Cả Nhà Xuyên Không: Ta Mang Linh Tuyền Không Gian Đi Chạy Nạn - Chương 103
Cập nhật lúc: 2025-11-13 01:39:32
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ đợi lâu, tất cả trong phòng đều "hôn mê".
Một giọng lớn tiếng đạp cửa bước , ngó những đang bất tỉnh: "Ôi chao. Đám 'heo con' cũng tệ nha, vẻ thể dùng thêm vài ngày. Đám đó chẳng mấy ngày c.h.ế.t hết, vô dụng quá."
Giang Lâm Xuyên nhắm mắt, cảm nhận kẻ bước đến một góc trong phòng.
Chỉ thấy một tiếng "Pách!".
Sàn nhà nơi bọn họ đang ở bỗng nhiên nứt , tất cả trong phòng đều rơi xuống.
Phía là một thứ giống như đường ống, cả nhóm họ trực tiếp đưa đến một nơi rõ.
Giang Lâm Xuyên hề phát tiếng động nào, nín thở, tập trung đếm nhẩm trong lòng.
Theo những gì đếm, ba phút thì dừng , đó, họ chất lên xe tù và kéo .
Bị kéo lê , Giang Lâm Xuyên hé mắt. Bọn họ...
Chỉ trong chốc lát ngắn ngủi.
Vậy mà tới ngoài thành.
Vậy con đường bọn họ chẳng là một mật đạo thể khỏi thành mà cần qua cổng .
Kẻ nào gan lớn đến thế!
Lại thêm một nén nhang, tai Giang Lâm Xuyên thính, từ xa thấy tiếng nước chảy cuồn cuộn ầm ầm.
Chẳng lẽ bọn họ đến một khúc nào đó của Hồn Hà?
Hắn còn kịp suy nghĩ kỹ, đột nhiên, một gáo nước lạnh tạt thẳng mặt.
Những t.h.u.ố.c mê choáng mới dần dần tỉnh .
Phát hiện họ đang ở , tất cả đều ôm đầu, vẻ mặt ngơ ngác.
Thấy bên cạnh là Hồn Hà, họ càng thêm kinh ngạc.
"Vừa... nãy thế, ... chúng đến chỗ nào ?"
"Sao ở đây sông, chúng đến giúp sửa nhà ?"
"Hay là nhầm chỗ ."
Giang Lâm Xuyên cảnh giác quan sát xung quanh, lúc mới thấy tên cầm roi trong viện tử đó đang về phía họ.
Hắn vung roi trong tay, phát tiếng vun vút.
"Làm cái quái gì mà ồn ào thế hả? Hãy giữ yên phận cho lão tử, coi chừng lão tử đ.á.n.h c.h.ế.t hết bọn bây."
Bị đưa đến đây một cách khó hiểu, còn mắng một trận té tát.
Tự nhiên vài bằng lòng.
"Hung, hung hăng cái gì! Không là đến việc , chúng sẽ ở ?"
"Các ngươi lừa chúng chứ, nữa, thả chúng ."
"Chỉ cần cho tiền công, việc gì cũng ."
Tên cầm roi nhổ một bãi nước bọt đặc xuống đất: "Đều mơ giữa ban ngày đấy ! Đến chỗ của ông nội , còn tiền công? Tất cả việc cho , bước về phía !"
Đám hiểu chuyện gì, tên gầm gừ thúc giục về phía một đoạn.
Ngay lập tức, khung cảnh mắt đập tầm mắt họ.
Trong Hồn Hà vô bóng ánh nắng gay gắt, cúi lưng bên bờ sông. Trong tay họ cầm một vật hình dáng giống như cái sàng, đãi nước tìm kiếm thứ gì đó.
Đây là cái gì?
Khi họ đến bờ sông, chân cũng ném xuống một đống công cụ.
Những đến đây lúc mới hiểu lừa.
Công việc đó vẻ hề dễ dàng chút nào.
Họ kêu gào .
Lại dùng chân đạp mạnh lên công cụ mặt, cái sàng lập tức rách một lỗ.
"Thả chúng ! Công việc giống như các ngươi , !"
"Phải, cũng ! Thời tiết nóng như thế , còn ngâm nước, sẽ hư hỏng mất thôi."
"Đi , nữa, cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-xuyen-khong-ta-mang-linh-tuyen-khong-gian-di-chay-nan/chuong-103.html.]
Họ ồn ào đòi , tên cầm roi lạnh một tiếng: "Ha..... Giờ mới , muộn ."
Hắn quất mạnh cây roi trong tay, giáng thẳng xuống kẻ phản kháng dữ dội nhất.
Chiếc roi còn gai ngược, nhanh chóng kéo theo một mảng da thịt. Trên kẻ đó để một vết m.á.u đỏ tươi.
