“Tuy nhiên,” Cao Anh thấy vẻ vui của Qua Vi, bèn chuyển giọng, “thưa cô Qua, phong cảnh và văn hóa bản địa của Trái Đất vô cùng đặc sắc. Mọi thể cân nhắc phát triển theo hướng một hành tinh du lịch.”
“Hành tinh du lịch?” Qua Vi tò mò, “Ý chị là ?”
“Chính là tập trung phát triển những nét văn hóa, phong tục đặc trưng của các vị. Nếu như , Trái Đất thể xếp hạng ba , mức trung bình.” Cao Anh gợi ý.
Nghe xong, đôi mắt Qua Vi sáng lên. “Vâng, em sẽ suy nghĩ kỹ về việc . Cảm ơn chị!”
Đối với một hành tinh, việc xếp hạng vô cùng quan trọng, vì nó quyết định mức độ ưu ái của Liên Bang. Hành tinh thứ hạng càng cao thì Liên Bang càng coi trọng, nguồn lực và sự hỗ trợ đổ về cũng sẽ càng lớn, dĩ nhiên tiềm năng phát triển cũng sẽ hơn nhiều.
Sau khi chia tay Cao Anh, Qua Vi và Thủy Linh Lung thang máy từ trường lên tầng cao nhất của khách sạn, nơi Phong Thanh Dương và đang ở.
Thấy hai cô gái trở về, Phù Lan và những khác đều vui. Vừa đến giờ cơm, cả nhóm quây quần bên dùng bữa, đó tụ tập ở phòng khách trò chuyện.
“Các vị tiền bối, khi nào chúng sẽ trở về Tinh cầu Trung ương ạ?” Qua Vi nhân lúc đang chuyện phiếm liền hỏi.
“Ngày là thể .” Phong Thanh Dương đáp. Bọn họ ở đây mấy ngày, cũng đến lúc về. Mấy lão già thì , nhưng hai đứa nhỏ còn học.
Qua Vi gật đầu tỏ vẻ hiểu, cô cúi xuống gửi một tin nhắn cho tướng quân Hà: “Thủ trưởng, cuộc họp kết thúc ạ? Con vài chuyện thưa với ngài.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Một lát , tướng quân Hà trả lời: “Khoảng mười lăm phút nữa sẽ kết thúc.”
Qua Vi gửi một biểu cảm OK dễ thương, thêm một lúc nữa xin phép rời . Biết Qua Vi tìm tướng quân Hà bàn công việc nên Thủy Linh Lung cũng cùng.
Qua Vi thong thả bước đến tòa nhà của bộ chỉ huy. Khi cô thang máy từ trường lên đến tầng cao nhất thì hội nghị cầu cũng kết thúc. Tướng quân Hà sẵn trong văn phòng đợi cô.
Tướng quân Hà kể cho Qua Vi về quyết định cuối cùng của hội nghị . Sau khi thảo luận, họ quyết định mỗi lục địa sẽ cử một phái đoàn cùng Qua Vi đến tinh tế. Cô chỉ cần dẫn đường, còn việc đều dựa chính họ.
Nghe tướng quân Hà xong, Qua Vi cũng thông báo về kế hoạch thể sẽ rời trong hai ngày tới.
“Được, sẽ thông báo cho họ, yêu cầu các phái đoàn mặt ở đây trưa mai.” Tướng quân Hà quyết đoán , lập tức mở một cuộc gọi video nhóm, chốt hạ rằng phái đoàn đến Căn cứ trưa mai, quá hạn sẽ chờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-301.html.]
“À đúng thưa thủ trưởng, lúc nãy con hỏi của Trung tâm Quản lý Hành tinh, họ Trái Đất của chúng thể phát triển theo hướng hành tinh du lịch. Như họ thể giúp Trái Đất xếp hạng ba , nếu thì chỉ hai thôi ạ.”
“Ồ?” Tướng quân Hà xong trầm ngâm một lát : “Được, , sẽ chuyện với những khác.”
Sự khác biệt giữa hai và ba , tướng quân Hà hiểu rõ.
Bàn xong chuyện chính, Qua Vi trò chuyện thêm với tướng quân Hà một lúc mới về.
Đi đường, Qua Vi đồng hồ, lúc chuyện để ý, ngờ cô và tướng quân Hà gần hai tiếng đồng hồ. Bây giờ là bốn giờ chiều.
Nghĩ đến việc nếu chuyện thuận lợi, lẽ ngày mai cô sẽ rời , bước chân cô bất giác chuyển hướng về phía viện dưỡng lão nơi ông nội đang ở.
Tại viện dưỡng lão, ông Qua Phú Quý đang tán gẫu cùng một nhóm các cụ già khác. Trông ông cởi mở hơn nhiều, gương mặt thường trực nụ thanh thản.
Qua Vi từ xa lặng lẽ quan sát một lúc, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm. Cô thu cảm xúc, chầm chậm bước tới.
“Chị gái xinh đến !”
Người đầu tiên phát hiện Qua Vi là cô bé Tiểu Lâm mới khôi phục thị lực buổi sáng. Cô bé tung tăng chạy đến bên chân Qua Vi, gương mặt rạng rỡ vui mừng.
“Tiểu Lâm, em cảm thấy thế nào ?” Qua Vi dịu dàng xoa đầu cô bé.
“Dạ, Tiểu Lâm thấy khỏe lắm ạ.” Đôi mắt to xinh của cô bé cong lên thành vầng trăng khuyết.
“Tiểu Vi đến đấy ?” Ông Qua Phú Quý chút ngạc nhiên. Sáng nay con bé mới đến, giờ tới nữa?
Chợt nghĩ điều gì đó, ông dậy với một tiếng về phía Qua Vi.
“Ông nội, con...” Qua Vi ông, chút khó mở lời.
“Ông hiểu mà. Tiểu Vi, con sắp về tinh tế ?” Ông Qua Phú Quý đợi cháu gái hết lên tiếng .