Cây trinh nữ lời khen thì hớn hở mặt, những chiếc lá đang cuộn tròn từ từ bung bắt đầu đung đưa.
là tiểu yêu tinh! Lâm Thanh và bật .
“Tiểu Vi, lát nữa để cây trinh nữ tạo ảo cảnh, chúng sẽ nhân cơ hội đó lên đường.” Tần Nghị dứt khoát quyết định.
Cả nhóm ăn uống no nê, nghỉ ngơi một lát tiếp tục lên đường.
Khi cây trinh nữ bắt đầu tạo ảo cảnh, Qua Vi nhạy bén nhận ánh mắt vô hình vẫn lén lút theo dõi họ từ trong bóng tối biến mất.
Giữa bụi cỏ rậm rạp, một sinh vật hình màu xanh lục đột ngột ló đầu , nó ngơ ngác quanh kêu lên một tiếng: “Oa tức.”
Lần , Tần Nghị mở đường, Ngô Thiên cùng bọc hậu, những còn luôn cảnh giác xung quanh để đề phòng tình huống bất ngờ.
Qua Vi quan sát bốn phía, trong tầm mắt chỉ là một màu xanh đơn điệu của cỏ cây. Đám cỏ vốn chỉ cao đến vai chẳng từ lúc nào mọc cao hơn, che khuất cả tầm của .
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Cô chút khâm phục Tần Nghị đang mở đường phía . Giữa một rừng cỏ rậm rạp thế , rốt cuộc thế nào để phân biệt phương hướng nhỉ?
Ngọn núi ở phía xa đang ngày một gần hơn, thỉnh thoảng Qua Vi thể xuyên qua đám cỏ để thấy cây cối núi và những con chim lớn đang lượn vòng trung.
Một nơi địa hình và t.h.ả.m thực vật đơn điệu như vùng cỏ mà còn ẩn giấu vô nguy hiểm, khu rừng rậm phía với địa hình phức tạp và cây cối um tùm hơn sẽ mang đến cho họ trải nghiệm “độc nhất vô nhị” nào đây?
Mang theo nỗi thấp thỏm về những điều , một buổi chiều cứ thế trôi qua.
Nhờ ảo cảnh của cây trinh nữ, cảm thấy đường thuận lợi hơn nhiều, cả buổi chiều trôi qua mà gặp rắc rối nào.
Hơn nữa, gần chập tối, họ cực kỳ may mắn khi tìm một hang động gần chân núi.
Tuyệt quá! Tối nay họ thể ngủ trong hang động, an hơn nhiều so với việc ngủ ngoài trời.
Bữa tối của họ khá đơn giản, ăn xong là chuẩn nghỉ ngơi. Đêm qua ai ngủ ngon, cả ngày hôm nay căng thẳng đường, ai nấy đều mệt lả.
Họ trải chăn xuống nệm, dùng một tảng đá lớn lấp kín cửa hang, gác đêm chỉ cần chú ý một chút động tĩnh bên ngoài là .
Ban đầu Lâm Thanh và Qua Vi định phiên gác đêm, nhưng Tần Nghị bảo hai cô chỉ cần gác đến nửa đêm là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-74.html.]
Qua Vi và Lâm Thanh cứ rủ rỉ trò chuyện để ngủ gật, thỉnh thoảng lắng tai động tĩnh bên ngoài.
Phần lớn thời gian bên ngoài chỉ tiếng gió rít gào, thỉnh thoảng vài con thú nhỏ đến gần, nhưng chúng đều nhanh chóng rời .
Khoảng mười một giờ, Tần Nghị tỉnh dậy, bảo hai nghỉ, để gác ca .
Qua Vi và Lâm Thanh xuống một góc hang, đầu chạm tấm chăn chìm giấc ngủ say.
Giấc ngủ , Qua Vi ngủ thật sự ngon.
Chỉ điều, đang ngủ, Qua Vi đột nhiên cảm thấy gì đó đúng.
Trong mơ, cô cảm nhận từng cơn gió nhẹ mơn man cơ thể. Cô thấy xung quanh ngày càng sáng, thứ ánh sáng nóng rực đang thiêu đốt .
Không đang ngủ trong hang động ? Cửa hang chặn mà? Tại gió và mặt trời? Chẳng lẽ dậy và dọn tảng đá ?
Qua Vi choàng tỉnh, xung quanh là một sáng trưng, gió nhẹ thổi bay mái tóc cô, mặt trời đỉnh đầu chút khách khí mà trút nắng xuống, nhiệt tình chiếu rọi cô.
Mắt Qua Vi càng lúc càng mở to. Xung quanh là cỏ cây rậm rạp, cô giống như một con ếch đáy giếng, bẹp đáy bụi cỏ ... Cô ngủ quên giữa một bụi cỏ!
Hơn nữa, xung quanh cô một bóng !
Những khác ? Chắc chắn họ sẽ bỏ rơi cô một !
Cô vội vàng mở Quang Não định gọi video cho Tần Nghị và . mở , cô phát hiện Quang Não báo ngoài vùng phủ sóng!
Cái quái gì ? Sống đến từng tuổi, cô bao giờ gặp tình huống kỳ lạ thế , Quang Não mà cũng lúc mất tín hiệu ?
Qua Vi bệt giữa bụi cỏ, những cảnh tượng ngày hôm qua lượt hiện lên trong đầu cô. Mọi chuyện bắt đầu trở nên bất thường từ lúc nào nhỉ?
Cô dám chắc, ảo cảnh chơi một vố !
Ảo cảnh ngày hôm qua quá cao siêu, cô hề phát hiện bất kỳ sơ hở nào, cứ thế nó trêu đùa suốt cả buổi chiều.