Cơm no rượu say, Lâm dọn dẹp bàn ăn xong, quây quần ghế sô pha trò chuyện.
“Đoàn trưởng Tần, đoàn một đội đặc nhiệm ạ?” Qua Vi nhớ tới chuyện ban sáng, đột nhiên hỏi.
“Không, đoàn một chỉ là đội tác chiến thông thường. ngoài chức đoàn trưởng đoàn một, còn là đội trưởng của đội đặc nhiệm Đao Nhọn,” Tần Nghị điềm nhiên đáp.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Qua Đường , đôi mắt sáng rực lên, Tần Nghị với vẻ mặt đầy ngưỡng mộ.
“Đoàn trưởng Tần, em thể gia nhập Đao Nhọn ?” Qua Vi hỏi tiếp, ánh mắt lấp lánh mong chờ.
“Em thể gọi là Tần,” Tần Nghị đột nhiên nghiêm mặt .
“À, , Tần!” Qua Vi nhanh nhảu sửa cách xưng hô. Cô cũng thấy gọi “Đoàn trưởng Tần” xa cách quá, nhưng gọi mật như ba thì cảm thấy đủ .
Tần Nghị liếc mắt đ.á.n.h giá cô từ xuống , đột nhiên hỏi: “Bài kiểm tra thể lực hôm nay của em thế nào?”
Sắc mặt Qua Vi cứng đờ, cô ấp úng đáp: “Sức mạnh 15 kg, tốc độ 2m/s.”
Vừa xong, Tiểu Tề nhịn mà phì . Thể lực cỡ thì đúng là t.h.ả.m nỡ ! Cuối cùng cũng tìm một điểm bình thường ở Qua Vi.
Qua Vi lườm một cái sắc lẹm. Cười cái gì mà , còn nữa coi chừng mách ba xử lý đấy!
“Khụ... Muốn gia nhập Đao Nhọn, thể lực ít nhất đạt cấp một!” Tần Nghị vốn đoán thể lực của Qua Vi , nhưng cũng ngờ yếu đến mức , đành giảm tránh.
Qua Vi c.ắ.n môi, vẫn cam lòng: “ mà... lúc kiểm tra hôm nay, thể cho em đội đặc nhiệm mà!”
Thật , ngay từ lúc Ngô Thiên nhắc đến đội đặc nhiệm, cô hứng thú . Trong xương cốt cô vốn dĩ sẵn m.á.u phiêu lưu, giờ cơ hội thế , cô thể bỏ qua ?
Hơn nữa, còn thể thường xuyên thưởng thức giọng trầm ấm đầy mê hoặc của nữa, Qua Vi thầm nghĩ.
“Yêu cầu của mỗi đội đặc nhiệm mỗi khác, Đao Nhọn chúng tiêu chuẩn nghiêm ngặt đối với từng thành viên!” Tần Nghị thêm. Điều là, trong các đội đặc nhiệm, Đao Nhọn luôn là đội dẫn đầu, là lão đại mà ai cũng ngầm thừa nhận.
Nghe vẻ Đao Nhọn đẳng cấp thật, Qua Vi Tần Nghị cho lòng ngứa ngáy, càng thêm quyết tâm gia nhập. “Anh Tần, cách nào để cải thiện thể lực nhanh ?”
“Có thì , nhưng sẽ vất vả đấy! Em chắc chứ?” Tia sáng nào đó lóe lên trong mắt Tần Nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-32.html.]
Qua Vi vội vàng gật đầu: “Chắc chắn ạ! Yếu thế , ngoài mất mặt c.h.ế.t !”
“Được, 5 giờ rưỡi sáng mai, đợi em ở tòa nhà chính của quân khu.” Tần Nghị khẽ nhếch môi. Cá tự c.ắ.n câu .
“Tiểu Tần, cháu xem chú ?” Qua Võ nãy giờ bên cạnh lắng , lúc cũng rụt rè hỏi.
“Chú Qua, cháu thể đề cử chú đến Đao Nhọn phỏng vấn,” Tần Nghị đáp.
Dù thể trực tiếp cho Qua Võ đội, nhưng việc thông qua phỏng vấn để nhận vẫn mang cảm giác khác biệt.
“Anh Tần, em thể rèn luyện thể lực cùng chị ạ?” Qua Đường cũng lon ton chạy tới, hỏi với vẻ mặt vô cùng đáng yêu.
Tần Nghị xoa đầu bé: “Được chứ.”
Qua Đường vui sướng, ưỡn bộ n.g.ự.c nhỏ của tuyên bố: “Lớn lên em cũng ngầu như Tần!”
Cả nhà nhóc chọc cho bật ha hả.
Tần Nghị thêm một lát cùng Tiểu Tề dậy chào tạm biệt.
Lúc về, Tần Nghị còn nhắc Qua Võ: “Chú Qua, ngày mai chú phân công gác ở khu định cư ba nhé.”
“Yên tâm, sáng mai chú sẽ đến phiên gác đúng giờ!” Qua Võ lập tức đáp lời.
Mỗi khu dân cư trong căn cứ đều canh gác 24/24.
Căn cứ tuy lá chắn phòng hộ nhưng thể lúc nào cũng mở, vì thứ đó cực kỳ tốn năng lượng! Vì trong tình hình thông thường, quân đội sẽ cử phiên canh gác để đối phó với những tình huống đột xuất.
Một ngày trôi qua thật nhanh, thoáng cái đến tối.
Trong phòng ngủ, Qua Vi trằn trọc mãi giường mà ngủ .