Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:33:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trăm Tú Nhi chọc đến mức mặt đỏ bừng, hổ thôi. Cô bao giờ gặp ai bạo dạn trêu ghẹo như , mà còn là con gái nữa chứ, đây quả thực là một thử thách đối với cô!

“Ấy, chị Lâm, chị đừng bắt nạt chứ!” Qua Vi thấy vội la lên.

“Chà, còn bênh nữa cơ đấy!” Lâm Thanh nhướng mày, nhưng cũng nhận Trăm Tú Nhi là ngại ngùng nên rụt tay .

Sáu quây quần bên , Qua Vi giới thiệu Trăm Tú Nhi với một nữa, đó bắt đầu kể về những chuyện gặp khi tách .

“Trời ạ, , “máy bay” đây đấy!” Ngô Thiên khoa trương kể.

Mọi xong mới , hóa Ngô Thiên một con chim khổng lồ dùng mỏ tha , dọa cho suýt tè quần, cái cảm giác đó đúng là thốn đến tận rốn!

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

“Hầy, thì bình thường hơn nhiều, tự .” Lâm Thanh tiếp lời. Cô gặp một con thỏ thuộc tính lửa và cứ thế đuổi theo nó đây.

Qua Vi thì kể chuyện về ếch, còn Tần Nghị gặp sói gió.

Hạ Bằng ấp úng : “ thì... là một con tinh tinh.”

“Nói nhanh lên ông !” Ngô Thiên ghé sát , khoác vai , “Ông đây chuyện mờ ám bên trong nhé!”

Gương mặt trắng nõn của Hạ Bằng lập tức đỏ bừng, cúi đầu, giọng đầy tủi : “... công chúa tinh tinh ôm.”

“Ha ha ha... ặc.” Ngô Thiên lập tức phá lên như ngỗng kêu.

Qua Vi và Lâm Thanh cũng nhịn mà phì , ngay cả khóe miệng Trăm Tú Nhi cũng bất giác cong lên.

“Thôi, đừng quậy nữa!” Tần Nghị ôn tồn ngắt lời, nghiêm túc hỏi: “Giờ chúng bàn xem khi nào thì ?”

“Nếu ngay hôm nay thì lẽ đêm, liệu nguy hiểm quá ?” Ngô Thiên do dự.

“Vừa nhắc đến chuyện về nhà là thấy thể chờ thêm một khắc nào nữa !” Lâm Thanh .

Nhắc đến hai từ “về nhà”, lòng Qua Vi cũng dâng lên cảm xúc bồi hồi: “Để xem họ chọn !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-118.html.]

Nói cô vội vã chạy đại sảnh. Cô cũng thể chờ nữa !

Giây phút , cô chỉ nóng lòng về nhà"

"Qua Vi vội vã rời , còn Trăm Tú Nhi thì ngẩn một lúc lâu, ánh mắt đăm chiêu đảo qua đảo mấy Tần Nghị.

“Tú Nhi, thế?” Lâm Thanh là đầu tiên nhận vẻ khác thường của cô, nén bèn lên tiếng hỏi.

Trăm Tú Nhi , ngượng ngùng hỏi: “Mọi thể cho cùng ?”

Tần Nghị nhẩm tính một lát. Nhóm bọn họ năm , thêm ba nữa thì chen chúc một chút cũng . “Được thôi, nhưng cô nên bàn với Phương thành chủ một tiếng ?”

Trăm Tú Nhi gật đầu: “Vậy với ông ngoại ngay đây.”

Nói , cô bé vui vẻ tung tăng chạy , trong lòng cứ như chú chim nhỏ sắp sửa bay vút ngoài.

Trong đại sảnh, Qua Vi ở vị trí trung tâm, giơ tay hiệu cho giữ trật tự. “Thời gian cũng còn sớm. Mọi bàn bạc xong ?”

“Tháp chủ, xin đại diện cho đội chúng !” Một trai trẻ trạc hai mươi, trông lanh lợi hoạt bát, là đầu tiên lên.

“Được, còn bên thì ?” Qua Vi gật đầu, sang phía bên .

“Lão già , cũng xem bên ngoài ho!” Một ông lão chừng sáu mươi tuổi, dáng gầy gò, da ngăm đen dậy, cất giọng vẻ phục.

“Tốt, cứ quyết định như . Hai vị chuẩn một chút, chúng xuất phát ngay bây giờ!” Qua Vi chốt hạ.

“Cái gì? Đi ngay bây giờ ?” Ông lão kinh ngạc thốt lên.

, hai vị mau chóng chuẩn , chúng lên đường ngay!” Qua Vi khẳng định.

Nghe , cả hai thoáng chút hoang mang. Bọn họ từng xa, nơi xa nhất từng đến cũng chỉ là thành Đào Nguyên , mang theo thứ gì bây giờ?

Qua Vi liếc mắt là hiểu ngay. “Hai vị cần mang gì nhiều , chỉ cần một bộ quần áo và thức ăn đủ cho một ngày là .”

 

Loading...