Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:33:28
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Bíp... Đã phát hiện chủ nhân mới phù hợp yêu cầu. Có tiến hành liên kết ?” một giọng điện tử khô khốc vang lên.

“Có!” Giọng A Đạt vang lên.

“Đã nhận lệnh, bắt đầu liên kết. Mời chủ nhân đưa tay .” Giọng điện tử tiếp tục.

Qua Vi theo lời, đưa tay . Một tia sáng xanh từ bên trong giọt nước bao phủ lấy tay của cô, quét qua quét .

“Bíp... Thông tin tay thu thập xong. Mời chủ nhân đưa tay trái .”

Qua Vi rụt tay về, đưa tay trái .

Sau một loạt quy trình liên kết phức tạp, giữa Qua Vi và A Đạt hình thành một mối liên hệ vô cùng vi diệu. Qua Vi cảm thấy chỉ cần cô gọi tên A Đạt trong đầu, nó sẽ lập tức đáp .

“Xong , liên kết tất!” A Đạt nhảy lên trán Qua Vi, “Đi thôi, chúng thể xuất phát !”

“Đợi !” Qua Vi chợt nhớ điều gì đó.

“Sao thế, còn chuyện gì ?” A Đạt ngạc nhiên.

“Sao cái quang não của khu rừng là mất tín hiệu luôn ? Có giở trò ?” Qua Vi chỉ cổ tay .

“Cái thứ đồ bỏ cần nó gì? Cậu là đủ !” Ánh sáng xanh A Đạt nhấp nháy ngừng, rõ ràng là đang chột .

“Vậy thể giúp liên lạc với bên ngoài ?” Qua Vi bực bội hỏi.

“Chuyện ... He he...” A Đạt gượng, “Lúc để trốn kẻ địch truy đuổi, thiết lập hệ thống chặn tín hiệu, bao gồm cả tín hiệu của chính cũng chặn luôn.”

“Hừ!” Qua Vi trợn mắt lườm, đúng là một trí não ngốc nghếch tự đào hố chôn !

Qua Vi về phía cánh cửa tự động xuất hiện, giọt nước tung tăng bay đến đậu trán cô. Qua Vi chỉ cảm thấy một luồng khí mát lạnh truyền , A Đạt hóa thành một “vết bớt” hình giọt nước.Tại phủ Thành chủ, trời còn sáng hẳn, Phương thành chủ tỉnh giấc. Không tài nào ngủ , ông bộ đồ ngủ sân, ngờ còn dậy sớm hơn cả .

Người nọ thấy Phương thành chủ liền lập tức cung kính chào: “Thành chủ đại nhân.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-115.html.]

“Chị Cố, bao nhiêu , cứ gọi là Đại Sơn là !” Phương thành chủ chút bất đắc dĩ.

... vẫn thấy gọi Thành chủ thuận miệng hơn.” Thím Cố tỏ câu nệ, bảo bà gọi thẳng tên Thành chủ, bà thật sự .

“Chị Cố, chị cũng dậy sớm thế?” Phương thành chủ hỏi.

“Thành chủ , hôm qua Tiểu Vi Đào Nguyên chúng thể liên lạc với bên ngoài, của Đào Nguyên thể khỏi dãy núi lớn là tim cứ đập thình thịch ngừng, trằn trọc mãi chẳng ngủ .”

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Vừa nhắc đến chuyện hôm qua, thím Cố trở nên kích động, lời cũng nhiều hơn, dần dần quên mất đang mặt chính là Thành chủ của Đào Nguyên.

Phương thành chủ cũng ngắt lời, chỉ mỉm mặt thím Cố chăm chú lắng . Đợi đến khi thím gần xong, ông mới lên tiếng:

“Đừng là chị Cố, tối qua cũng thao thức cả đêm. Tuy là Thành chủ của Đào Nguyên, nhưng từ nhỏ cũng luôn một ước mơ, đó là khỏi dãy núi lớn , để ngắm thế giới rộng lớn bên ngoài!”

Hai càng càng hợp, chỉ , đó còn thêm nhiều khác tham gia. Có hầu trong phủ Thành chủ, cũng đại diện các thôn đến sớm. Mọi đều hào hứng bày tỏ sự phấn khích của .

“Hừ, ai thế giới bên ngoài ? Chưa chắc bằng Đào Nguyên của chúng !” Ngay lúc đang bàn tán sôi nổi, một giọng kỳ quặc đầy châm biếm cất lên, rõ ràng là khỏi núi.

Lời như một gáo nước lạnh dập tắt ngọn lửa hy vọng trong lòng nhiều . Họ thầm nghĩ cũng , các cụ già kể chuyện ngày xưa, đều bên ngoài chiến tranh, đói kém, dịch bệnh đủ cả, an và thoải mái như ở Đào Nguyên !

Nghe , đều dần bình tĩnh . Thôi thì chuyện cứ đợi Tháp chủ Thông Thiên đến tính .

Thế nhưng, họ chờ, chờ mãi, chờ đến khi mặt trời lên cao mà vẫn chẳng thấy bóng .

“Tháp chủ Thông Thiên đang đùa chúng đấy ?” Chờ đợi là cảm giác khó chịu nhất, bắt đầu tỏ bất mãn.

“Chứ còn gì nữa!” Lập tức mất kiên nhẫn hùa theo.

“...” Mọi bắt đầu bàn tán xôn xao, một câu một lời.

Đứng trong đám đông, thím Cố những lời mà thầm lo cho Tiểu Vi, nhưng phận thấp cổ bé họng, bà cũng chẳng khuyên giải thế nào.

 

Loading...