Cả Nước Cầu Ta Sinh Nhãi Con Cho Hoàng Đế Bệnh Kiều - Chương 51: Sát nghiệp
Cập nhật lúc: 2025-11-15 10:56:30
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 51: Sát nghiệp
Tác giả: Mạch Hương Mang Chủng - 麦香芒种
Editor: Xuân Tàn Hoa Lạc
Ban đầu Hạ Doanh nghĩ thế, nhưng lời Tang Nhược Thủy chạm sợi dây nhạy cảm trong lòng .
Liên quan đến Tang Yên, dễ mất bình tĩnh. Khi nữ nhân điên nàng thương, liền hạ lệnh xử tử kẻ điên , mà nghĩ tới khả năng đằng đó mưu đồ.
“Đi điều tra.”
Sắc mặt lạnh băng, sang Bùi Mộ Dương lệnh: “Bảo Thận Hình ti tra cho rõ. Nếu hồ đồ cho qua như , thì đừng ai mong giữ chức nữa.”
“Tuân chỉ.”
Bùi Mộ Dương nhận lệnh rời .
Tang Yên , đành thở dài: “Hoàng thượng, chuyện thật cũng chẳng lớn lao gì.”
Hạ Doanh nghiêm mặt: “Chuyện liên quan đến an nguy của nàng, thì chuyện nào là nhỏ cả.”
Tang Yên: “. . .”
Lời . . . ngọt quá .
Nàng nhất thời nên đáp thế nào.
Tang Nhược Thủy cố nén ghen tỵ trong lòng, hâm mộ : “Tỷ tỷ, Hoàng thượng đối với tỷ là thật lòng thật . Hoàng thượng yêu thương tỷ như , cũng yên tâm .”
Lời đầy ý tâng bốc khiến Hạ Doanh vui vẻ, bảo nàng ở chăm sóc Tang Yên, còn thì rửa mặt y phục.
Chuyện cầu phúc ở chùa Long Thiền cũng sớm chuẩn .
Tang Yên theo bóng hoàng đế rời khỏi, chẳng buồn diễn cảnh tỷ sâu nặng với Tang Nhược Thủy nữa, mà sang hỏi Thu Chi: “Sau khi ngất , Hoàng thượng xử lý những thế nào?”
Thu Chi ngập ngừng một lúc, cuối cùng ánh nghiêm nghị của Tang Yên, mới khẽ đáp: “Nhóm thị vệ đ.á.n.h tám mươi trượng, cách chức hết .”
Tang Yên xong, thần sắc ảm đạm: “Là liên lụy bọn họ.”
Thu Chi vội khuyên: “Tiểu thư đừng nghĩ . Họ thật sự sơ suất trong việc canh gác. Hoàng thượng sai, rời khỏi tẩm điện của Hoàng đế mà họ gì, ai theo bảo vệ, đó chính là tròn bổn phận. Nếu tiểu thư xảy chuyện gì, họ c.h.ế.t vạn cũng khó chuộc tội.”
“Ngươi còn hổ họ thất trách, chính ngươi, là nha của tỷ tỷ mới là kẻ thất trách nhất.”
Tang Nhược Thủy đổi Thu Chi thành của , chen bắt đầu gây chuyện, giọng sắc lạnh: “Ngươi để mặc chủ tử đến nơi hẻo lánh như thế, Hoàng thượng đáng nên c.h.é.m ngươi mới !”
Mắng xong, nàng sang Tang Yên, mặt đổi sang nụ nhu hòa: “Tỷ tỷ, nha của tỷ việc cẩn thận chút nào, để Hương Tú theo hầu tỷ nhé?”
Hương Tú chính là tâm phúc của nàng .
Nếu để Hương Tú theo hầu bên cạnh Tang Yên, chẳng khác nào đặt tai mắt bên hoàng đế, mà nàng thể dò tâm ý sở thích của .
