Cả Nhà Xuyên Không: Ta Mang Linh Tuyền Không Gian Đi Chạy Nạn - Chương 200
Cập nhật lúc: 2025-11-16 15:46:56
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau buổi tiệc tân gia náo nhiệt, dân làng Sa Thạch thôn cũng bắt đầu chuẩn đồ Tết.
Việc sắm sửa đồ Tết, nếu là đây thì quả là điều dám nghĩ tới.
Năm nay đón Tết, những chọn việc trong xưởng nước tương, xưởng đậu phụ và trại chăn nuôi gia súc trong thôn, giờ đây đang xếp hàng chờ nhận quà Tết.
Mọi xôn xao, náo nhiệt thôi.
Nhìn những lát thịt ba chỉ cắt sẵn, những quả dưa hấu xếp ngay ngắn, một gói kẹo lớn, lạc và hạt dưa đóng gói gọn gàng, ai nấy đều hớn hở.
Một dám tin: “Đây thực sự là phát cho chúng ?”
“Toàn là những vật phẩm quý giá cả.”
“Chúng chỉ giúp việc hơn một tháng, mà phát những thứ thế !”
Khuôn mặt đầy nếp nhăn của Lý Chính Trương tươi như hoa cúc, y gõ gõ tẩu thuốc, tay hiệu xuống : “Được , yên lặng, những thứ quả thực là phát cho tất cả.
Hôm nay nhận ủy thác của cô nương nhà họ Giang, đến phát quà Tết cho , hy vọng đều dốc sức giúp đỡ việc.
Các vị cũng , đây Sa Thạch thôn chúng đến quỷ cũng đến, chỉ trong vài tháng ngắn ngủi, chúng chỉ ăn no, mà còn thể việc ngay cửa nhà , đây các vị dám mơ như ?”
“Ha ha, dám!”
“Cô nương nhà họ Giang là bụng!”
“Sau chúng nhất định sẽ việc chăm chỉ!”
Sa Thạch thôn hiện tại đang khai hoang đất cát chuẩn trồng khoai tây, khoai lang, những nơi thực sự thể tận dụng thì mở xưởng và trại chăn nuôi, những mảnh đất cát mà đây ai cũng chê bai nay trở thành bảo vật.
Trước đây đến hỏi cưới, giờ đây vài nhà từ thôn khác gả con gái , những đàn ông trong thôn lấy vợ , trong phút chốc đều trở thành món hàng hot.
Nghĩ đến những điều , Lý Chính Trương càng thêm vui vẻ, y khoát tay: “Được , xếp hàng ngay ngắn, sẽ phát quà Tết.”
“Được!!!”
“Ta chờ đợi lâu lắm !”
“Lý Chính Trương, thèm món kẹo lâu lắm .”
Mỗi nhận một phần quà, ai nấy đều nâng niu rời tay, một xúc động đến mức nước mắt chảy dài.
Không ngờ rằng trong cuộc đời , họ vẫn thể sống những ngày sung sướng như thế.
Trong lúc đang náo nhiệt phát quà Tết, từ xa thấy một cỗ xe ngựa tới.
Có trong đám đông reo lên:
“Lý Chính thúc, xe ngựa đến kìa.”
Lý Chính Trương đầu , lúc thấy Bành huyện lệnh cùng phu nhân của ngài bước xuống xe.
Bành huyện lệnh thấy nhiều món đồ phát, ánh mắt híp , thần sắc khó hiểu, một lúc lâu mới hỏi:
“Náo nhiệt như ?”
Lý Chính Trương thấy là Bành huyện lệnh, vội vàng quỳ xuống: “Huyện lệnh đại nhân, ngài đến đây việc gì ạ?”
Lý Chính Trương quỳ xuống, lập tức dân làng cũng quỳ rạp xuống đất.
Bành huyện lệnh vội vàng đỡ họ dậy.
“Được , dậy hết , hôm nay cứ tự nhiên, đến tìm cô nương nhà họ Giang.”
Lý Chính Trương lúc mới run rẩy dậy, đối với quan lớn, y luôn cảm thấy sợ hãi trong lòng, cúi :
“Để dẫn ngài qua.”
