Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 106

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:33:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong đám đông, thấy lời Dì Cố, bèn sang bà với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.

Cậu bé Bánh Nướng cạnh Dì Cố lặng lẽ kéo vạt áo bà, thì thầm: “Mẹ, kỹ xem!”

Bác Dương ho khan một tiếng, kéo Dì Cố phịch xuống ghế, ghé tai bà : “Không Tiểu Vi !”

Sau cơn vui mừng, Dì Cố cũng nhận gì đó đúng, liền ngượng ngùng im lời nào.

Chỗ họ cách khá xa, thoáng thấy bộ quần áo quen thuộc, bà đinh ninh đó là Tiểu Vi!

Giờ kỹ , tóc của cô gái mới dài hơn Tiểu Vi, vóc dáng cũng cao và đầy đặn hơn một chút, vẫn điểm khác biệt.

Những gần lời bác Dương, vẻ mặt ngưỡng mộ lúc nãy lập tức biến mất, đó là những ánh mắt khinh thường ném về phía Dì Cố.

Dì Cố: “...”

Những ánh mắt đó khiến bà hổ vô cùng. Trời ạ! Bà chỉ tìm một cái lỗ để chui xuống ngay lập tức!

Thế nhưng khi nghĩ đến việc Tiểu Vi vẫn còn ở trong tháp , bà lập tức lấy tinh thần, một nữa ưỡn n.g.ự.c ngẩng cao đầu thẳng lưng.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Mọi : Da mặt dày thì cũng thấy nhiều , nhưng dày đến mức thì quả là của hiếm!

Trên tường thành, Phương thành chủ vẫn đưa mắt Thông Thiên Tháp, hình vững như núi Thái Sơn.

Lúc , phía ông vang lên tiếng bước chân khẽ.

“Ông ngoại!” Một giọng nữ trong trẻo vang lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-106.html.]

“Tú Nhi, con lắm!” Phương thành chủ , hài lòng cô cháu ngoại của , vươn bàn tay to rộng vỗ nhẹ lên vai cô vài cái.

“Ông ngoại, bây giờ Tú Nhi mới thế nào là núi cao còn núi cao hơn, giỏi ắt giỏi hơn. Tú Nhi vẫn còn nhiều thiếu sót.” Người đến chính là Bách Tú Nhi, cô Phương thành chủ, ánh mắt kiên định, kiêu ngạo cũng chẳng nóng nảy.

Phương thành chủ càng thêm hài lòng. Người trẻ tuổi dễ tâm tính nóng nảy, kiêu ngạo, mà cô cháu gái của ông từ nhỏ thiên phú hơn , tính tình kiêu kỳ, trong mắt dung nổi một hạt cát.

Chuyến tháp mài giũa những góc cạnh của con bé, thật sự là một niềm vui ngoài dự kiến!

“Tốt! Tốt! Tốt!” Phương thành chủ vui mừng khôn xiết, ông cất tiếng sảng khoái, “Không hổ là cháu ngoại của !”

Phương thành chủ hỏi han kỹ càng tình hình của Bách Tú Nhi trong tháp. Khi cô từng gặp Qua Vi của làng Đào Khê và Tần Nghị của làng Đào Hạnh, ông lập tức phái tìm của họ.

Nếu gì bất ngờ, chiến thắng cuối cùng của cuộc thi chắc chắn sẽ sinh từ hai đó!

“Tú Nhi, con về phủ nghỉ ngơi cho khỏe !” Phương thành chủ thấy Bách Tú Nhi mặt mày mệt mỏi, khỏi đau lòng.

“Không ạ, ông ngoại, con đây!” Bách Tú Nhi lắc đầu, vẻ mặt kiên định đáp.

tận mắt chứng kiến khoảnh khắc Qua Vi bước từ trong tháp"

"Tầng 29, Qua Vi lưng con rùa khổng lồ, thong dong ngắm thế giới diệu kỳ đáy nước.

Ban đầu, hầu hết các sinh vật nước khi trông thấy con rùa khổng lồ đều sợ hãi bỏ chạy tán loạn. Những con bạo gan hơn cũng chỉ dám tò mò bơi gần, huých nhẹ lớp bong bóng nước bao quanh cô. Dần dần, khi con rùa khổng lồ bơi từ sông biển lớn, tình hình bắt đầu đổi rõ rệt. Dường như sinh vật đáy biển quá quen với những loài quái vật to lớn như , nên chúng gần như chẳng thèm để tâm đến sự xuất hiện của nó. Thậm chí, còn những loài cá lớn tinh nghịch cố tình lao lớp bong bóng nước.

Mỗi bong bóng nước đ.â.m rung lên dữ dội, Qua Vi một phen hú vía, chỉ sợ nó sẽ vỡ tan. May mắn , điều cô lo lắng xảy .

Con rùa khổng lồ nhanh chóng lặn sâu hơn, ánh sáng biển ngày một tối dần. Chẳng mấy chốc, chúng xuống đến tận đáy biển. Tầm mắt cô dần hiện những con sứa phát sáng lấp lánh, những rặng tảo và san hô ngũ sắc cùng những đàn cá sặc sỡ, diễm lệ. Qua Vi còn ngó xung quanh nữa mà tập trung bộ sự chú ý đáy biển. Giữa những đám tảo và rặng san hô rực rỡ, nếu quan sát kỹ, thỉnh thoảng sẽ thấy vài con ốc biển loài sò hến.

 

Loading...