Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc quần áo tươi sáng hơn hai người đón khách ở cửa nhiều, cung kính đi đến bên cạnh Bạch Du.
Vây quanh nàng, dẫn nàng vào trong.
Bên trái Bạch Du là Lâu Nương, phía sau còn có Đào Hoa và Liễu Chi, cùng với mấy tiểu tư của phủ Thượng thư biết chút võ nghệ, chậm rãi đi vào trong.
Trong đại sảnh rất ồn ào, có biểu diễn ca múa, nhưng Bạch Du và những người khác không đi qua đại sảnh, mà đi qua hành lang bên cạnh đại sảnh, thẳng đến hậu viện của tòa lầu cao.
Lại đi qua con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, cuối cùng đến trước một sân viện.
"Phú Vinh Lai" không phải là một phòng riêng, mà là cả một sân viện.
Hồng Nhạn tổng quản quả nhiên bài trí lớn, sân này dựa vào tòa lầu cao mà xây, phía sau lầu còn có hồ nước nhân tạo.
Lúc này trong sân cũng đèn đuốc sáng trưng, Bạch Du theo người dẫn đường vào sân, liền thấy nước chảy quanh co trong sân, đèn hoa đăng trôi nổi bập bềnh, tạo nên một vẻ đẹp huyền ảo như ánh hoàng hôn dát vàng.
Và ở cuối ánh đèn mờ ảo này, một người đang ngồi trong thủy tạ, gió thổi làm rèm che lay động, che khuất một nửa thân hình cao thẳng, cứng cáp của hắn.
Bạch Du nheo mắt dưới ánh sáng lấp lánh, phải mất một lúc mới nhận ra đó là Hồng Nhạn tổng quản.
Những người dẫn đường đều dừng lại ở đây, Bạch Du đi vào trong, nha hoàn bên cạnh nàng bị những thị vệ đứng hai bên cột nhà chặn lại.
Bạch Du gật đầu, ra hiệu cho họ cứ đợi ở đó.
Vừa nhìn về phía đó, vừa bước nhanh hơn.
Nhưng trong lòng vẫn không khỏi thầm nghĩ - Hồng Nhạn chẳng phải là lưng gù sao?
Sao lưng hắn lại thẳng như tấm thép thế này...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/161.html.]
Rồi nàng lại có cảm giác hoang đường như lạc vào phim thần tượng.
Nàng chỉ đến gặp một thái giám thôi mà...
Nàng sờ vào chiếc túi vải trong lòng, cảm giác lạo xạo của ống trúc trong túi vải khiến Bạch Du an tâm phần nào.
Nàng suýt nữa thì tưởng mình đến ai đó, may mà nàng chỉ đến trả lại "con gà nhỏ" cho một thái giám thôi.
Nhưng khi Bạch Du thực sự đi đến bên cạnh thủy tạ, cố gắng bỏ qua việc vì sao Hồng Nhạn tổng quản lại xõa tóc, mái tóc đen dài như lụa buông xuống tận eo, chất tóc còn rất đẹp... đang cúi đầu chuẩn bị hành lễ thì người nọ cầm chén trà trong tay chậm rãi quay đầu lại.
Bạch Du sững người.
Rồi trong đầu vang lên một hồi còi báo động phòng không chói tai như trời long đất lở.
Chết tiệt!
Chết tiệt!!
Chết tiệt!!!
Chết tiệt c.h.ế.t tiệt c.h.ế.t tiệt c.h.ế.t tiệt c.h.ế.t tiệt!!!
Thôi xong rồi thôi xong rồi thôi xong rồi thôi xong rồi thôi xong rồi thôi xong rồi!
Thế mà lại là Thái tử!