Cả Nhà Xuyên Không: Ta Mang Linh Tuyền Không Gian Đi Chạy Nạn - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:27
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bên , Thẩm Mặc Bạch ( tức Vân Nghiễn Sinh) cung kính đón phủ nha.

Người đàn ông run rẩy theo suốt dọc đường, khi Thẩm Mặc Bạch xuống, "phịch" một tiếng quỳ sụp xuống đất, hành đại lễ.

"Hạ quan, Bồ Châu Tri Châu Ngô Vĩnh Niên, bái kiến An Vương."

"Đứng dậy ."

Thẩm Mặc Bạch khẽ nâng tay, Ngô Vĩnh Niên cúi đầu sang một bên, rõ ràng Thẩm Mặc Bạch lời ôn hòa, nhưng Ngô Vĩnh Niên vẫn cảm nhận uy áp vô biên.

Vừa khi Thẩm Mặc Bạch ở cùng đám dân làng , y hề để lộ chút sắc bén như lưỡi d.a.o nào. Xem Thẩm Mặc Bạch hiện tại mới là bộ dạng chân thực của y.

Thẩm Mặc Bạch vì bẩm sinh thể chất yếu, nên từ nhỏ đưa đến Vân gia, Vân gia gia chủ nhận nuôi, chuyện ngay cả nhiều trong Vân gia cũng phận của y.

Mà An Vương Điện hạ mới trở về đầy một năm, gây sóng gió lớn trong triều.

Thẩm Mặc Bạch khẽ nhếch môi, "Vì g.i.ế.c những chạy nạn vô tội?"

Ngô Vĩnh Niên lau mồ hôi rịn ở trán, chân run lên, suýt chút nữa quỳ xuống, "Điều ... hạ quan cũng là bất đắc dĩ, Phong Lăng Quan là cửa ải lớn nối liền trong và ngoài quan, ngài đường hẳn cũng , phía đang bùng phát ôn dịch, nếu để nhiễm bệnh thành, hậu quả thể lường ."

Thẩm Mặc Bạch nghĩ đến cách Viễn Sơn Thôn xử lý ôn dịch. Bọn họ suốt chặng đường, già yếu bệnh tật một ai nhiễm, điều đó chứng tỏ biện pháp phòng của Giang Vãn Ninh và họ hiệu quả.

Thẩm Mặc Bạch lập tức hạ lệnh.

"Tuyệt đối sát hại chạy nạn vô tội ngoài thành. Ta quan sát thấy dịch bệnh đa phần là tiêu chảy, chu kỳ phát bệnh năm ngày, hãy triệu tập thầy t.h.u.ố.c để kiểm soát bệnh tình. Thiết lập điểm cách ly ngoài thành, bố thí cháo để ứng phó. Ngoài , nước trong thành đun sôi, dùng tro củi lắng lọc mới uống."

"Vâng, hạ quan hiểu."

Ngô Vĩnh Niên thấy Thẩm Mặc Bạch năng rành mạch, trong lòng thầm kính phục. Sau khi Thẩm Mặc Bạch dứt lời, lập tức sắp xếp.

Dặn dò xong, Thẩm Mặc Bạch về phía sân viện xa mà ngẩn , Lai Phúc cung kính tiến lên thêm .

"Điện hạ, đang nghĩ đến Viễn Sơn Thôn ư?"

Thẩm Mặc Bạch gật đầu.

"Vậy là đang nghĩ đến tiểu thư nhà Giang thợ săn?"

Ánh mắt Thẩm Mặc Bạch đặt lên Lai Phúc, đầy vẻ dò xét.

Lai Phúc thêm xong cho Thẩm Mặc Bạch, trêu chọc, "Điện hạ, đây bao nhiêu tiểu thư nhào ngài, từng thấy ngài liếc mắt thêm nào, nhưng ngài tiểu thư nhà Giang thợ săn ánh mắt hề tầm thường."

Trước đây khi còn ở trong đội ngũ, Thẩm Mặc Bạch cảm thấy y đối với Giang Vãn Ninh lẽ là khác biệt, giờ Lai Phúc điểm xuyết một câu, y lập tức hiểu . Hóa là sự khác biệt . Là loại khác biệt ngày đêm đối diện.

Lai Phúc thấy Thẩm Mặc Bạch gì, , "Ta thấy con gái nhà Giang thợ săn cũng khá thú vị, nhưng dù phận cũng kém một chút, nếu Điện hạ ngài ý, thể ban cho nàng một vị trí Trắc phi."

Trắc phi?

Thẩm Mặc Bạch nhíu mày, giọng điệu lạnh lùng, "Sau tuyệt đối những lời như nữa."

Thấy Thẩm Mặc Bạch vẻ tức giận, Lai Phúc lập tức im lặng. Hắn hình như sai .

Cũng trách nghĩ , hôn sự của Điện hạ nhà , Bệ hạ coi trọng, sớm tìm kiếm phù hợp, đều là những quý nữ cao môn xuất tôn quý, nhất định là nữ tử phận tầm thường.

Còn bên , khi Giang Vãn Ninh và định trong khách điếm, Giang Vãn Ninh chạy đến phòng Cha nương, gõ cửa "thình thịch".

