Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Cách Sống Sót Khi Xuyên Vào Truyện BE - 123

Cập nhật lúc: 2025-05-06 03:41:23
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Chàng yên tâm..." Ta nhẹ giọng trấn an, dù không biết người ấy có nghe thấy hay không. "Ta sẽ không trở thành nỗi nhục của chàng. Cũng sẽ không ôm giữ vị trí Vương phi này mãi không buông. Chỉ cần ta 'bệnh chết', chàng có thể đường đường chính chính cưới một tiểu thư khuê các, môn đăng hộ đối về làm Vương phi rồi."

"Ta sẽ..." Giọng nói của ta thoáng chút nghẹn ngào.

"Ta sẽ 'bệnh chết'."

Như vậy là ổn thỏa rồi. Đến lúc đó, ta cứ thế "bệnh chết" là xong.

Tạ Ngọc Cung muốn làm gì, cứ mặc y.

Dù sao, mục tiêu của ta chỉ là sống sót mà thôi, đâu thể gánh vác trọng trách cứu vớt thế gian.

Chuyện Tạ Ngọc Cung tranh đoạt hoàng vị thành công, hay việc y trừ khử nam nữ chính trong cốt truyện kia, cũng phải đợi mười mấy hai mươi năm nữa.

Sau khi "bệnh chết", ta vẫn có thể sống thêm chừng hai mươi năm nữa, vậy là đủ rồi. Bây giờ ta mới ngoài hai mươi, thêm hai mươi năm nữa cũng chỉ mới bốn mươi tuổi.

Tuổi đó ở xã hội hiện đại có thể còn trẻ, nhưng đặt vào thời đại này thì cũng không còn nhỏ nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cach-song-sot-khi-xuyen-vao-truyen-be/123.html.]

Mà biết đâu, ta lại chẳng sống được đến lúc đó. Suy cho cùng, ở thời này, bệnh nan y nhiều vô kể, một cơn cảm mạo phong hàn cũng đủ lấy mạng người rồi.

Nghĩ thông suốt rồi, ta thầm cảm thấy kế hoạch này của mình thật hoàn hảo.

Cứ như vậy, sau này dù ta có đột ngột qua đời ở đất phong, Tạ Ngọc Cung hẳn cũng sẽ không nghi ngờ gì.

Suy tính xong xuôi, ta định đứng dậy rời đi.

Tạ Ngọc Cung vốn là vai phản diện trong truyện, tính tình lại mưa nắng thất thường, ta nên nhẫn nhịn một chút thì hơn.

Nhưng ta nào biết, ngay khoảnh khắc ta thốt ra hai chữ "bệnh chết", Tạ Ngọc Cung, kẻ đang quay lưng về phía ta giả vờ ngủ, đã đột ngột mở bừng mắt.

Khi những lời độc thoại kia của ta vừa dứt, sắc mặt Tạ Ngọc Cung đã trở nên khó coi đến cực điểm.

Nàng có ý gì? "Sẽ bệnh chết" là sao?!

Chẳng lẽ... là ta ép nàng phải c.h.ế.t hay sao?!

Ta chẳng qua chỉ đẩy nàng ra một cái, không cho nàng động tay giúp ta chuyện riêng tư khó nói đó mà thôi!

Loading...