Sau khi Qua Võ , Lâm Vân và bọn trẻ trong phòng khách. Hôm nay bên ngoài trời quang mây tạnh, thời tiết vô cùng , nếu gì bất trắc thì chập tối là thể đến thành phố S.
“Tiểu Vi, con xem vị đoàn trưởng tìm ba con chuyện gì .” Lâm Vân chút yên.
“Mẹ, yên tâm , chắc chắn là chuyện thôi!” Qua Vi thản nhiên dựa lưng sô pha. Tối qua ba cô gây động tĩnh lớn như , nếu cô là đoàn trưởng thì chắc chắn cũng sẽ tìm gặp ông thôi.
Qua Đường sà lòng chị gái nũng nịu, chơi trò đua thuyền.
Qua Vi đành dậy, dắt em trai lấy đồ chơi g.i.ế.c thời gian.
Mười lăm phút , Qua Võ trở về với vẻ mặt tươi hớn hở.
Lâm Vân liếc con gái, lặng lẽ giơ ngón tay cái tán thưởng.
Qua Vi đắc ý , cô thu dọn đồ chơi : “A Đường, chơi nữa, xem ba tin vui gì .”
Qua Đường liền buông món đồ chơi tay xuống, lao lòng ba: “Ba ơi, ba ơi, ba mau !”.
Qua Võ bế bổng con trai lên cao, xoay một vòng tại chỗ ha hả: “Con trai, từ hôm nay trở ba của con là quân nhân nhé! Đến căn cứ chúng sẽ ở thẳng trong khu nhà của quân đội, cần đến nhà ông bà nội ở nữa!”.
Qua Đường xong thì vui như mở cờ trong bụng, reo lên: “Tuyệt quá! Không cần ở nhà ông bà nội nữa, ba giỏi quá!”.
Nói xong còn chụt một cái thật kêu lên má Qua Võ để thể hiện sự vui sướng của .
Qua Vi xong cũng mừng thầm. Mấy cô chú ở nhà ông bà nội đều khó ưa, bà nội là kế của ba, còn đám em họ mỗi chuyện đều cứ xoi mói, châm chọc. Thật lòng mà , cô chẳng tiếp xúc với họ chút nào.
Qua Võ ôm Qua Đường xuống sô pha, hào hứng kể câu chuyện của một cách sinh động, đặc biệt là khen vị đoàn trưởng hết lời. Theo lời của ba Qua, trai đó đúng là cách chuyện, câu nào câu nấy đều gãi đúng chỗ ngứa của ông!
“Vợ ơi, cho em , đoàn trưởng Tần sẽ cho tiểu đội trưởng, trướng năm lính do quản lý đấy!” Ba Qua ưỡn ngực, khoe khoang mặt.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Năm lính?! Lâm Vân và con gái , nhịn mà thầm. Xem ba Qua vênh váo kìa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-14.html.]
Qua Vi âm thầm mỉa mai trong lòng, vị đoàn trưởng Tần quả là cao tay, chỉ cần đưa một chức tiểu đội trưởng quèn mà khiến ba cô mừng như bắt vàng, hăng hái nhận lời ngay.
Tuy nhiên, cô vẫn cảm kích . Kể từ khi t.h.ả.m họa xảy , đây là đầu tiên cô thấy ba vui vẻ đến thế, cả dường như cũng trở nên phấn chấn hơn hẳn.
“Mười lăm phút nữa đoàn xe xuất phát, trở về vị trí của !” Tiếng còi đột ngột vang lên, ngay đó là mệnh lệnh truyền xuống.
Dù hôm nay trời trong xanh, mây trắng lững lờ, nhưng một ai dám lơ là cảnh giác.
Dọc đường, những chiếc xe bay bỏ xuất hiện ngày một nhiều, tất cả đều đang lên sự thật tàn khốc của thế giới .
Cuối cùng, lúc chạng vạng, đoàn xe của họ đến điểm cuối của cuộc hành trình: thành phố S."
"Từ phía xa, thể thấy công trình kiến trúc hình “cổng” cao chót vót, biểu tượng của thành phố S.
Đích đến ở ngay mắt, ai nấy đều bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Thế nhưng, khi đoàn xe tiến đến gần thành phố S, tất cả đều sững sờ.
Đây... đây mà là thành phố S, nơi từng mệnh danh là “Giang Nam sông nước, thiên đường hạ giới” ?
Cả khu đô thị rộng lớn , nơi cũng toát lên một vẻ hoang tàn, hiu quạnh.
Hoàng hôn buông xuống, những tòa nhà xiêu vẹo đổ nát lặng lẽ in bóng trong ánh tà dương. Từng tấm biển quảng cáo rách bươm phấp phới trong gió, xác xe bay vương vãi khắp nơi, còn mặt đường vốn bằng phẳng ngày nào giờ chi chít những “vết sẹo” lồi lõm.
Nếu nhờ công trình hình “cổng” mang tính biểu tượng , lẽ chẳng ai thể tin nơi từng là thành phố S sầm uất.
Ở chiếc xe dẫn đầu đoàn, Tần Nghị lặng thành phố S trở thành một đống phế tích. Bọn họ vẫn đến chậm một bước.
Anh ngẩng đầu về phía nam thành phố, nơi Căn cứ.
Từ thế kỷ 21, thuyết tận thế trở thành một chủ đề nóng, vô tác phẩm từ tiểu thuyết đến điện ảnh khai thác đề tài đời. Chính phủ tuy công khai thừa nhận, nhưng cũng lo sợ thuyết tận thế sẽ trở thành sự thật. Vì , những tầm xa trông rộng cho xây dựng bốn căn cứ lớn khắp cả nước từ vài thập kỷ để phòng trường hợp nhất.