“Ba...” Nhìn những vết sẹo dữ tợn lộ ba lớp băng gạc, Qua Vi thấy lòng đau như cắt.
Vết thương chắc hẳn đau đớn bao, chỉ thôi cũng thấy xót xa!
“Tiểu Vi, ba là đàn ông, vài vết sẹo thì là gì!” Ba Qua thản nhiên xoa lên những vết sẹo, vẻ mặt đầy tự hào, như thể đó là huân chương của .
“Đi thôi, chúng về nhà.” Mẹ Lâm nổi bộ dạng khoe khoang của chồng, bèn lên tiếng.
“Yeah! Về nhà thôi!” Qua Đường reo hò, lon ton chạy .
Về đến nhà, ăn xong bữa trưa, Qua Vi một đến tòa nhà của quân đội.
Khi cô thang máy lên tầng cao nhất, Tần Nghị đợi sẵn ở đó.
“Đi thôi, chúng đến chỗ Thủ trưởng Hà.” Tần Nghị .
Qua Vi gật đầu, lẳng lặng theo .
Thủ trưởng Hà thấy hai bước , vẻ mặt vốn luôn hiền hòa nay trở nên nghiêm túc lạ thường.
“Tiểu Vi, cháu mau cho về chuyện Trái Đất tiến hóa và bọn giặc .” Thủ trưởng Hà thẳng vấn đề.
“Thủ trưởng, là để A Đạt, trí não của cháu, giải thích cho ngài ạ.” Qua Vi suy nghĩ một chút, cô thấy chắc chắn thể trình bày rõ ràng bằng A Đạt .
Thủ trưởng Hà gật đầu: “Cũng .”
A Đạt bắt đầu giải thích cặn kẽ một nữa về việc hành tinh tiến hóa sẽ phát một loại d.a.o động đặc thù, thu hút sự dòm ngó của bọn giặc .
Nghe xong, Thủ trưởng Hà im lặng lâu. Một lúc , ông mới khẽ thở dài, Trái Đất bây giờ đúng là đang trong thời buổi rối ren!
“Tiếp theo, sẽ lập tức đề nghị triệu tập một cuộc họp cấp cao của nước Z, hai cháu cũng ở dự thính !” Thủ trưởng Hà quyết định.
Nói , ông mở máy tính quang não, gửi một yêu cầu họp trực tuyến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-149.html.]
“Tít... Tít... Tít...”
Âm thanh vang vọng trong văn phòng rộng lớn khiến Qua Vi bất giác cảm thấy căng thẳng.
Một cuộc họp cấp cao của nước Z, đây là một sự kiện trọng đại mà cô bao giờ trải nghiệm.
Tần Nghị vẫn bình thản như một vị thiền sư, khẽ liếc Qua Vi bên cạnh, trấn an: “Đừng lo, các thủ trưởng đều hòa ái.”
Qua Vi: “...”
Văn phòng của Thủ trưởng Hà tuy lớn nhưng bài trí vô cùng đơn giản, ngoài bàn việc, sofa, tủ tài liệu và giá sách thì chẳng còn gì khác.
Đối diện bàn việc của ông là cả một bức tường lắp đặt màn hình siêu lớn chuyên dụng cho các cuộc họp từ xa. Lúc , màn hình sáng lên, chẳng mấy chốc, một bóng xuất hiện.
Đó là một đàn ông trung niên ngoài bốn mươi, mặc bộ quân phục thẳng thớm. Trên quân hàm hình cành lá vàng là ba ngôi sáng chói – đây rõ ràng là một vị Thượng tướng.
“Lão Hà, ông chuyện gì gấp thế?” Ông ngậm một điếu thuốc, thong thả nhả một làn khói trắng.
“Khụ... Lão Ngô, ông hút t.h.u.ố.c nữa ?” Thủ trưởng Hà ho khan vài tiếng, khéo léo nhắc nhở ông chú ý hình tượng.
“Lão đây thích thế đấy, cho hút t.h.u.ố.c thì cuộc đời còn gì thú vị?” Ngô thủ trưởng còn cằn nhằn ngược .
Lúc , màn hình xuất hiện thêm một nữa. Đó là một phụ nữ trung niên với khí chất hiên ngang, mái tóc ngắn gọn gàng, và vai cũng là ba ngôi vàng sáng lấp lánh.
“Lão Ngô, Lão Hà chỉ ý nhắc nhở ông thôi, mặt hậu bối vẫn nên chú ý hình tượng một chút.”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Một giọng nữ sang sảng vang lên, rõ ràng bà thấy Qua Vi và Tần Nghị đang bên cạnh bàn việc của Thủ trưởng Hà.
“Hậu bối?” Ngô thủ trưởng sửng sốt, “Lão Hà, chúng họp hành mà ông gọi hai đứa nhóc tới gì?”
“Ồ, náo nhiệt quá nhỉ?”
Một bóng nữa xuất hiện. Trông còn trẻ, chỉ ba mươi tuổi. Dù cũng khoác bộ quân phục phẳng phiu, nhưng cúc áo cùng tháo , để lộ yết hầu gợi cảm, toát lên vẻ phóng khoáng, bất cần đời.