54.
Bạc Lỵ nghĩ đến nhiều tình huống Erik sẽ thẳng với cô.
Cô cứ tưởng, sẽ lạnh lùng chất vấn cô, tại xem là em trai, tại tuổi tác của họ chênh lệch lớn như .
Ai ngờ, thông minh đến mức đáng sợ, chỉ dựa vài lời của cô, suy luận lai lịch thật của cô.
Hắn thậm chí còn lờ mờ nhận , cô đang ép buộc chủ động tấn công.
Bạc Lỵ cảm thấy thật xa.
Ánh mắt cô gần như mất kiểm soát, giống như dầu nóng sôi sùng sục, chỉ cần một giọt nước, sẽ b.ắ.n tung tóe tổn thương da cô.
Thế nhưng cô cảm thấy, bất kể là tư thế tấn công của , đầu óc thông minh của , đều vô cùng... gợi cảm.
Đặc biệt là động tác tiến tới đó, cô tận mắt cảm nhận một khía cạnh mạnh mẽ và đầy tính tấn công của .
Hành vi của hề h/èn hạ.
Thứ thực sự h/èn hạ là những suy nghĩ trong đầu cô.
Bạc Lỵ thực , khi mất kiểm soát thật sự sẽ trông như thế nào.
nếu cứ tiếp tục chơi đùa, rõ ràng sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát.
Bạc Lỵ quyết định đủ mà dừng .
"Em bao giờ ý định qua với Beaufort," cô chớp mắt, nhẹ nhàng rút tay , ôm lấy , vỗ nhẹ lưng , như đang an ủi :
"Người em thích luôn là ."
Đầu Erik cúi xuống, rõ vẻ mặt cụ thể.
"Trước đây em , vẻ ngoài của phù hợp với tiêu chuẩn bạn đời của em... là thật." Bạc Lỵ :
"Erik, cũng em của thời đại , thẩm mỹ khác với ở đây cũng là chuyện bình thường."
Đầu vẫn cúi xuống, một lời.
"Khi mới đến đây, em thực sự sợ hãi." Cô : "Điều khiến em sợ hãi là môi trường xa lạ, mà là cảm giác lạc lõng đó."
"Em khác với những xung quanh... thậm chí cả quốc tịch cũng giống, nếu ở Mỹ vài năm, em lẽ còn hiểu họ đang gì."
"Cho đến bây giờ, cảm giác lạc lõng đó vẫn khiến em sợ hãi. Đừng thấy New Orleans bây giờ còn thể khoan dung với sự tồn tại của em, ai khi nào họ sẽ chán ghét em, lệnh trục xuất em, hoặc kiện em tòa, cùng bồi thẩm đoàn đưa em nhà t/ù... Em gì về phong tục xã hội ở đây, ngay cả khi họ âm thầm h/ãm h/ại em, em cũng sẽ đến từ hướng nào."
Bạc Lỵ ngước : "Nếu , em thể cảm giác lạc lõng dồn đến phát đ/iên. Thật đấy."
Erik cụp mắt cô.
Vẻ mặt cô chân thành đến , giọng điệu chân thật đến , như thể cổ họng vẫn đang kề một con d/ao.
Cô thậm chí còn bảo buông d/ao xuống, như thể sẽ càng chọc giận hơn.
Lời của cô cũng đầy rẫy sơ hở.
Ngay cả khi cô cảm thấy sợ hãi, cảm thấy lạc lõng ở đây, cũng sẽ vì sự tồn tại của mà trở nên hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/cach-ngan-can-nam-chinh-phat-dien/chuong-54-1.html.]
Những xung quanh bàn tán về cô, chỉ trích cô, coi cô là một kẻ dị giáo.
Còn thì thực sự kề d/ao cổ họng cô.
Trừ khi cô thích cảm giác d/ao kề cổ.
Nếu , đoạn chỉ thể là sự mỉa mai.
Cô đang mỉa mai , rằng vẻ ngoài xí như , với cô nhiều chuyện thể tha thứ như ... mà còn ảo tưởng cưới cô vợ.
Sau khi đến thời đại , cảm giác tồi tệ nhất của cô, cũng chỉ là "lạc lõng".
Hắn nhiều hăm d/ọa cô, uy hi/ếp cô, b/óp cổ cô, một thậm chí còn suýt nữa b/óp g/ãy cổ cô.
Mỗi câu chữ của cô đều đang chất vấn , bản tính của xa như , đối xử với cô t/àn nhẫn như , tại còn dám cầu hôn cô?
Bạc Lỵ đợi một lúc, thấy giọng , tiếp tục :
"Có thể sẽ cảm thấy hoang đường, nhưng thật sự... ngay cả khi em trở về thời đại của , cũng sẽ gặp nào phù hợp với em hơn ."
Ánh mắt cô nghiêm túc, từng chữ từng chữ một:
"Erik, em thích , bất kể là vẻ ngoài của , tính cách của , thậm chí là cả cái cách kề d/ao cổ họng em... em đều đặc biệt thích."
"Anh thể cảm thấy em /ên , thực tế, em cũng cảm thấy /ên ," cô :
"Em thể một mối tình bình thường, tìm một đàn ông bình thường để kết hôn, sinh con, sống một cuộc đời bình lặng như bao khác. Trong cuộc đời đó, nỗi lo lớn nhất của em thể chỉ là tối nay ăn gì, ngày mai ăn gì, khi nào thì tan ..."
editor: bemeobosua
"Cuộc sống như tuy , nhưng là thứ em ," cô nắm lấy bàn tay đang cầm d/ao của , hôn lên ngón tay :
"Thứ em thực sự là , Erik. Em thích , thích ánh mắt hiện hữu ở khắp nơi của , thích đến phòng em nửa đêm, thích những hành động th/ô b/ạo thỉnh thoảng của ."
Cô từ từ đan mười ngón tay với , chống lên, hôn :
"Em vui vì hôm nay với em những điều , nhưng cầu hôn thì là..."
Anh cho em lý do để tỏ tình.
Lời của cô còn dứt, đột nhiên đâ/m con d/ao chiếc gối bên cạnh cô.
Kể từ khi phát hiện sở thích đặc biệt của , Bạc Lỵ hiếm khi dọa, nhưng thực sự giật , lưng cô toát một chút mồ hôi lạnh.
Bạc Lỵ đang nghĩ gì, định thăm dò mở lời, thấy bình tĩnh lên tiếng:
" như thế , em thích ?"
Trong bóng tối, vẻ mặt khó phân biệt, một tay chống bên cạnh cô, cơ bắp căng cực độ, cái bóng đổ xuống mang theo cảm giác áp bức cực lớn.
Tim Bạc Lỵ đập thình thịch hai cái, phát hiện thực sự chịu kiểu : "... Thích."
Erik cô mà chút cảm xúc nào.
Cô vẫn đang dối.
Hắn một cao thượng, cô dám những lời dối trá trắng trợn như , chắc hẳn chuẩn sẵn sàng để gánh chịu hậu quả.