Bành huyện lệnh xua tay: “Không cần, quen với cô nương nhà họ Giang, tự .
Hơn nữa, và cô nương nhà họ Giang còn chuyện hỷ sự, đến lúc đó sẽ mời đến ăn tiệc.”
Lý Chính Trương hàm ý: “Dân làng chúng đang chờ đợi điều đó.”
Bành huyện lệnh thẳng đến nhà Giang gia như đến nhà .
Đổng Gia Bảo đang chơi ở cửa thấy Bành huyện lệnh đến, vội chạy sân hô lớn: “Huyện lệnh đại nhân đến .”
Giang Lâm Xuyên đang nướng khoai lang trong bếp, vội vàng bước chào hỏi: “Xuân Mai, pha nhanh, huyện lệnh đại nhân đến.”
“Ê, đến ngay!”
Giang Lâm Xuyên tiến lên chắp tay chào Bành huyện lệnh, nhiệt tình mời nhà: “Huyện lệnh đại nhân, ngài đến đây gì, bên ngoài lạnh lắm, ngài trong .”
“Được!”
Bành huyện lệnh theo bước Giang Lâm Xuyên phòng, lập tức một luồng ấm phả mặt, cái lạnh nãy đường lập tức tan biến dấu vết.
Phu nhân huyện lệnh bên cạnh kinh ngạc : “Ôi chao, phu quân, ở đây ấm áp quá.”
“Quả thực ấm áp.”
Vừa thấy Giang Vãn Ninh và mấy đang quây quần bên bàn tròn c.ắ.n hạt dưa ăn trái cây, thật là nhàn nhã bao.
Giang Vãn Ninh và mấy định dậy, nhưng Bành huyện lệnh gọi : “Hôm nay thuần túy là thấy buồn chán, ghé qua chơi thôi, cần câu nệ.”
“Vậy thì ! Chúng cũng khách sáo với huyện lệnh đại nhân nữa.”
Nghe , Giang Vãn Ninh cũng là rụt rè, nàng lập tức đáp lời, nàng đẩy hạt dưa, lạc và kẹo về phía hai : “Mời hai vị nếm thử!”
Vào nhà bao lâu, cả Bành huyện lệnh và phu nhân đều đổ mồ hôi li ti trán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-xuyen-khong-ta-mang-linh-tuyen-khong-gian-di-chay-nan/chuong-200.html.]
Phu nhân huyện lệnh dùng khăn tay lau mồ hôi trán.
“Ta thấy nóng giữa mùa đông!”
Giang Vãn Ninh thấy , vội : “Phu nhân, bên cạnh phòng nhỏ, thể bớt quần áo dày! Trong phòng chỉ cần mặc quần áo thường ngày là , cần mặc áo choàng lớn.”
“Được !”
Hai sang bên cởi bỏ quần áo ngoài, mới phòng, thấy Giang Vãn Ninh và mấy vẫn mặc váy dài mỏng manh, còn quần áo mùa đông họ vẫn thấy nóng.
Đành ở chỗ gần cửa , lúc mới cảm thấy mát mẻ hơn nhiều.
Thấy căn phòng ấm áp như , Bành huyện lệnh lập tức hứng thú: “Nơi ấm áp như thế, cứ như mùa xuân !”
Giang Lâm Xuyên dùng chân dẫm xuống đất: “Ngài xem mặt đất , thấy ấm áp .
Đây là lúc chúng xây nhà, chôn ống dẫn bên căn nhà, hiện tại bên trong ống dẫn đang lưu thông nước nóng, nên phòng ốc mới ấm áp đến nhường .”
Bành huyện lệnh xuống quả nhiên cảm thấy lòng bàn chân cũng ấm áp.
Thần sắc y sáng rực, giọng điệu giấu nổi sự kích động.
“Phương pháp thật, việc xây dựng khó khăn .”
“Cũng khó!”
“Nếu phương pháp như thể phổ biến, thì bách tính cũng sẽ bớt khổ sở, còn lạnh lẽo như nữa.
Chỉ là chôn đất, xây dựng bắt đầu từ đầu .”
Giang Lâm Xuyên gật đầu: “ , chôn ống dẫn đất, quả thực là khá phức tạp.”
