng nàn, khiến say đắm, thể thoát .

 

vẫn đủ để sống.

 

Thời gian vẫn đủ để sống.

 

thở hổn hển, đầu óc cuồng, kéo cà vạt của Cố Uyên : "Anh ơi, chúng ngủ ! Ngay bây giờ!"

 

Sự thật chứng minh, cái chết, con sẽ mất lý trí.

 

Đến mức còn nhận , ở đây thực còn khác.

 

Hơn nữa còn ít .

 

"Cô, cô buông chủ tịch của chúng !"

 

Một giọng run rẩy vang lên từ phía .

 

đầu , mười mấy cặp mắt đồng loạt chằm chằm bàn tay đang cởi thắt lưng của Cố Uyên của .

 

Vẻ mặt im lặng.

 

Ai thể cho , đám đàn ông trung niên từ chui ?

 

Cố Uyên đột nhiên một cách mấy tử tế.

 

"Chúc mừng em, tuyên bố ngủ với ngay mặt ban giám đốc của ."

 

5

 

Cố Uyên trở thành bộ dạng như giày vò.

 

Đôi môi mỏng in dấu son của , cà vạt và áo sơ mi nhăn nhúm.

 

Vẻ mặt ủ rũ, trông hệt như một trai nhà lành bắt nạt.

 

Đám trong ban giám đốc thấy càng thêm đau lòng, đến khác đập bàn dậy.

 

Vừa : "Sao cô dám... ngủ với ! Cậu sức khỏe ! Lỡ mệnh hệ gì thì !!"

 

Cố Uyên khẩy: " , lao như con bê con, suýt nữa lấy mạng ."

 

Tên biến thái c.h.ế.t tiệt ... bắt đầu xem kịch vui .

 

Cảm xúc mà kìm nén bấy lâu nay đột nhiên thể kìm nén nữa.

 

Đối mặt với những lời chỉ trỏ của xung quanh, lao đầu lòng Cố Uyên.

 

Khi ngẩng đầu lên, vành mắt đỏ hoe.

 

"Anh ơi, em chỉ vì quá yêu thôi, em sai ?"

 

"Tại để họ sỉ nhục em như ?"

 

Vẻ mặt Cố Uyên cứng , ngũ quan thanh tú dần trở nên âm u.

 

"Ra ngoài."

 

thầm c.h.ử.i bới trong lòng, đang định dậy thì Cố Uyên ôm lấy eo .

 

" là họ, ngoài!"

 

Đám trong ban giám đốc như gặp đại địch: "Không , ngài bệnh tim, thể chơi quá kịch liệt..."

 

"Cút."

 

Trên khuôn mặt của Cố Uyên, đầu tiên lộ vẻ u ám và điên cuồng.

 

Mọi ba bước ngoảnh một , yên tâm rời .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cam-nang-chinh-phuc-dai-ca-dien-ro/chuong-3.html.]

 

Trước khi , còn chu đáo đóng cửa cho chúng .

 

Cố Uyên bệnh tim, thảo nào trông vẻ yếu ớt, như thể chịu nổi sự giày vò.

 

Cố Uyên giơ tay, lau giọt nước mắt mặt .

 

"Không thích chơi mặt khác ?"

 

...

 

là loại tùy tiện như ?

 

Rốt cuộc là từ lúc nào mà tạo cho ảo giác ?

 

Có lẽ ánh mắt của quá u oán, Cố Uyên mím môi: "Thôi , còn tưởng em gan đến mức nào."

 

Nói xong, năm ngón tay thon dài của bắt đầu cởi từng nút áo sơ mi của .

 

Xương quai xanh óng ánh dần lộ .

 

Khiến khí huyết dâng trào.

 

Thấy ngây , Cố Uyên nhếch môi: "Không ngủ với ? Qua thời gian sẽ còn cơ hội nữa ."

 

Làn da đầu ngón tay đột nhiên trở nên nóng rực.

 

Cố Uyên giống như một con hồ ly tinh đang quyến rũ khác, lười biếng .

 

Khớp ngón tay ánh đèn sáng trưng, ánh lên một màu hồng.

 

chút ngượng ngùng.

 

Nhất thời nên bắt đầu từ .

 

Ngón tay điểm lên xương cổ , từ từ lướt mái tóc mềm mại, siết chặt.

 

Trong mắt hiện lên d.ụ.c vọng u ám và nguy hiểm.

 

"Ngoan ngoãn, đây."

 

Toàn mềm nhũn, cũng run rẩy: "Có thể tắt đèn ?"

 

"Không ."

 

"Cứ như , em ."

 

"Mới kích thích."

 

...

 

Một giờ , chân bước lảo đảo, hai mắt vô hồn bước khỏi phòng họp.

 

Chân mềm nhũn suýt nữa thì quỳ xuống đất.

 

Hệ thống hài lòng chép miệng: [Ký chủ, thêm nửa tháng thời gian lận đó, Cố Uyên thật lợi hại.]

 

, suýt c.h.ế.t .

 

Cố Uyên, tên cầm thú đội lốt , theo ngoài.

 

Hai tay đút túi quần, từ từ cúi xuống bên tai , :

 

"Váy bẩn , về nhớ vứt nhé."

 

đỏ bừng mặt.

 

Ngay đó, eo thêm một đôi tay.

 

Cố Uyên buộc áo khoác của eo , vỗ m.ô.n.g :

 

"Đi , chơi ."

 

"..."

 

yên nhúc nhích.

 

Cố Uyên : "Sao thế? Không nỡ xa ?"

 

hít một thật sâu, đột nhiên : "Anh ơi, tối nay thể ở bên em ?"

 

Đôi mắt u ám của Cố Uyên một lúc lâu, đột nhiên nở nụ : "Được thôi."

 

kéo cà vạt của , hạ thấp xuống, ngẩng đầu hôn nhẹ lên môi .

 

"Ở đây đợi em nhé."

 

Nói xong, ung dung về phía bữa tiệc.

 

Hệ thống khó hiểu: [Ký chủ, cô định ?]

 

nở một nụ dữ tợn: "Đương nhiên là xử lý hai đứa ngốc ."

 

Nửa tháng thời gian sinh tồn.

 

Không dành một nửa để báo thù, thì chứ?

 

6

 

Trong bữa tiệc, khí đang vui vẻ.

 

Kiều Y Y nép lòng Tống Hạc, mắt lưng tròng nước bệ cửa sổ ở góc phòng.

 

Đôi chân trắng ngần của cô Tống Hạc cầm trong tay.

 

"A... đừng như ."

 

"Đừng như thế nào?"

 

Tống Hạc gian, mượn cớ bôi t.h.u.ố.c để vuốt ve, "Vừa còn vì mà ghen tuông, bây giờ giả vờ bạch liên hoa trong sáng gì chứ?"

 

Kiều Y Y hổ tức giận lườm một cái, "Người bệnh sạch sẽ mà... đàn bà lẳng lơ, bẩn thỉu lắm."

 

"Ngoan, lát nữa bảo Cố Uyên bắt cô , báo thù cho em."

 

"Phải đ.â.m xuyên bàn tay bẩn thỉu của cô , còn lột sạch quần áo của cô nữa."

 

Tống Hạc khẽ: "Xấu xa thế ."

 

"Không thích em xa như ?"

 

Loading...