Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:32:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bất kỳ dân Đào Nguyên nào cũng thể leo lên Thông Thiên Tháp. Tương truyền, ai leo tới đỉnh sẽ cơ hội gặp mặt Sơn Thần!

Tuy nhiên, mỗi cả đời chỉ một duy nhất leo tháp. Những ai leo sẽ ngọn tháp bài xích, vĩnh viễn thể .

Dù ngàn năm qua một ai ở Đào Nguyên thể leo đến đỉnh, nhưng chỉ cần tham gia, nếu may mắn cũng sẽ nhận ban tặng của Sơn Thần giúp cường kiện thể, kéo dài tuổi thọ.

Leo lên tầng càng cao, phần thưởng nhận sẽ càng phong phú!

, mỗi năm dịp lễ Sơn Thần, đều đổ xô leo Thông Thiên Tháp.

Ban đầu, Qua Vi chỉ cho , nhưng càng thím Cố kể nhiều về Sơn Thần, trong lòng cô càng dấy lên nỗi kinh ngạc. Lẽ nào đời thật sự thần linh?

“Thông Thiên Tháp ạ?” Hai mắt Qua Vi sáng lên, hào hứng hỏi.

đó, Tiểu Vi, con may mắn lắm, ba tháng nữa là đến ngày Thông Thiên Tháp mở cửa. Đến lúc đó nếu thử, con thể đại diện cho làng Đào Khê của chúng tham gia!” Thím Cố , vỗ mạnh vai Qua Vi.

Cú vỗ của thím Cố khiến Qua Vi lảo đảo suýt ngã. Cô kinh ngạc bà, sức lực hình như mạnh đến mức quá đáng "

“Cô bé Tiểu Vi ơi, cháu kể cho xem thế giới bên ngoài bây giờ ?” Một mất kiên nhẫn với mấy câu chuyện cũ rích mà ai cũng thuộc lòng, lên tiếng giục giã.

“Bên ngoài ạ, bây giờ còn triều đại vua chúa gì nữa .” Qua Vi liếc những gương mặt háo hức xung quanh, kiên nhẫn bắt đầu kể về thế giới bên ngoài.

Người ai nấy đều vểnh tai lên, cả sân trong thoáng chốc im phăng phắc, chỉ còn giọng trong trẻo của Qua Vi vang vọng, lượn lờ trong sân bay bổng xa.

Qua Vi kể từ lúc mặt trời mới ló dạng cho đến khi bóng, một đến khô cả cổ họng mới khiến đám đông phía tạm hài lòng.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Một đám các cô các dì lục tục kéo về, nào nấy tay xách ghế đẩu, hệt như lúc mới đến.

Qua Vi thở phào một , đang định dậy vươn vai cho giãn gân cốt thì một nhóc lon ton chạy tới xổm xuống mặt cô, chau đôi mày nhỏ, vẻ mặt ngơ ngác: “Chị ơi, hình như gặp thì ?”

Qua Vi cúi đầu , mặt mày lập tức sa sầm.

Mái tóc chổng ngược, bộ quần áo cộc, thằng nhóc chẳng là đứa trẻ ở nhà đầu tiên cô gặp khi xuống núi tối qua ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-80.html.]

Nhớ chuyện hổ tối qua, Qua Vi bực ngoắt , hậm hực đáp: “Không !”

Cậu bé Cẩu Oa gãi đầu bối rối, luyến tiếc từng bước về nhà.

Qua Vi liếc bóng Cẩu Oa xa dần cũng chẳng để tâm nữa.

dậy khỏi chiếc ghế đẩu, bắt đầu chạy bộ vòng quanh sân. Thà chạy việt dã mười cây còn hơn tán gẫu với mấy cô mấy bác và đám nhóc !

Để đối phó với hàng tá câu hỏi trời đất của , cô vắt kiệt bao nhiêu tế bào não. Phải nghỉ ngơi cho sức mới !

“Tiểu Vi ơi, ăn cơm!” Trong nhà vọng tiếng gọi sang sảng của thím Cố.

“Dạ, con ngay!” Qua Vi vội đáp, dừng chạy bước nhà.

Trong nhà ngoài thím Cố còn một đàn ông trung niên da ngăm đen và một bé chừng tám, chín tuổi.

Thấy Qua Vi bước , cả hai đều nở một nụ hiền hậu y hệt , để lộ hàm răng trắng bóng loá cả mắt!

“Đây là chú Dương nhà thím, còn đây là Bánh Nướng, con trai thím!” Thím Cố tay bưng một đĩa rau luộc, tươi giới thiệu.

Bánh Nướng ư? Qua Vi liếc bé, lặng lẽ thầm cho phận của em nó.

Thím Cố dường như đoán suy nghĩ của cô, bèn đặt đĩa rau xuống bàn xuống giải thích: “Hồi m.a.n.g t.h.a.i thằng Bánh Nướng, thím thèm bánh nướng lắm. Lúc thím nghĩ, chắc là do thằng bé trong bụng thích ăn, nên đặt tên nó là Bánh Nướng luôn!”

Qua Vi mà buồn , đúng là một bé đáng thương, ruột “hại” !

“Tiểu Vi, cháu nếm thử tay nghề của thím xem hợp khẩu vị nhé?” Thím Cố cầm đũa, chỉ ba món mặn một món canh bàn, ân cần mời.

Qua Vi gật đầu, gắp một đũa rau luộc. Ừm, tuy nhạt muối thiếu dầu nhưng lửa nấu tới, hương vị cũng tệ!

ở nơi rừng sâu núi thẳm, tách biệt với thế giới bên ngoài thế , lẽ muối và dầu đều là của hiếm.

lượt nếm thử món thịt xông khói xào ớt, đậu nành luộc và cá hầm ớt, mỗi món đều chỉ gắp một đũa giơ ngón cái với thím Cố: “Tay nghề của thím đúng là một!”

Loading...