“Thôi nào, hai chuyện gì não một chút ?” Một cạnh thấy chướng mắt, lên tiếng chen .
“Liên quan gì đến !” Thế nhưng, lời khuyên giải chẳng chút tác dụng nào, nọ đáng thương như cái bánh quy kẹp thịt, cả hai bên đồng loạt công kích.
“Sao các nghĩ đến chuyện gì hơn nhỉ? cá là tối nay chúng lộc ăn đấy!” Triệu Nghĩa Quốc, bạn cùng lớp của Qua Vi, híp mắt , vẻ mặt đầy khao khát.
“He he, đoán trúng thật thì .” Người bên cạnh Triệu Nghĩa Quốc một cách gian manh.
“Cá cược cái búa , đồ ăn ngon thì ?”
Trong đám đông, Qua Võ chỉ im lặng lắng . Anh thầm nghĩ, sắp chiến trường , liệu thể gặp vợ đó nhỉ?
Thậm chí, còn đang ảo tưởng là cứ thương một phen, cơ hội gặp Lâm.
Tần Nghị và Qua Vi trao đổi xong liền , cả quá trình đầy vài phút.
Qua Vi mỉm trở về hàng ngũ nghiêm chỉnh. Thủy Linh Lung ghé sát , thì thầm: “Vi tỷ, chị nhặt của quý đấy?”
Qua Vi đưa tay vỗ nhẹ cô một cái, “Cũng gần như .”
Lúc , Tần Nghị , cất cao giọng: “Thời gian qua vất vả , tối nay chúng liên hoan!”
“Woa, Triệu Nghĩa Quốc ơi, thế mà cái đồ tham ăn nhà trúng phóc!”
“Trời ơi, tuyệt quá! Tin còn khiến vui hơn cả nghỉ một ngày!”
“...”
Nghe , ai nấy đều phấn khích tột độ. Qua Vi kéo tay áo Thủy Linh Lung, “Chị còn nhiều món xào lắm, em còn gì ?”
“Vi tỷ, đồ ăn trong nhẫn gian của em sắp hết sạch , chỉ còn một ít đồ ăn vặt thôi.” Thủy Linh Lung chút bất đắc dĩ lắc đầu.
“Không , em cứ giữ đồ ăn vặt , chị chuẩn đồ ăn cho bữa tối đây.” Qua Vi nhớ gian của đủ lớn nên tích trữ ít thứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-370.html.]
Nói , cô tìm Tần Nghị. Tần Nghị cử Cao Ngươi dẫn cô đến lều chứa đồ. Qua Vi lấy nhiều món xào từ trong gian , lều chứa đồ lập tức thơm nức mũi.
Cao Ngươi nuốt nước bọt ừng ực, lén lút nhón một miếng thịt bỏ miệng, nhưng nhanh chóng phát hiện, càng ăn càng thèm!
Sau khi chuẩn xong, Cao Ngươi gọi một đội đến phát đồ ăn cùng với dung dịch dinh dưỡng cho bữa tối. Mọi quây quần bên , ăn ngấu nghiến những món xào ngon lành. Còn dung dịch dinh dưỡng ư? Đó là cái gì? Ném xó cho mát!
Ăn tối xong, Qua Vi đồng hồ, gần bảy giờ. Cô viện cớ ăn no quá cần dạo tiêu thực để tìm ba .
Thủy Linh Lung và Tinh Linh Ngọc thấy hai cha con Qua Vi cùng thì ý tứ đến phiền.
Đến nơi Tần Nghị chỉ, Qua Vi dừng , hì hì ba.
“Ba, lúc nãy Tần tìm con, ba hứa với con chuyện gì ?” Qua Vi cố tình úp mở.
“Hứa gì chứ? Chẳng là cho thêm đồ ăn tối nay thôi ?” Ba Qua nhất thời đoán , đành thuận theo trò đùa tinh quái của con gái.
“Ha ha, tám giờ tối nay, cả nhà bốn chúng thể đoàn tụ đấy!” Qua Vi vui vẻ .
“Cái gì?” Ba Qua kinh ngạc đến mức nên lời. Đây thực sự là một niềm vui bất ngờ, ban đầu ông cứ ngỡ chỉ thể gặp vợ chiến trường mà thôi!
Tính , ông gần hai tháng gặp vợ.
Người thường một ngày gặp tựa ba thu, ông giờ chẳng qua bao nhiêu mùa thu đông nữa!
Hai cha con đang trò chuyện thì đột nhiên một tiếng reo hò quen thuộc vang lên từ phía . Qua Vi mừng rỡ đầu , liền thấy em trai Qua Đường đang tung tăng chạy tới.
Qua Vi và ba cô thấy , mặt mày ai nấy đều rạng rỡ niềm vui. Nói cũng , họ cũng gần một tháng gặp nhóc.
Khoảng mười lăm phút , Lâm cuối cùng cũng khoan thai xuất hiện.
Qua Vi kỹ , phát hiện quầng thâm mắt bà dù cố che giấu cũng , cả trông phần tiều tụy. Xem dạo Lâm thật sự quá mệt mỏi.
“Mẹ, con nhớ lắm!” Qua Đường là đầu tiên lao lòng Lâm.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ba Qua đang định nắm lấy bàn tay nhỏ bé của vợ đành lẳng lặng rụt tay về, khiến Qua Vi bên cạnh thầm ngớt.