58.
Chỉ đến khi Bạc Lỵ chút thiếu oxy, Erik mới buông cô , nhưng mắt vẫn chằm chằm cô.
Đây là đầu tiên chủ động như , cũng là đầu tiên bộc lộ một tình cảm dựa dẫm mạnh mẽ đến thế.
Như thể cô lấp đầy tất cả những trống trong nửa đời đầu của , ban cho tất cả những cảm xúc mà từng mong mỏi nhưng thể với tới.
Hắn liên tục chằm chằm cô, để chắc chắn cô là sống, là hiện hữu chân thật, chứ là một ảo tưởng hư vô.
Bạc Lỵ vẫn câu nào của chạm đến trái tim , nhưng vì vui, cô cũng hoan hỉ chấp nhận.
Chỉ là, dường như vui quá mức, bao giờ rời mắt khỏi cô nữa.
Dưới ánh mắt trần trụi của , khí cũng trở nên sền sệt.
Bạc Lỵ cảm thấy mỗi miếng thức ăn cô nuốt xuống, đều khiến nhịp tim trở nên dính.
Sau bữa tối, Bạc Lỵ hiếm khi thể chống đỡ nổi, trốn về phòng ngủ, nếu còn ở phòng ăn, cô sẽ ch/ết đ/uối trong ánh mắt nóng rực của Erik mất.
Nếu chỉ là sự ch/iếm hữu, cô còn thể chống , thậm chí thể đáp trả , cô cũng sự chi/ếm hữu đối với .
ánh mắt cô, như đang thấy tất cả thứ từ cô.
Lòng Bạc Lỵ rung động nhẹ.
Không ai coi khác là tất cả.
Giống như ít sống một cách cô độc, hầu hết đều , bạn bè hoặc yêu.
Những mối qua/n hệ chằng chịt tạo thành một hậu thuẫn mạnh mẽ, đối với hầu hết , việc mất yêu là chuyện quá lớn, vì họ vẫn thể nhận sự nuôi dưỡng tình cảm từ hoặc bạn bè.
nếu một , từ nhỏ đến lớn đều nhận sự nuôi dưỡng tình cảm như thì ?
Erik chính là một như thế.
Không trách dùng ánh mắt đó để cô.
Đối với , cô chính là , bạn bè và yêu của .
Bạc Lỵ hít một thật sâu, tắm , đó một lá thư hồi âm cho bà Shirley, hẹn gặp mặt ba giờ chiều mai.
Cô xuống lầu, đưa lá thư cho gác cửa, bắt gặp ánh mắt của Erik.
Hơn mấy chục phút trôi qua, ánh mắt vẫn nóng bỏng đến đáng sợ, nhiệt độ rực cháy đó dường như bao giờ hạ xuống nữa.
Mặc dù yêu một thời gian, nhưng Bạc Lỵ vô cớ cảm thấy, bây giờ mới thực sự bắt đầu yêu.
"Có chuyện gì ?" Cô hỏi.
Erik cô, đưa tay nắm lấy tay cô, ngón tay cái từng chút một miết qua lòng bàn tay cô, đan mười ngón tay .
Trước đây, cũng từng động tác tương tự, nhưng giống như bây giờ... tham lam đến .
Như thể đang dùng xúc giác, hôn lên khắp lòng bàn tay cô.
Tim Bạc Lỵ đập nhanh hơn một chút.
Một vốn luôn né tránh, đột nhiên bất kể là ánh mắt hành động, đều trở nên thẳng thắn như ... Cái cảm giác tương phản , cô thực sự khó mà chống .
Khoảnh khắc tiếp theo, thể kiềm chế nữa, vùi đầu hõm cổ cô, sống mũi tựa xương quai xanh của cô, hít một thật sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-58-1.html.]
editor: bemeobosua
Bạc Lỵ vòng tay ôm lấy eo , vỗ nhẹ lưng : "Được , , đột nhiên trở nên bám như ."
Cô xảy chuyện gì, nhưng rõ hơn ai hết.
Nửa đời đầu của là một sự hoang tàn tuyệt đối.
Không ai thương hại , ai đối xử tử tế với .
Thậm chí ai đến gần .
Giống như một hòn đảo hoang vắng, mọc đầy bụi gai, nhưng thấy bất kỳ dấu hiệu của sự sống nào.
Món quà đầu tiên nhận , là chiếc mặt nạ do tặng.
Hắn cứ tưởng chiếc mặt nạ sẽ theo suốt đời, nhưng cô bảo tháo nó xuống.
Cô đến gần , thương hại , đối xử tử tế với .
Cô thuộc về thế giới , nhưng khiến dần dần bắt đầu hòa nhập thế giới , hiểu ý nghĩa của việc sống.
Erik nhắm mắt , cẩn thận ngửi mùi Bạc Lỵ.
Nhiệt độ cơ thể của cô hòa lẫn với thở của , đầu tiên khiến cảm thấy trọn vẹn.
Sự ghét bỏ của , lời tiên tri của kẻ điê/n, sự chế giễu của những chăm sóc ở trại an dưỡng, những cuộc đấu võ đẫm m/áu... trong khoảnh khắc đó đều biến mất, rời xa .
Đầu óc bao giờ tỉnh táo như , cũng bao giờ tham lam như .
Mỗi chút yêu thương mà cô bộc lộ qua lời và hành động, đều nắm lấy, thưởng thức thưởng thức .
Một bao giờ cảm nhận tình yêu, đột nhiên cảm giác mong ước bấy lâu, sẽ trở nên tham lam, tiết chế, đủ như .
Giống như lúc , bắt đầu cảm thấy, chỉ ôm thôi là đủ để lấp đầy sự trống rỗng trong lòng.
Hắn hút lấy nhiều hơn nữa.
Một cách hợp tình hợp lý, cúi đầu hôn cô.
Cô từ chối.
Hắn thẳng mắt cô, một tay ôm lấy gáy cô, dùng lực mút lấy đầu lưỡi cô, như m/a á/m, nuốt trọn hết nước bọt của cô tích tụ ở cuống lưỡi.
Cô vẫn từ chối, thậm chí còn chiều chuộng đáp .
Sự chiều chuộng , khiến từ da đầu đến đầu dây th/ần ki/nh đều một cảm giác tê dại như điện giật.
Một mặt cảm thấy xứng đáng cô chiều chuộng như , mặt khác cô thể chiều chuộng đến mức nào.
Hắn vốn là một tính công kích cực mạnh, say mê trò săn mồi, thậm chí còn bản năng săn mồi như một con dã thú, sở dĩ luôn né tránh, là vì cô cũng thích .
Khoảnh khắc khi tâm ý rõ ràng, gần như theo bản năng tiến lên một bước, đầu gối thẳng thừng chạm đầu gối của cô.
Tim Bạc Lỵ nhảy lên, cơ thể mềm nhũn, vô thức lùi một bước.
Hắn đưa tay ôm lấy gáy cô, sự công kích trong mắt như một con d/ao sắc nhọn, dường như thể xuyên cơ thể cô bất cứ lúc nào.