Thấy Qua Vi vẫn dửng dưng thèm để ý, nhịn bèn xuống, lải nhải bên tai cô: “Mà kể cô cũng to gan thật, dám giả mạo cả Thủy Linh Lung. Chậc chậc, cô liều mạng đến thế chứ.”
Chuột lèo nhèo mười lăm phút mới dậy rời khỏi khoang đáy.
Cánh cửa khoang đáy một nữa đóng sập , bóng dáng Chuột biến mất lối .
Toàn bộ khoang đáy chìm im lặng c.h.ế.t chóc, ánh sáng cũng ngày một yếu dần. Trời tối, một ngày nữa trôi qua.
Trong khoang tàu tối đen như mực, Qua Vi đột nhiên đổ gục xuống sàn. Cô thầm lau lớp mồ hôi lạnh túa khắp , đoạn vơ lấy tuýp dung dịch dinh dưỡng Chuột mang đến, một uống cạn sạch, lặng lẽ rạp xuống đất nghỉ lấy sức.
Suốt thời gian qua, Qua Vi nhận ngoài Chuột , gần như ai bén mảng đến khoang đáy . Vừa , nhân lúc Chuột đang thao thao bất tuyệt, cô dùng năng lực tinh thần để mê hoặc , lén lút lẻn khỏi khoang và ẩn nấp gần đó.
Lần , là cơ hội cuối cùng và cũng là duy nhất của cô. Nếu thất bại, kết cục của cô chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm!
Qua Vi nín thở lắng tiếng bước chân tuần tra bên ngoài một lúc lâu, cuối cùng cũng nắm quy luật của chúng. Chớp lấy thời cơ chúng đổi gác, cô rón rén thoát khỏi lối của khoang đáy.
Tìm một góc khuất tối tăm để ẩn náu, đội tuần tra nhanh ngang qua chỗ cô xa dần.
“Này, phi thuyền ngoài mà bắt em tuần tra cật lực thế nhỉ?”
“Bảo thì cứ , đừng lôi thôi!”
Tiếng chuyện mỗi lúc một xa, Qua Vi thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt cô trở nên sắc lạnh, chằm chằm cuối cùng trong đội tuần tra khẽ tạo một tiếng động nhỏ.
Người nọ đầu về phía Qua Vi nhưng chẳng thấy gì cả. Hắn bất giác dừng bước, và ngay lập tức, Qua Vi vận dụng năng lực tinh thần tấn công. Gã lính tuần tra chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, con d.a.o đang nắm chặt trong tay cũng rơi “keng” xuống đất.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Đinh, mau lên!”
Một lúc , dường như chỉ là một cái chớp mắt, gã tuần tra tên Đinh lắc lắc đầu, thầm nghĩ lát nữa nhất định về ngủ bù một giấc, vội vàng đuổi theo đội ngũ cách đó xa.
Đợi tốp lính khỏi một đoạn, Qua Vi lẳng lặng như một bóng ma nhặt con d.a.o đất lên, âm thầm bên ngoài khoang đáy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-321.html.]
Trong hành lang chật hẹp, Qua Vi lặng lẽ xuống. Cô cầm d.a.o sức cắt sợi xích cổ tay, nhưng nhanh nhận tất cả chỉ là vô ích.
Qua Vi buông dao, ngơ ngẩn thêm một lúc, trong đầu là một cuộc đấu tranh tư tưởng kịch liệt.
Hồi lâu , cô nhặt con dao. Lưỡi d.a.o lóe lên một tia sáng lạnh lẽo, chút do dự, cô vung d.a.o c.h.é.m mạnh xuống cổ tay trái của .
Máu tươi phun xối xả. Cơn đau buốt óc ập đến khiến Qua Vi gần như ngất , nhưng chiếc vòng kim loại cuối cùng cũng tuột khỏi cổ tay đẫm máu. Dù vẫn thể sử dụng dị năng gian, nhưng cuối cùng cô cảm nhận mối liên kết quen thuộc với gian của .
Qua Vi khó khăn dậy, dọn dẹp qua loa vết m.á.u sàn băng bó tạm bợ vết thương. lúc là ca đổi gác, cô loạng choạng bước khỏi khoang đáy.
Bên ngoài lối hai ô cửa sổ thông gió. Qua Vi dùng bàn tay lành lặn đẩy một ô cửa , gió lạnh lập tức gào thét ùa .
Tiếng bước chân đang ngày một gần hơn. Không còn thời gian để suy nghĩ, Qua Vi lách cả qua ô cửa sổ, nhắm mắt nhảy xuống.
Ngọn gió dữ dội như ngàn vạn lưỡi d.a.o cứa da thịt, nhưng chỉ trong một ý niệm, Qua Vi trở về gian của .
Trên phi thuyền, khi đội tuần tra ngang qua khoang đáy, lạ lùng lẩm bẩm: “Ai mở cửa sổ thế ?”
“Chắc ai đó thèm t.h.u.ố.c lá thôi,” một khác thờ ơ đáp.
Ô cửa sổ đóng , đội tuần tra tiếp tục rời .
Một đêm vội vã trôi qua. Khi trời hửng sáng, những tuần tra ca đêm cuối cùng cũng về nghỉ.
“Đinh, d.a.o của ?” Cuối cùng, cũng phát hiện sự khác thường của Đinh.
“Dao của ? Dao của ? Dao của ?” Đinh sững sờ bàn tay trống trơn của , đầu óc bỗng nhiên trống rỗng. Hắn cũng con d.a.o biến mất từ lúc nào.
“Cậu đúng là! Còn mau tìm !” Đội trưởng gắt lên.