A Đạt bắt đầu xoay vòng vòng, ánh sáng xanh lúc tỏ lúc mờ. Hồi lâu , nó mới lí nhí đáp: “Được thôi.”
Một bảng điều khiển ảo hiện ngay mặt Qua Vi với dòng chữ: “Bạn hủy liên kết với trí não A Đạt ?”
Qua Vi vươn tay, chạm nút “Đồng ý”, cắt đứt mối liên hệ giữa cô và A Đạt.
A Đạt lơ lửng mặt Qua Vi, “Tiểu Vi, cảm ơn . sẽ quên .”
“Ừ, cũng .” Qua Vi A Đạt, gắng gượng nở một nụ thật tươi, “Thôi, ngoài , nghỉ ngơi .”
Qua Vi mở cửa. A Đạt vẫn tần ngần bay quanh phòng, dường như còn vương vấn điều gì đó.
Cuối cùng, nó vẫn bay ngoài. Qua Vi chậm rãi đóng cửa , cô nặng nề ngã xuống giường, lòng trống rỗng và hụt hẫng.
Sáng hôm , Qua Vi cố gắng vực dậy tinh thần, lết khỏi giường. Cô bước phòng tắm và đúng như dự đoán, hai quầng thâm to đùng hiện rõ mặt.
Cô bất lực xoa xoa mặt, cứ thế vác đôi mắt gấu trúc ngoài.
“Tiểu Vi, mặt con thế ?” Mẹ Lâm là đầu tiên nhận sự khác thường của con gái, bà ngạc nhiên hỏi.
“Haiz, hôm qua con vui quá nên tối đến mất ngủ ạ.” Qua Vi chuẩn sẵn một cái cớ.
“Con bé , đỗ đại học là chuyện , nhưng cũng đến mức ngủ chứ!” Mẹ Lâm chỉ lắc đầu ngao ngán bỏ .
Thấy , Qua Vi mới dám thả lỏng, hai vai cô rũ xuống. May quá, cuối cùng cũng qua ải.
“Chị dối!” Ngay lúc đó, một giọng non nớt vang lên từ phía , đầy vẻ trách móc.
Qua Vi đầu , em trai Qua Đường đang ngay lưng cô. “Đâu , chị chỉ vì phấn khích quá nên ngủ thôi mà.”
Đôi mắt to tròn của Qua Đường bỗng ngấn nước, “Chị còn gạt em, rõ ràng là chị đang buồn!”
Qua Vi kinh ngạc em trai, ngờ A Đường nhạy cảm đến thế.
“Chị ơi, chị buồn ạ? Chị kể cho A Đường ?” Qua Đường bước tới bên cạnh, kéo tay chị gái, ánh mắt đầy mong chờ.
Bị ánh mắt đó cho mềm lòng, Qua Vi đành chịu thua: “Được , chị sẽ kể. Chúng xuống chuyện nhé.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-226.html.]
Qua Vi nắm tay em trai đến ghế sofa xuống, kể bộ câu chuyện tiền bối Phù Lan tỉnh và việc cô chủ động hủy liên kết với A Đạt.
“Sao A Đạt thể chứ!” Qua Đường xong liền bất bình cho chị, cảm thấy nó đúng là đồ vô ơn.
“Là do chị tự nguyện hủy liên kết mà. Chủ nhân thật sự của nó là tiền bối Phù Lan, hơn nữa họ ở bên lâu như .” Qua Vi kiên nhẫn xoa đầu em trai.
“ mà...” mà chị buồn như đấy, Qua Đường đau lòng chị gái.
“Chị , chỉ là quen thôi. A Đường, chúng ăn sáng nào!” Qua Vi dậy khỏi ghế sofa.
Hai chị em mở cửa phòng rời . Hồi lâu , cánh cửa một căn phòng khác mới hé mở. Là Lâm, vẻ mặt bà vô cùng phức tạp. Suy nghĩ một lúc, bà quyết định gọi một cuộc gọi qua Tinh Võng cho Phong Tinh Ngữ.
“Alo, Tinh Ngữ , chuyện nhờ cô một chút...”
Trên con phố sầm uất nhất của Tinh cầu Trung tâm, Phù Lan và A Đạt đang thong thả dạo bước.
Màn đêm buông xuống từ lâu, đường phố Tinh cầu Trung tâm rực rỡ ánh đèn. Thi thoảng mới vài lướt qua, ai nấy đều mang dáng vẻ vội vã.
Từ lúc đèn hoa mới lên cho đến khi trời hửng sáng, Phù Lan qua bao nhiêu con phố.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ngàn năm trôi qua, ngoài bố cục tổng thể, những kiến trúc khác ở Tinh cầu Trung tâm đều đổi nghiêng trời lệch đất.
Bà hồi tưởng những con đường xưa, “Tinh cầu Trung tâm so với , đổi nhiều quá!”
“Chủ nhân, A Đạt ở đây , cứ yên tâm!” A Đạt lên tiếng.
Phù Lan liếc A Đạt, mỉm hài lòng, “Phải, may mà vẫn luôn ngươi bầu bạn với .”
Được chủ nhân khen, A Đạt vui vẻ xoay tít mù.
“Vừa Tiểu Vi hủy liên kết với ngươi ?” Phù Lan đột ngột hỏi.
Đang vui vẻ xoay vòng, A Đạt liền phanh kít một cái, “Chủ nhân, ạ?”
“Ta đương nhiên là , ngươi xem chủ nhân của ngươi là ai ?” Phù Lan liếc xéo nó.