Tang Yên kẻ ngốc, dĩ nhiên thể giữ gián điệp bên , cho dù nàng Hương Tú là khéo léo, nhưng vẫn là tâm phúc của kẻ khác, tuyệt đối thể dùng.
“Lòng của xin nhận. Thu Chi theo từ nhỏ, với chỉ là một nha bình thường.”
Nàng khéo léo từ chối.
Tang Nhược Thủy vốn chẳng kỳ vọng thành công ngay đầu, chỉ : “Tỷ đúng là mềm lòng quá.”
Tang Yên mềm lòng mỉm đáp, sang hỏi tiếp Thu Chi chuyện trong lãnh cung: “Còn tấn công thì ?”
Thu Chi khẽ rụt cổ, dám .
Tang Yên cảm thấy bất an, nhẹ giọng hỏi: “Hoàng thượng g.i.ế.c nàng ?”
Thu Chi chậm rãi gật đầu.
Trong lòng Tang Yên như ai bóp chặt, nghẹn ngào khó chịu: “Cũng đến mức c.h.ế.t. . .”
Nàng là hiện đại, thật sự thể nào xem sinh mạng con như cỏ rác.
Thu Chi cố gắng an ủi: “Tiểu thư quá nhân hậu. ả điên đó quả thực hại , đúng là tội thể tha.”
Vết đau ở cổ cứ nhói lên từng chập, kéo dài mãi dứt. Nghĩ kỹ , nỗi sợ hãi đêm đó vẫn còn quẩn quanh trong lòng.
Chỉ là nàng rốt cuộc cũng mất mạng, mà thì c.h.ế.t.
“Ngươi mang thêm chút bạc, bảo chôn cất cho nàng tử tế một chút.”
Người c.h.ế.t , dẫu hối tiếc cũng vô ích, nàng chỉ thể đến .
Thu Chi đáp “”, mang bạc ngoài sắp xếp.
Tang Nhược Thủy thấy chẳng còn chuyện gì thú vị nữa, đôi câu lời ong tiếng ve cáo từ rời .
Ra khỏi thiên điện, nàng nhấc váy bước lên kiệu, khẽ hừ một tiếng: “Nàng còn là chủ nhân chân chính của hậu cung , mà bày cái vẻ từ bi nhân nghĩa, cũng là loại hám thanh danh mà thôi. Định Hoàng hậu ? Cũng chỉ hoàng thượng mới tin trò đó. Giả tạo đến cực điểm!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nuoc-cau-ta-sinh-nhai-con-cho-hoang-de-benh-kieu/chuong-51-sat-nghiep.html.]
Hương Tú bên mà dám gì, nhưng trong lòng nghĩ: Ngươi là thế nào, liền khác thế thôi. Tang Đại tiểu thư quả thật hiền lành như Bồ tát.
Còn hiền lành như Bồ Tát , lúc đang ở trong điện nghỉ ngơi.
Tang Yên dưỡng sức một ngày, đến lúc hoàng hôn sang lãnh cung thử một chút
Thu Chi xong, sắc mặt bỗng tái , nhanh chóng lấy vẻ bình thường, khuyên nhủ: “Lãnh cung là nơi chẳng lành, tiểu thư chớ nên tới đó. Nếu để Hoàng thượng , lo lắng mất.”
Tang Yên hiểu ý nàng , liền : “Vậy thì mang theo nhiều thị vệ một chút.”
Thu Chi: “. . .”
Nàng thể ngăn , chủ nhân ngoài, gấp đến mức mồ hôi chảy đầy trán.
Không thể để tiểu thư đến đó !
Nàng lãnh cung đang tra án, đ.á.n.h c.h.ế.t nhiều .
“Tiểu thư!”
Thu Chi vội chạy vài bước, chắn mặt Tang Yên, : “Tiểu thư Hoàng thượng ?”
Nàng định mượn chuyện Hoàng thượng để chuyển hướng sự chú ý.
