Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 62

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:31:54
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Mao như phát hiện một vùng đất mới, một mỏ một con ấu trùng, c.ắ.n nhẹ một cái, giòn tan, cái vị gọi là tuyệt cú mèo!

Con rắn nhỏ thì lười biếng bò ngoài kho, im bất động. Mấy con sâu non gì ngon chứ, nó thèm .

Qua Vi chạy tới thử, da đầu liền tê dại mà vội vàng rời . Cái cảnh lũ sâu lúc nhúc đó cô liên tưởng đến dòi, quá kinh tởm!

Hôm qua một đội đến kho hàng , nên họ bước bắt đầu xôn xao.

“Lạ thật, hôm nay cảm giác đồ kệ vơi nhiều thế nhỉ?” Có chắc chắn .

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

đấy, cũng định thế!” Lập tức hùa theo.

“Lại đến lũ sâu c.h.ế.t tiệt , chúng nó gặm xoèn xoẹt, bao bì thế mà cũng c.ắ.n rách hết!” Có bất bình lên án.

“...”

Mọi càn quét Vạn Đạt từ tầng hầm thứ ba lên , gom tất cả những nhu yếu phẩm còn nguyên vẹn chất lên xe bay cho đến khi còn một chỗ trống.

Tần Nghị theo lệ cũ, cử một tiểu đội vận chuyển vật tư về căn cứ, dỡ hàng xong sẽ lập tức .

Một buổi sáng trôi qua nhanh, buổi trưa ăn uống qua loa hối hả bắt đầu khuân vác vật tư ở các tầng cao hơn của Vạn Đạt.

Đến chiều, cả đội “vơ vét” thêm một lượt đồ đạc bên trong Vạn Đạt và trung tâm thương mại Bách Mậu bên cạnh. Cuối cùng, nhiệm vụ thành viên mãn thời hạn!

Nghe tin thể trở về căn cứ, trái tim Qua Vi cũng bắt đầu nhảy nhót. Cô bao giờ xa và em trai lâu như , nỗi nhớ trong lòng cứ thế ngừng trào dâng."

“Không với em trai đang gì ở nhà nhỉ?” Qua Vi chiếc xe bay, sang hỏi bố.

“Chắc là đang sốt ruột còn về chứ gì!” Bố Qua toe toét, vẻ mặt hớn hở mặt.

Về đến căn cứ, nhanh chóng tản , ai về nhà nấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-62.html.]

Bố Qua xuống xe thẳng về nhà. Qua Vi lẩm bẩm chê bố một câu cùng Tần Nghị đến kho hàng của căn cứ một chuyến để lấy vật tư trong gian .

Vừa lấy xong đồ, Qua Vi lập tức háo hức chạy về nhà.

Tiếng chuông cửa “đinh đong” vang lên. Qua Đường mở cửa thấy chị gái, bỗng “oa” một tiếng bật nức nở.

Qua Vi vội vàng ôm chầm lấy em trai, đóng cửa mới nhận trong nhà còn ai khác.

“A Đường, em thế? Bố ?” Qua Vi đau lòng vỗ về lưng em, gặng hỏi.

“Hức... Bố... Bố về chuyện chú... hức... Mẹ...” A Đường nấc , câu chữ đứt quãng.

Qua Vi sốt ruột chịu nổi, liền gọi video cho ngay lập tức.

Lâm Vân bắt máy nhanh. Trong video, bố Qua đang lái xe với vẻ mặt cau khó coi, còn Lâm bên cạnh kể đầu đuôi sự việc xảy ngày hôm qua.

“Mẹ cơ ạ?” Nghe kể xong, Qua Vi cũng tức sôi máu, gan phổi như nổ tung. Gã chú đó dám thế?!

Chuyện là, sáng hôm qua Qua Võ và Qua Vi khỏi, Qua Văn chẳng hóng tin từ , nhà họ chỉ còn Lâm và Qua Đường, một phụ nữ và một đứa trẻ. Hắn liền nảy sinh ý đồ , lừa bảo vệ rằng Qua Phú Quý bảo đến tìm trai, trộn khu dân cư.

Mẹ Lâm thấy Qua Văn đến thì khỏi ngạc nhiên. Người chú em giờ vốn là loại “ chuyện thì bao giờ ghé thăm”, chồng nhà, mò đến đây gì cơ chứ?

Qua Văn nhà, ấm chỗ mở miệng: “Chị dâu, dạo em kẹt tiền quá, cho em vay một ít tiêu tạm ?”

Lâm Vân sững . Nhà chị từng cho chú em vay tiền, chỉ điều, đó là món nợ vay mà trả.

“Chị dâu, rốt cuộc chị cho vay hả?” Qua Văn thấy chị đáp lời, liền bật dậy khỏi ghế sô pha, trừng mắt chị.

Lâm Vân lạnh một tiếng. Cái thứ bắt nạt kẻ yếu , chẳng thấy cả nhà nên mới đến bắt nạt con chị ? Chị đây cho vay đấy, xem gì nào!

Qua Văn thấy thế liền nổi giận đùng đùng. Mụ chị dâu già ! Anh cả thì dám chọc, vợ cả thì chiến đấu như hổ báo cũng chẳng dám dây , nhưng chị dâu giờ luôn tỏ yếu đuối, tin là trị !

 

Loading...