Tuy là ở trong phòng, nhưng phòng ốc thời cổ đại dù mát mẻ đến mấy cũng thoải mái bằng phòng điều hòa, bước cửa, nàng nóng xộc lên đến mức mở mắt .

Nàng dùng tay quạt gió, "Nóng quá."

Thời tiết nóng bức thế một bát đá bào thì quá là sảng khoái.

Vừa cha nàng đang ở đó, nàng xoa xoa tay nhỏ, híp mắt Giang Lâm Xuyên. "Hắc hắc, Cha, một ít bào băng cho con nếm thử , con thèm lâu lắm ."

"Được thôi."

Con gái ăn bào băng, thì nhất định .

Giang Vãn Ninh còn dứt lời, Giang Lâm Xuyên bước ngoài.

"Ái... Cha!"

Chỉ là, Giang Lâm Xuyên tìm tiểu nhị khách điếm, mua băng khối, nhưng khách điếm căn bản để bán.

Thời tiết lúc quá nóng, băng khối căn bản thể lưu trữ . Băng khối chỉ nhà đại hộ mới hầm băng để chứa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-xuyen-khong-ta-mang-linh-tuyen-khong-gian-di-chay-nan/chuong-98.html.]

Giang Lâm Xuyên tiếc nuối trở về phòng, "Con gái, trong điếm tìm thấy băng khối, e rằng thể món bào băng ."

Giang Vãn Ninh Giang Lâm Xuyên như một kẻ ngốc, "Cha, ngốc ?"

"A?"

Giang Lâm Xuyên con gái ruột chê bai, chút ngơ ngác.

"Cái ..."

Đổng Xuân Mai tiếp lời, liếc Giang Lâm Xuyên, "Ta thấy là già lú lẫn , Ninh Ninh ăn bào băng, trong gian của con bé sẵn băng khối, còn chạy ngoài tìm, chẳng đúng là ngốc như con gái chúng ."

"Ôi chao, xem cái trí nhớ của ."

Giang Lâm Xuyên lấy tay vỗ đầu, quả thật lúc nãy phản ứng kịp.

"Cha, khóa kỹ cửa ."

"Ừ!"

Khóa cửa xong, Giang Vãn Ninh nhanh chóng lấy máy bào băng từ gian . Chiếc máy cũng là vật Giang Vãn Ninh tích trữ trong gian, đây nàng nghĩ ngày nào đó ăn thì thể .

Bản nàng từng tự tay qua, coi như dịp dùng đến.

Ngoài máy bào băng, Giang Vãn Ninh còn lấy nho khô, dâu tây tươi lớn, dưa hấu, sữa chua đông lạnh thành khối, cùng các loại hạt vụn.

Bảo đảm nguyên liệu đầy đủ.

Băng khối bào nhuyễn bằng máy, cho bát thêm nước đường, thêm trái cây và hạt vụn, một bát bào băng đơn giản thành.

Làm dễ dàng.

Bào băng xong, Giang Lâm Xuyên như dâng bảo vật đưa đến mặt Giang Vãn Ninh, "Con gái, xem tay nghề của cha thế nào."

Chưa kịp đưa miệng, Giang Vãn Ninh giơ ngón cái lên.

"Cha, tay nghề của tuyệt đối chê ."

con gái ruột khen bao nhiêu , Giang Lâm Xuyên vẫn toe toét đến rụng cả răng.

"Con gái, ăn nữa , ăn xong cha tiếp."

"Vâng ạ, con cảm ơn cha."

Vừa cầm bát lên, cảm giác lạnh buốt lan tỏa, tức khắc xua tan phần lớn sự oi bức.

Giang Vãn Ninh dùng thìa múc một muỗng lớn bỏ miệng, quả thực ngon tả xiết.

"Aww, cha ơi, ngon quá, mau nếm thử . Nương, cũng nếm thử."

"Được!"

Đổng Xuân Mai tủm tỉm nhận lấy, ánh mắt đầy ý .

"Giờ mà chúng thể ăn bào băng, chỉ sợ ngay cả Hoàng đế cũng mà ăn, còn ghen tị với chúng , tất cả đều nhờ phúc khí của Ninh Ninh."

"Nương xem kìa."

Ba ôm bát, mỗi ăn một bát lớn.

Cơn nóng bức tan phần lớn.

Ăn đến đoạn , Giang Vãn Ninh nghĩ đến mấy nhà họ Đổng của .

Cậu của nàng mỗi đồ đều nghĩ đến nàng ngay.

Nàng Giang Lâm Xuyên, "Cha, nhiều thế chúng cũng ăn hết, thể gọi mấy đến ăn cùng."

Giang Lâm Xuyên ý kiến gì, hối hả lao ngoài.

Chưa đến phòng Đổng Gia Cường, gặp Đổng Gia Cường đối diện.

Đổng Gia Cường tay còn đang bưng một bát sủi cảo, đưa sủi cảo đến mặt Giang Lâm Xuyên, "Đây là sủi cảo gọi cho Ninh Ninh... Ngoài , Nương bảo qua đây, chuyện dò hỏi ý tứ của hai ."

 

Loading...