Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 76

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:32:16
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô vội vàng lấy một chiếc lá Lục La từ gian trữ đồ, nhai vội vài cái nuốt xuống. Lá Lục La hóa thành một luồng khí mát lạnh, từ từ xua tan cảm giác bỏng rát do nọc độc gây trong cơ thể cô.

Sau đó, cô dựa lưng một gốc cây to xuống, c.ắ.n răng dùng tay nặn m.á.u độc từ vết thương. Máu độc đen kịt ngừng chảy .

Mười lăm phút , miệng vết thương còn chảy m.á.u đen nữa. Qua Vi m.á.u tươi chảy , cô thở hắt một , cuối cùng thì nọc độc c.h.ế.t tiệt cũng gần như loại bỏ hết.

Cô vịn gốc cây từ từ dậy, đầu óc chút choáng váng. Giờ đây?

Hôm nay khỏi ngọn núi e rằng là một nhiệm vụ bất khả thi.

Con “ nhái” nghiêng đầu Qua Vi, đợi một lúc lâu bắt đầu nhảy về phía .

Qua Vi méo xệch cả mặt, giở trò nữa ? hình như cô cũng chẳng lựa chọn nào khác, ai bảo cô mù đường cơ chứ!

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Qua Vi lấy áo ngủ xé một dải vải buộc chặt miệng vết thương, đó dậy, lách về hướng “ nhái” biến mất.

May mắn là ngoài tập kích bất ngờ , đoạn đường đó chỉ gặp vài rắc rối nhỏ.

Ví dụ như bất cẩn giẫm vũng bùn khiến cả lấm lem, khi luồn qua bụi cỏ mấy loại cỏ dại gai như lưỡi cưa “chăm sóc” mật, còn lũ chim bay ngang qua “tặng” cho một bãi... là những chuyện dở dở .

Gian nan tiến bước giữa núi rừng, Qua Vi thầm thấy may mắn vì thể lực của cũng khá , đến nỗi trở thành gánh nặng.

Cứ thế mãi trong khu rừng rậm rạp, Qua Vi cảm nhận họ đang leo lên mỗi lúc một cao hơn. Leo mãi, leo mãi...

Ngay lúc Qua Vi nghĩ rằng con đường dường như vô tận, thì “ nhái” dừng một tảng đá khổng lồ, im lâu. Đôi mắt to đen láy của nó thẳng xuống phía .

Qua Vi tảng đá, đầu óc m.ô.n.g lung. Sau đó, cô dứt khoát men theo vách đá trèo lên đỉnh, bắt chước dáng vẻ của “ nhái” mà xuống.

A, bạn đoán xem cô thấy gì?

Trời ơi, Qua Vi thế mà thấy sườn núi bên !

Từng ngôi nhà gỗ nhỏ san sát một cách đầy thú vị chân núi. Xa hơn nữa, bên cạnh một con sông lớn, một thành trì bằng đá khổng lồ sừng sững ánh mặt trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-76.html.]

Đó là làng mạc và thành phố ? Qua Vi thiếu chút nữa là sướng đến phát !

Tuy cô ngạc nhiên tại trong núi làng mạc và thành phố, nhưng bây giờ điều đó còn quan trọng nữa. Cuối cùng cô cũng thấy bóng !

Lúc , con “ nhái” vẫn đang im bỗng nhún chân một cái, nhảy bụi cỏ gần đó.

“Ơ, đấy?” Qua Vi đầu , thấy nhái đang nhảy từng bước về hướng họ tới.

Là định về ? Qua Vi đột nhiên chút nỡ, dù cũng nhờ nhái” mà một đứa mù đường như cô mới đến đây.

“Ộp ẹp.” Người nhái khựng , đầu Qua Vi một cái, kêu lên một tiếng tiếp tục nhảy về phía xa.

“Cậu tên gì thế?” Qua Vi hét về phía nó. Cô cảm thấy thật ngốc, “ nhái” , rốt cuộc cô ôm tâm trạng gì mà hỏi câu đó chứ?

mà, hỏi một câu cô thấy cam lòng!

“Ộp ẹp.” Bóng dáng nhái nhanh chóng biến mất trong khu rừng, chỉ còn tiếng ộp ẹp vang vọng theo gió."

"Giữa khu rừng tĩnh lặng, Qua Vi thu lu một một tảng đá lớn, lòng trĩu nặng. Cuối cùng, vẫn chỉ còn mỗi cô.

Cô cúi đầu quang não cổ tay, hơn một giờ chiều. May mà dù tín hiệu, thời gian vẫn chạy chính xác.

Cô xoa cái bụng đói meo đang réo òng ọc, lấy từ trong gian chiếc bánh trứng chiên ngấu nghiến ăn.

Lúc nãy mải mê đuổi theo “Người Nhái” nên cô bỏ cả bữa sáng lẫn bữa trưa, bảo giờ đói đến hoa cả mắt.

Ăn xong bánh trứng, Qua Vi lưỡng lự một lúc quyết định tranh thủ xuống núi ngay.

Người thường , lên núi thì dễ, xuống núi mới khó, xưa cấm sai!

Qua Vi xiêu xiêu vẹo vẹo men theo con đường mòn xuống núi, trong lòng thầm nguyền rủa ông trời thứ bao nhiêu. Cái khu rừng quái quỷ rốt cuộc rộng đến mức nào, mãi vẫn tới chân núi thế !

 

Loading...