Chuyến mô phỏng một cuộc tác chiến quân đội, năm họ chia thành hai đội để bắt đầu trò chơi.
Giữa khu rừng rậm rạp, Qua Vi và Thủy Linh Lung xếp một đội, còn em trai Qua Đường thì chung đội với La Quân và Tinh Linh Ngọc. Ai nấy đều hừng hực khí thế bước cuộc chơi.
Qua Vi nấp một gốc cây lớn cành lá sum suê, lén lút ló đầu quan sát xung quanh. Lần , nhiệm vụ của cô và Thủy Linh Lung là phòng thủ cứ điểm.
Đây là đầu tiên Qua Vi chơi thể loại nên cô thấy vô cùng mới mẻ. Thủy Linh Lung cũng khác là bao, cứ vài phút nhịn mà chạy ngoài ngó nghiêng.
“Suỵt.” Đột nhiên, Qua Vi thấy tiếng động nhỏ trong rừng. Cô vội sang lắc đầu lia lịa, hiệu cho Thủy Linh Lung giữ im lặng.
Thủy Linh Lung thấy liền lập tức ngoan ngoãn yên. Lắng kỹ, quả nhiên cô tiếng chân giẫm lên cành khô và tuyết phát những âm thanh lạo xạo.
Qua Vi khom , rón rén . La Quân và Tinh Linh Ngọc đang sóng vai , cẩn thận tiến tới, còn Qua Đường thì bám theo ở phía xa.
Qua Vi giơ khẩu s.ú.n.g trong tay lên nhắm mục tiêu, đang chuẩn nổ s.ú.n.g thì Thủy Linh Lung đột nhiên phấn khích kêu lên một tiếng: “Chị Vi, b.ắ.n Tinh Linh Ngọc mau!”
Qua Vi giật run tay, viên đạn trong s.ú.n.g liền bay chệch hướng, sượt qua ngay bên cạnh Tinh Linh Ngọc.
Qua Vi: “...”
là sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngốc như heo!
Vừa thấy tiếng của Thủy Linh Lung, ba Tinh Linh Ngọc lập tức nấp mấy cái cây. Qua Đường ở phía cùng ném một quả l.ự.u đ.ạ.n khói, cả một rừng lớn lập tức chìm trong làn khói trắng dày đặc. Trong phút chốc, còn tìm thấy bóng dáng của ba họ nữa?
“He he, chị Vi, em thật sự cố ý !” Thủy Linh Lung hiển nhiên cũng nhận sai lầm của , áy náy le lưỡi.
“Linh Lung, đây chỉ là trò chơi nên . Nếu là chiến đấu thật sự, em tuyệt đối bốc đồng như !” Qua Vi dậy từ gốc cây, dặn dò.
Thủy Linh Lung ngoan ngoãn gật đầu, động tác khóa miệng .
Tiếp đó, hai Qua Vi mất một hồi trầy trật mới hạ gục đội của Tinh Linh Ngọc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-316.html.]
Sau khi vòng đầu tiên kết thúc, năm họ chia đội một nữa.
Lần , Qua Vi vẫn chung đội với Thủy Linh Lung, cùng với em trai Qua Đường, tổng cộng là ba một đội.
Qua Vi thầm cảm thán, đúng là duyên phận mà! Cô và Thủy Linh Lung đúng là duyên phận thể tách rời!
Ba Qua Vi bàn bạc một hồi mỗi chọn một hướng để phòng thủ.
Qua Vi một đến ẩn nấp một lùm cây, đang định “ôm cây đợi thỏ” thì chợt thấy tiếng kêu cứu yếu ớt vọng từ hướng của Thủy Linh Lung.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Qua Vi tưởng Thủy Linh Lung giở trò trêu chọc, cô bất đắc dĩ nhíu mày. Vừa bước khỏi chỗ nấp định xem thử, một luồng kình phong ập đến từ lưng.
Qua Vi nhanh chân di chuyển để né đòn tấn công lén. Cô đầu về phía kẻ tấn công, thấy một trùm kín từ đầu đến chân đang nền tuyết. Trong tay còn đang xách một , Qua Vi kỹ , ngờ là Thủy Linh Lung ngất .
Xem Thủy Linh Lung hề đùa giỡn!
“Ngươi...” Qua Vi còn kịp hết câu, kẻ đó một lời mà lao đến tấn công.
Qua Vi liếc Thủy Linh Lung trong tay , thấy thế tấn công của kẻ vô cùng hung hãn, cô nắm chắc phần thắng. Trong chớp mắt, cô cố tình để lộ sơ hở để nọ đ.á.n.h trúng vai .
Một lực cực mạnh giáng vai, cả Qua Vi lảo đảo đổ về phía , cô ngã sấp xuống nền tuyết im bất động.
“Thế mà ... ngất ?” Một giọng ồm ồm vang lên. “Con nhỏ đúng là đồ vô dụng, mới thế xỉu! Chẳng lẽ là do kiểm soát lực đạo?”
Gã đàn ông lẩm bẩm vài câu bước đến, xách Qua Vi lên nhẹ như xách một con gà con.
Gã đàn ông chẳng hề thương hoa tiếc ngọc là gì, cứ thế xách cả Qua Vi và Thủy Linh Lung vun vút tuyết. Dọc đường, Qua Vi cành cây quẹt trúng vô , suýt chút nữa là giả vờ nữa!
Hơn nữa, gã còn túm ngay cổ áo cô, khiến Qua Vi đang giả vờ bất tỉnh siết đến nghẹt thở, suýt nữa thì ngất thật.
Sau mười lăm phút xóc nảy, gã cuối cùng cũng dừng , ném hai Qua Vi xuống đất phủi tay : “Người ngươi mang đến đây!”