Người đàn ông đ.á.n.h phát một tiếng kêu t.h.ả.m thiết.
"A..."
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết những cùng đều kinh hãi.
Người đàn ông đ.á.n.h cố gắng giãy giụa bỏ chạy, giáng thêm một roi nữa.
"Còn chạy? Ta cho phép ? Đến đây ngoan ngoãn việc, lẽ các ngươi còn sống yên vài ngày. Bằng , c.h.ế.t ngay bây giờ!"
Tiếng kêu t.h.ả.m thiết từng hồi của gã nam nhân trấn áp tất cả tại đó.
Cây roi quất xuống quá mức đáng sợ, một roi thôi đ.á.n.h m.á.u tươi văng tung tóe, những bên cạnh đ.á.n.h đều tái mét mặt mày.
Quá tàn nhẫn.
Gã nam nhân đang đ.á.n.h giờ phút điên cuồng cầu xin tha thứ.
“Đại gia... Đại gia, xin đừng đ.á.n.h nữa, a... đau quá... thật sự đừng đ.á.n.h nữa, cầu xin .”
“Ta... sẽ dám nữa, dám chạy nữa, sẽ việc, sẽ việc.”
“Ô ô ... đau quá, cầu xin ngài, tha cho , tha cho ...”
bất kể gã nam nhân cầu xin thế nào, nam nhân cầm roi vẫn giữ vẻ mặt âm trầm, cho đến khi đ.á.n.h cho gã m.á.u thịt be bét, thể nhúc nhích, tắt tiếng.
Đây là đ.á.n.h c.h.ế.t ngay tại chỗ!
Đánh xong , chút ghét bỏ hất những thứ dính roi, quất thêm một roi trung.
Tiếng roi rách gió như đang quất thẳng của tất cả những kẻ mặt.
Vài thấy cảnh một đ.á.n.h c.h.ế.t t.h.ả.m khốc như , lập tức nôn mửa ngay tại chỗ, còn mấy dọa đến mức mất kiểm soát tiểu tiện.
Kẻ cầm roi dường như quá quen với cảnh tượng .
Rõ ràng, kẻ kêu gào kịch liệt nhất nãy chọn "tên cứng đầu", đóng vai trò g.i.ế.c gà dọa khỉ.
“Thằng khốn nào dám gây rối địa bàn của lão tử, đây chính là kết cục, đến lúc đó, đừng trách lão tử nể tình.”
Giang Lâm Xuyên trong đám đông, lạnh lùng quan sát kẻ . Quả nhiên là hung bạo, coi mạng như cỏ rác.
Thấy những phía cầm lấy công cụ, y cũng cầm công cụ tới.
“Có thể đưa các ngươi tới đây, xem như các ngươi phúc khí, con sông kim sa, trắng là các ngươi đến để đãi vàng.”
Vàng!!!
Nghe vàng, vài lập tức mở to mắt.
Thì là để bọn họ đến đãi vàng?
Vậy thì uổng công đến đây.
Kẻ cầm roi dường như đám đang "ảo tưởng", nên bổ sung thêm, “Đừng trách lão tử nhắc nhở các ngươi, mỗi mỗi ngày đều định lượng, nếu đãi đủ, thì cơm mà ăn.
lão tử cũng kẻ vô tình, nếu các ngươi đãi khối vàng to bằng ngón tay hoặc lớn hơn, giao nộp, sẽ thưởng bánh màn thầu bột trắng để ăn.”
Gã dừng một chút, chỉ một cái giá hình xa phía , đó đang buộc một "xác khô" phơi nắng đến mức còn rõ hình dạng, “Thấy kết cục của kẻ ?
Biết tại thành thế ?
Bởi vì tư tàng vàng.
Nếu để các ngươi giấu giếm, đó chính là kết cục của các ngươi.
Được , việc hết .”
Những mới đến cảnh tượng mắt choáng váng đầu óc, còn kịp tiêu hóa thì đẩy xuống bờ sông.
Tất cả đều cầm cái sàng trong tay bắt đầu đãi vàng sông.
Giang Lâm Xuyên cầm cái sàng, ngoan ngoãn việc.
Trời hôm nay thật sự nóng, nước sông chảy xiết cũng cảm thấy nóng, nơi bọn họ đang ở dòng nước khá êm đềm, quả thực là một nơi để đãi vàng.
Và nhân lúc đang việc, y đảo mắt khắp nơi, cuối cùng, khi y sắp sửa bỏ cuộc, y thấy hai bóng dáng quen thuộc ở xa.
Chẳng đó chính là Đại cữu Đổng Gia Cường cùng Nhị cữu Đổng Gia Hữu ?