“Vâng ạ, chúc ba ngủ ngon.” Qua Vi cũng dậy về phòng ngủ của . Cô giường, xòe lòng bàn tay ngắm nghía viên châu.
“Em chỉ cần truyền tinh thần lực của viên châu là thể kích hoạt, trí não sẽ nhận em chủ.”
Lời của tiền bối Phù Lan vẫn văng vẳng bên tai. Cô theo chỉ dẫn, cẩn thận truyền tinh thần lực viên châu.
Ngay khi tinh thần lực chạm , nó viên châu hút sạch còn một tia. Viên châu trong veo như pha lê ban đầu dần nhuốm một màu xanh biếc, bên trong còn loang những sợi tơ trắng mỏng manh, trông vô cùng huyền ảo.
“Tít, trí não khóa thành công!” Viên châu tự động bay lên khỏi lòng bàn tay Qua Vi, lơ lửng giữa trung và tỏa ánh sáng màu lục.
“Mời chủ nhân đặt tên!” Một giọng điện tử đều đều vang lên.
Qua Vi viên châu màu xanh biếc mặt, trong đầu chợt hiện lên hình ảnh cỏ bốn lá ở Trái Đất. Màu xanh lục, là màu của hy vọng, của sự may mắn.
Một điều kỳ diệu xảy . Viên châu màu lục từ từ biến thành hình cỏ bốn lá màu xanh, mỗi phiến lá còn điểm một chút màu trắng, giống hệt như hình ảnh cỏ bốn lá hiện lên trong đầu Qua Vi!
Qua Vi đưa tay chạm nhẹ “cỏ bốn lá”, dịu dàng : “Sau , em sẽ tên là Tiểu May Mắn nhé!”
“Vâng, thưa chủ nhân!” Những phiến lá xanh biếc của cỏ bốn lá khẽ lay động, tựa như một tinh linh màu lục đang nhẹ nhàng nhảy múa."
"Sáng hôm , Qua Vi vẫn còn mơ màng lồm cồm bò dậy khỏi giường, lảo đảo phòng tắm.
Dì Lâm cũng đang ở trong đó. Ánh mắt bà lướt qua mái tóc của Qua Vi tủm tỉm : “Ồ, Tiểu Vi, cái kẹp tóc hôm nay của con xinh quá!”
Qua Vi ngớ , kẹp tóc nào cơ? Rõ ràng cô cài kẹp tóc !
Cô tò mò tiến gần chiếc gương phía bồn rửa mặt, c.h.ế.t sững khi thấy một “chú bướm” màu xanh lục đang yên vị tóc . Khóe miệng cô giật giật kiểm soát nổi.
Trời ạ, hóa là Tiểu May Mắn, trí não mới của cô đang bám tóc!
Cô chợt nhớ A Đạt sở thích lượn lờ ngừng nghỉ. Chẳng lẽ sở thích của Tiểu May Mắn là đậu đầu cô ?
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-231.html.]
Nghĩ đến cảnh một con bướm xanh lè cứ bám đầu từ xa, cô bất giác thấy hoang mang.
Cô nhẹ nhàng gỡ Tiểu May Mắn xuống, dặn dò: “Tiểu May Mắn, thể đậu vai tớ.”
“Vâng ạ, chủ nhân.” Tiểu May Mắn ngoan ngoãn đậu vai cô, im lìm như một chiếc huy chương tinh xảo.
“Tiểu May Mắn?” Dì Lâm tò mò con bướm màu lục, thầm nghĩ con bướm cũng tên ư?
“Mẹ ơi, đây là trí não mới của con, do tiền bối Phù Lan tặng hôm qua đấy ạ. Là phiên bản giới hạn mới nhất của Tinh Tế đó!” Qua Vi chỉ Tiểu May Mắn, khoe.
“Ra là ?” Ánh mắt dì Lâm dịu , trong lòng thầm cảm kích tiền bối Phù Lan. Bà nhớ nhờ Tinh Ngữ tìm giúp một cái trí não, lát nữa báo để cô cần tìm nữa.
Trong bữa ăn, khi Qua Vi đang cắm cúi ăn, Qua Đường đối diện bỗng ngẩng lên, khúc khích: “Chị gái quá!”
Hả? Qua Vi ngẩn , đột nhiên nhớ tới điều gì đó, cô đưa tay lên đầu sờ thử. Quả nhiên, Tiểu May Mắn chạy lên tóc cô ườn từ lúc nào.
Cô đành bất lực thu tay về, lùa vội bát cơm. Thôi kệ, nó thì cứ để !
Ăn sáng xong, Qua Vi bộ đồng phục mới cùng đến Học viện Quân sự Trung ương Tinh Tế.
Bộ đồng phục mới hai màu đen trắng chủ đạo, chất liệu mềm mại, nhẹ nhàng vô cùng thiện với làn da, mặc cực kỳ thoải mái.
Hôm qua, thêm mười mấy các trường khác hành tinh Trung Ương tuyển chọn. Hiện tại chỉ còn bốn mươi đang chuẩn phỏng vấn ở các trường lân cận trong vài ngày tới, nếu nữa thì họ đành hẹn năm thi .
Đứng tòa kiến trúc khổng lồ của Học viện Quân sự Trung ương Tinh Tế, Qua Vi nắm c.h.ặ.t t.a.y tự cổ vũ , vững từng bước chân trong.
“Qua Vi, ở đây!” Cô bước lớp một, khoa Công Kích thì gọi tên . Quay đầu , hóa là Tinh Linh Ngọc.
“Cậu đến sớm thế?” Qua Vi bước tới, xuống chiếc ghế cạnh Tinh Linh Ngọc.