Cả Nhà Xuyên Không: Ta Mang Linh Tuyền Không Gian Đi Chạy Nạn - Chương 113

Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:42
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Mặc Bạch đang nghỉ ngơi bên , thấy tiểu tử Tần Chiêu đang dâng hiến sự ân cần bên cạnh Giang Lâm Xuyên và Giang Vãn Ninh, trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cứ như thể một vật trân quý trong lòng y cướp .

Y đè nén cảm giác khó tả nơi lồng ngực, với Lai Phúc: "Ta cũng săn xem ."

Lai Phúc ngây , vì thấy công tử nhà đột nhiên săn.

Họ mang theo đủ lương thực, cần gì săn nữa chứ.

Tuy nhiên, công tử nhà , y lập tức chuẩn . Thú săn dễ kiếm, y rừng tìm lâu, cuối cùng cũng b.ắ.n hai con thỏ trắng. Y gặp may, khi săn hai con thỏ lớn, y bất ngờ tìm thấy một ổ thỏ con, là ba con thỏ trắng nhỏ. Y dứt khoát bắt luôn cả lũ, bắt sống chúng.

Bởi , khi Giang Lâm Xuyên chuẩn sắp xếp khởi hành, liền thấy Thẩm Mặc Bạch cũng xách vài con thỏ nhỏ đưa đến mặt . “Giang Liệp Hộ, đây là chiến lợi phẩm săn , con thỏ của săn béo hơn của Tần Chiêu nhiều. Ngoài còn ba con thỏ con còn sống.”

Y chút khó . Chuyện ? Chẳng lẽ bọn họ đều trúng nữ nhi nhà y ? Còn bắt đầu ganh đua . nữ nhi nhà y dễ theo đuổi như . Chỉ một con thỏ thôi thì chắc chắn . Muốn theo đuổi nữ nhi của y, cứ từ từ mà chịu đựng . Mà bộ dáng chậm chạp về mặt tình cảm của nữ nhi y, chắc là cũng chẳng gì. Không cũng , lão phụ đây thể trông nom, kiểm soát kỹ càng.

Buổi tối, vì bữa trưa Tần Chiêu săn gà rừng, thêm thịt thỏ. Bữa tối hôm nay thêm món. Thịt thỏ kho tàu, gà hầm khoai tây, còn canh gà, và một đĩa rau rừng xào.

Đây là đầu tiên Tần Chiêu ăn cơm Giang Lâm Xuyên nấu. Y gắp một đũa, hận thể ăn luôn cả cái đũa. Y ăn mà vẻ mặt đầy kinh ngạc, ăn khen ngợi Giang Lâm Xuyên. “Giang Liệp Hộ, ngài nấu ăn ngon quá. Ngài còn giống hệt phụ , khi ở nhà, phụ cũng là xuống bếp, món Nương khó nuốt lắm.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-xuyen-khong-ta-mang-linh-tuyen-khong-gian-di-chay-nan/chuong-113.html.]

Giang Lâm Xuyên cong khóe miệng, gia phong tồi. Tần Chiêu ăn vui vẻ, khi ăn đến khoai tây thì hỏi: “Đây là cái gì, là củ khoai sọ ? Sao từng thấy bao giờ, ăn thấy cũng ngon lạ, bùi bùi. mùi vị vẻ khác khoai sọ.”

“Món gọi là thổ đậu (khoai tây), là núi đào , thấy mùi vị tệ nên đem hầm gà. Trước đây ở Viễn Sơn Thôn, từng núi tìm , cũng dùng để hầm gà, thấy hương vị ngon lắm. Cũng là các ngươi hôm nay lộc ăn. Lại phát hiện , nên đem hầm gà luôn.”

Đương nhiên, những lời là Giang Lâm Xuyên lừa những mặt, tất cả đều lấy từ gian của Giang Vãn Ninh. Khoai tây hề tồn tại ở triều đại mà họ đang sống. Đừng khoai tây, đến cả khoai lang cũng . Hai loại cây lương thực , đối với những kẻ tham ăn mà thì mất ít niềm vui. Đợi đến khi họ tới đích, những loại cây lương thực năng suất cao đều thể gieo trồng. Đến khi những thứ trồng , nhiều bách tính sẽ còn chịu cảnh đói khổ nữa.

“Ngon thật.”

“Ngon thì cứ ăn nhiều .”

Không đầu bếp nào khác khen thức ăn ngon mà tâm tình vui.

Thẩm Mặc Bạch những đang ăn uống hòa thuận, vui vẻ bên , cơm canh trong hộp đồ ăn tay y cũng trở nên vô vị. Thật là tính toán sai lầm . Đáng lẽ y nên cùng Giang Liệp Hộ và bọn họ. Nhìn thấy khuôn mặt phúng phính má của Tần Chiêu, y thấy chướng mắt vô cùng.

Sau khi ăn cơm xong, Tần Chiêu còn nhặt một cây gậy gỗ thẳng tắp bên đường, biểu diễn một màn “tráng miệng” bữa ăn cho . Y lấy cây gậy gỗ đó hồng thương của , múa lên oai phong lẫm liệt, nhận sự yêu thích của cả đám già trẻ lớn bé. Tính tình Tần Chiêu vốn hoạt bát, ở trong quân doanh là chuyện hợp ý với ai cũng , giờ ở trong đội ngũ cũng . Đặc biệt là khi y phát hiện cơ thể hơn, khỏe khoắn hơn, giờ đây càng sức lực dùng hết.

Đoàn tiếp tục tiến lên phía , khi sắp tới gần biên giới Tương Dương, sắc trời đột nhiên đổi. Buổi sáng vẫn còn nắng gắt, buổi chiều bắt đầu thổi lên gió lạnh. Gió càng lúc càng lạnh. Y phục đều mỏng manh, cứ thế gió lạnh thổi qua, mấy bắt đầu hắt . Lúc , nếu mắc cảm mạo phát sốt thì e rằng sẽ đoạt mạng .

Những đó còn nghi ngờ cần chuẩn áo bông, lúc đều vội vã lên xe lục lọi quần áo dày để mặc . Thời tiết thật kỳ lạ, đổi đột ngột như , hề điềm báo . Đây là giữa mùa hè, chẳng lẽ thật sự sắp đổ tuyết ? Giang Vãn Ninh về phía chân trời đen kịt xa xăm, trong lòng khẽ thở dài. Xem quả nhiên đúng như nàng suy đoán, trận tuyết tai e là đến . Bọn họ tránh cũng tránh nữa.

 

Loading...