Cuối cùng, cho em một lời khuyên: Phải học cách để lộ cảm xúc vui buồn, đừng để khác thấu suy nghĩ trong lòng !”
Qua Vi xong mà thấy đau cả đầu. Yêu cầu nhiều như , liệu cô ?
Dù đau đầu, Qua Vi vẫn quyết định thử theo.
“Vi tỷ, Vi tỷ.” Giọng Thủy Linh Lung mơ hồ vọng tới. Qua Vi lạnh nhạt liếc cô bạn một cái: “Chuyện gì?”
Bị ánh mắt của Qua Vi cho mất tự nhiên, Thủy Linh Lung lúng túng lắc đầu. Ban nãy cô định gì nhỉ, giờ quên mất .
“Không gì thì xuống .” Qua Vi về chỗ của , gửi cho Thủy Linh Lung một tin nhắn: “Linh Lung, gọi tớ là lớp trưởng.”
Thủy Linh Lung: “...”
Nếu Qua Vi đang ở ngay mặt, chắc cô nghi ngờ bạn ai nhập !
Qua Vi cuối cùng cũng hiểu tại “càng ở cao càng lạnh lẽo”. Cô mới chỉ là một lớp trưởng quèn mà gồng giữ gìn hình tượng thế , nghĩ thôi thấy mệt, mà là tâm mệt!
lúc , cô nhận một tin nhắn từ ba Qua: “Tiểu Vi, con lắm, cố lên nhé, ba luôn ủng hộ con!”
Nhìn dòng tin nhắn, trong lòng Qua Vi như một dòng nước ấm chảy qua, cơ thể lập tức tràn đầy sức mạnh!
Phi thuyền đưa họ thẳng đến cảng gian. Sau đó, họ lượt xuống phi thuyền theo thứ tự A, B, C và tìm ghế của . Mọi thứ đều sắp xếp vô cùng ngăn nắp.
“Phi thuyền A xuống!”
“Phi thuyền B xuống!”
“Phi thuyền C xuống!”
Nhân lúc ở phi thuyền, Qua Vi dặn dò một lượt, nên hành động của cả đội trật tự hơn một chút. đây mới chỉ là khởi đầu, con đường phía vẫn còn dài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-366.html.]
Qua Vi vị trí phân cho , đang suy nghĩ xem bước tiếp theo nên gì thì một cuộc gọi video gửi tới. Cô liếc , thấy là một lạ, nhưng khi bắt máy thì nhận đó là ngài phó liên đội trưởng!
“Lớp trưởng Qua, qua đây họp nhanh!”
Qua Vi giơ tay chào theo kiểu quân đội: “Rõ, đến ngay.”
Qua Vi cái lớp “hàng pha ke” của , lòng ngổn ngang trăm mối cất bước .
Trong đám đông, Qua Võ lặng lẽ mỉm bóng lưng con gái."
"Trong phòng sinh hoạt chung phi thuyền, Tần Nghị ở hàng đầu, phó liên đội trưởng Cao Ngươi bên , còn bên trái là một đàn ông to cao, dáng mập.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Mọi cứ tự nhiên tìm chỗ nhé.” Vẫn là Cao Ngươi lên tiếng khuấy động bầu khí.
Qua Vi quả thật cũng tùy tiện tìm một chỗ xuống, dù ở đây cô chẳng quen ai.
Ngồi ngay hàng cô cũng là một cô gái. Người Qua Vi chằm chằm một lúc lâu mới ghé sát gần, tò mò hỏi: “Bạn là Qua Vi ?”
Qua Vi liếc cô một cái, chút khó chịu với ánh mắt hóng chuyện lộ liễu , nên chỉ khẽ gật đầu lấy lệ.
Thế nhưng cô gái nọ dường như ý định buông tha cho Qua Vi, sáp tới gần hỏi: “Nghe lớp bạn dẫn dắt là tinh của các lớp khác, khó quản lý lắm ?”
Lần Qua Vi thèm đáp , chỉ chu môi hất về phía . Cô gái thuận theo tầm mắt của cô , bắt gặp ánh mắt đầy áp lực của Tần Nghị đang chiếu thẳng về phía , cuối cùng đành ngoan ngoãn ngậm miệng .
“Trong suốt hành trình, lớp trưởng Qua cần quản lý chặt chẽ thành viên của lớp . Tuy chúng chỉ là quân dự , nhưng vẫn chuẩn tâm thế sẵn sàng chiến trường bất cứ lúc nào. Mọi quán triệt tư tưởng .”
Giọng trầm ấm đầy từ tính của Tần Nghị vang lên. Qua Vi nghiêm túc lắng , quan sát dáng vẻ của khi chuyện, càng càng cảm thấy Tần Nghị sinh tố chất của một nhà lãnh đạo.
“Tiếp theo, sẽ phân bổ khẩu phần ăn trong suốt chuyến . Các lớp trưởng mỗi ngày cử đến đây nhận dung dịch dinh dưỡng, sáng tối lúc 7 giờ, trưa 12 giờ, nhất định nhớ kỹ thời gian.” Cao Ngươi bổ sung.
Lúc , đàn ông to cao vẫn luôn im lặng cạnh cũng lên tiếng: “Các vị lớp trưởng, khi trở về hãy thống kê năng lực sở trường của từng trong lớp, đó tổng hợp và gửi cho .”