“Đáng tiếc!”
“Nếu đại nhân quan tâm đến phương pháp giữ ấm trong phòng , còn một cách khác, cần phiền phức như .”
Bành huyện lệnh hứng thú: “Không là cách gì?”
“Xây lò sưởi Kháng!”
Giang Lâm Xuyên và y trò chuyện thêm nửa ngày về việc xây lò sưởi Kháng.
Bành huyện lệnh xong hai mắt sáng rực.
“Ngươi quả thực là lợi hại!”
Giang Lâm Xuyên khiêm tốn: “Lợi hại gì , chẳng qua là con gái sợ lạnh, nghĩ cách xây một căn nhà ấm áp hơn một chút.”
“Giang thợ săn, ngươi quả thực thương con gái.”
“Đó là lẽ đương nhiên, chỉ một cô con gái , tự nhiên nâng niu trong lòng bàn tay mà cưng chiều.”
Thấy trò chuyện gần đủ, hai dùng bữa cơm đơn giản ở đây mới rời .
Khi về, phu nhân huyện lệnh đặt một chiếc hộp màu đỏ lên bàn: “Hôm nay chúng chỉ đến thăm hỏi, mang theo đồ vật gì quý giá, chỉ mang ít bánh ngọt đến cho các vị nếm thử.”
“Đa tạ!”
Bành huyện lệnh và phu nhân huyện lệnh đến cũng vội vã, cũng vội vã, ở lâu.
Việc Bành huyện lệnh mang theo hộp đỏ, cố ý đến Giang gia giữa trời tuyết lớn nhiều trong thôn thấy.
Những sắm đồ Tết ở trấn, chợ ở thành Kim Lăng, còn thấy treo lụa đỏ ở nhà huyện lệnh đại nhân, đều nhà huyện lệnh đại nhân sắp hỷ sự.
hiểu tin đồn cứ lan truyền biến đổi .
Các bà tử tụ tập trong thôn chuyện phiếm: “Ta thấy huyện lệnh đại nhân và phu nhân còn đích đến Sa Thạch thôn, còn xách theo cái hộp đỏ lớn như , chẳng lẽ thật sự chuyện gì?”
“Cả hai vợ chồng cùng đến, còn thể là việc gì, e là hỏi cưới con dâu cho con trai nhà chăng.”
“ con trai của vị huyện lệnh là một kẻ tàn phế, nhà họ Giang sẽ đồng ý ?”
“Có gì mà đồng ý, nhà họ Giang cho dù đến , chẳng qua cũng chỉ là nông hộ, nếu trèo lên huyện lệnh đại nhân, đó mới là gà ch.ó lên trời đấy.”
“ con trai nhà huyện lệnh cưới vợ mà.”
“Chậc, những nhà giàu đó, chẳng đều tam thê tứ ?”
Mã Tam Nương và Từ Tiểu Thúy từ thành trở về đến cửa thôn thấy mấy lắm lời đang đàm tiếu, họ tức giận thôi.
Mã Tam Nương nhặt cục tuyết đất ném thẳng giữa mấy : “Ta thấy các ngươi đúng là ăn no rửng mỡ, năng hồ đồ.”
“Ninh Ninh như , gả cho kẻ tàn phế ư? là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, khinh!”
“Lại còn , các ngươi bảo con gái .”
Trong mắt Mã Tam Nương, Giang Vãn Ninh là hảo, thể để khác nửa lời .
Mấy tuyết ném trúng kêu oai oái, vẫn còn bất bình.
“Ôi chao, Mã Tam Nương bà điên , bà ném thì ích gì, chẳng lẽ bà thấy ở trong thành ?”
“Bây giờ cả thành Kim Lăng chẳng đều hai nhà sắp kết thành thông gia ?”
“ , còn huyện lệnh đại nhân đích , hai nhà sắp kết thông gia, sắp mở tiệc ăn mừng đấy.”
“Ta khinh, còn mau cút !”
Mã Tam Nương định nhặt tuyết lên ném nữa, dọa cho lũ lắm lời sợ hãi bỏ chạy, tan tác như chim vỡ tổ!