Một mùi hương quen thuộc mà quyến rũ từ xa theo gió lan tới. Qua Vi và Thủy Linh Lung theo bản năng hít hà một , gương mặt bất giác rạng rỡ nụ . Tuyệt quá, đồ ăn ngon !
Bước chân của họ bất giác nhanh hơn, rẽ con phố nhỏ bên cạnh. Dòng tấp nập, chen chúc xúm xít những hàng quán ăn vặt đủ màu sắc.
Nhất là mấy đứa trẻ con, hễ ngửi thấy mùi đồ ăn là y như mèo thấy mỡ, cứ chôn chân bên hàng quán tài nào nổi.
Nào là hoành thánh, bánh bao nóng hôi hổi, nào là bánh quẩy chiên thơm giòn, chè trôi nước dẻo mềm đủ loại, cả món takoyaki nức mũi nữa chứ.
Vô món ăn vặt khiến hoa cả mắt, thèm đến ứa nước miếng. Đừng là trẻ con, ngay cả lớn cũng thấy con sâu trong bụng réo gọi yên.
“Chị Vi, món trông ngon quá, chúng mua một phần ?” Thủy Linh Lung nuốt nước miếng ừng ực chỉ quầy takoyaki bên cạnh.
Qua Vi gật đầu, hai mỗi một phần takoyaki, cắm đầu ăn ngon lành.
Việc giống như bật một cái công tắc, ngay đó họ xử thêm một lồng bánh bao chiên, một xửng tiểu long bao và một bát hoành thánh.
Khi Thủy Linh Lung hớn hở về phía hàng chè trôi nước, Qua Vi vội kéo cô : “Linh Lung, là lát nữa chúng ăn tiếp nhé?”
Cô thực sự ăn nổi nữa , cái bụng căng tròn sắp nổ tung đến nơi!
Bị hai quẳng đầu là phòng livestream, nơi đang gào lăn lộn đòi chú ý, nhưng đáng tiếc , cả hai đang mải mê ăn uống, để ý tới!
Mãi đến khi Qua Vi và Thủy Linh Lung lấp đầy ngũ tạng lục phủ, Qua Vi mới sực nhớ quên tắt livestream!
Bộ dạng ăn uống hổ báo của họ lẽ đều hết chứ? Qua Vi vội vàng màn hình điện tử của phòng livestream, và ngay lập tức, cô một cơn bão bình luận che kín cả màn hình nhấn chìm.
“Streamer vô lương tâm!”
“Hu hu hu, streamer ơi, liếc mắt tụi em một cái mà!”
“Em cũng ăn!”
“Streamer thèm nhỏ dãi ơi, em , mau em !!”
Qua Vi mà khỏi bật , cô áy náy với ống kính: “Các bạn đáng yêu ơi, thật sự xin vì lơ các bạn nhé, cúi đầu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-279.html.]
“Hứ hứ, chủ phòng thì ăn uống no nê, còn hành hạ tụi trăm ngàn , em phục!”
“Ái chà, cuối cùng streamer cũng để ý đến hội đáng thương chúng ?”
“Hì hì, giận đó!”
Cuối cùng, Qua Vi ký kết một loạt “hiệp ước bất bình đẳng”, đền bù đủ kiểu mới miễn cưỡng dỗ khán giả trong phòng livestream nguôi giận.
Xem , việc mở cửa hàng ảo nhanh chóng đưa kế hoạch.
Khi Qua Vi đề nghị tắt livestream, ý kiến của cô kịch liệt phản đối, cuối cùng Qua Vi đành bất đắc dĩ tiếp tục lên sóng.
Bụng no, Qua Vi và Thủy Linh Lung thong thả về phía . Các quán ăn vặt dần thưa thớt, đó là những nhà hàng trông sang trọng hơn hẳn.
Cả hai ăn gần no nên chỉ lướt qua như cưỡi ngựa xem hoa chứ ý định ăn thêm gì.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Đi một đoạn, một mùi hương thanh khiết kỳ lạ lan tỏa trong khí.
“Ủa, mùi gì đây?”
Trong phòng livestream, nhanh nhạy nhận mùi hương khác thường .
Qua Vi và Thủy Linh Lung cũng ngửi thấy. Mùi hương nồng đậm như mùi thức ăn mà thoang thoảng, như như , cứ thế len lỏi thẳng mũi.
Họ theo mùi hương về phía . Từ xa, Qua Vi thấy bóng dáng Văn Tử Thuẫn lướt qua một cửa tiệm. Thủy Linh Lung đương nhiên cũng thấy, cô nàng chờ mà chạy vội lên.
“A a a, thấy gì thế?”
“Giống lầu , bóng quen lắm!”
“Nghe Hiệu trưởng Văn dạo gần đây đang du lịch.”
“ như ngửi thấy mùi chân tướng!”