Tang Yên quả nhiên tò mò, hỏi: “Hắn ?”
Vừa hỏi ngừng bước.
Thu Chi mỉm đáp : “Hoàng thượng chinh đến chùa Long Thiền để cầu phúc cho đấy.”
“Thật ?”
Tang Yên khựng , thoáng sững sờ, thở dài: “Hắn bớt vì mà tạo sát nghiệp thì hơn.”
Thu Chi chẳng màng đến “sát nghiệp” gì cả, tiếp tục khuyên: “Hoàng thượng chắc cũng sắp về , tiểu thư chi bằng cửa cung đón ngài ? Hoàng thượng thấy tiểu thư, nhất định sẽ cao hứng.”
Tang Yên chút động lòng, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu: “Trước hết lãnh cung xem thế nào. Ta sợ bọn hạ nhân lo việc cho hồn.”
Nàng rõ trong cung quen thói nịnh giẫm .
Một kẻ phạm tội c.h.ế.t, khó để bảo bọn họ cầm tiền việc đàng hoàng.
Thu Chi khuyên , chỉ thể mặt mày ủ dột mà theo.
Một đoàn chẳng mấy chốc tới lãnh cung.
Nơi . . . dường như còn lạnh lẽo hơn cả đêm qua.
Rõ ràng là ban ngày trời nắng chói chang, mà trong khí thoảng lên mùi tanh của máu, nồng nặc đến ghê .
Sắc mặt Tang Yên đổi, nàng bước xuống kiệu, bịt mũi, nhanh chân trong.
Bên trong đang rửa tẩy sàn.
Trên nền đất vẫn còn vương m.á.u đen thẫm.
Tang Yên chợt hiểu điều gì, ánh mắt lạnh lẽo quét sang Thu Chi, lời nào, nhưng đủ khiến Thu Chi sợ hãi quỳ sụp xuống đất.
“Tiểu thư thứ tội, nô tỳ cố ý giấu giếm.”
Thu Chi nước mắt lưng tròng giải thích: “Chỉ là Thận Hình ti nhận thánh chỉ việc, tiểu thư cũng đấy.”
lúc , từng t.h.i t.h.ể phủ vải trắng lượt khiêng .
Tang Yên mà môi run rẩy, cả lạnh toát, thể loạng choạng suýt ngã, thêm vì nàng mà c.h.ế.t ?
Thận Hình ti!
Cái tên khét tiếng tàn bạo trong phim ảnh, nàng thể quên mất thủ đoạn của bọn họ chứ?
Những phụ nhân ruồng bỏ , thể mạng rời khỏi tay bọn họ?
“Tang chủ tử yên tâm, vi thần điều tra rõ ràng.”
Quan chủ sự phụ trách tran án của Thận Hình ti, Vương Lập Sóc, bước lên hành lễ, mặt lạnh băng bẩm báo tiến triển: “Ả vốn là phi tần của tiên đế, bởi vì ghen ghét mà đày lãnh cung. Không lâu đây, Lệ phi phạm tội, cũng giam ở đây, thường xuyên qua với ả. Về Lệ phi may mắn thả , chủ tử lòng thương xót với Tuyên thị, đoán rằng sẽ đích tới đây, nên bày mưu kế . May trời phù hộ, bình an vô sự.”
Tang Yên chẳng để tâm đến lời .
Nàng lọt câu nào, chỉ cúi đầu, giọng bi ai: “Các ngươi hại c.h.ế.t bao nhiêu mới kết quả ? Hửm? Còn định g.i.ế.c thêm bao nhiêu nữa?”
Mọi chuyện . . . trùng hợp đến thế.
Tang Nhược Thủy mới đến gây chuyện, lập tức tra Lệ phi dính dáng.
Ai ở phía thao túng? Ai là kẻ lợi?
Cái hậu cung , đúng là . . . chốn quỷ quái của lòng .