Cả Nhà Ta Đều Thâm Tàng Bất Lộ - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-10-03 12:33:09
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến đây, cây đại thụ liền vặn vẹo những cành cây trơ trụi của mà “quẩy” tưng bừng.

Ở rừng chuối đối diện, bầy khỉ nó như một thằng ngốc. Chẳng lẽ chúng nó tay quá mạnh, đ.á.n.h cho cái cây ngu luôn ?!

Qua Vi tìm một bãi cỏ cách xa rừng chuối, lấy bộ chuối đặt cỏ.

Dường như cảm nhận Qua Vi thu thập đủ chuối theo yêu cầu, một con đường sỏi đá lặng lẽ hiện bãi cỏ. Hai bên đường hoa thơm khoe sắc, bướm lượn ong bay.

Qua Vi cúi đầu đồng hồ thông minh, vẫn còn hai mươi phút nữa mới hết giờ. Cô vật cỏ, tự cho phép nghỉ ngơi một lát.

Tương lai phía vẫn còn mờ mịt, con đường vẫn còn dài.

Qua Vi thả lỏng một lúc, bật dậy như một con cá chép vượt vũ môn, bước lên hành trình mới!

Bên ngoài tháp, tường thành cao vời vợi, Phương thành chủ dường như hóa thành một pho tượng Vọng Phu, bất động về phía tòa tháp cao.

Từ lúc mặt trời ngả về tây, cho đến khi hoàng hôn buông xuống, màn đêm đầy bao phủ, Phương thành chủ vẫn giữ nguyên một tư thế, hồi lâu hề nhúc nhích.

Cuối cùng, một tia sáng trắng ló dạng nơi chân trời, tiếp theo là những ráng mây đỏ rực cả một góc trời, một ngày mới sắp bắt đầu.

Phương thành chủ thu ánh mắt, chắp tay lưng dọc theo tường thành. Vẻ mặt ông vẫn vững như bàn thạch, nhưng trong lòng sớm dậy sóng.

Thoắt cái mười mấy năm trôi qua, nhưng cảnh tượng năm đó ông leo tháp vẫn rõ mồn một như mới ngày hôm qua.

Ông nhớ rõ những thử thách gặp ở mỗi tầng, mỗi khi đêm khuya tỉnh giấc, ông vẫn thường nhớ về một thời khí thế ngút trời.

Khi mới bắt đầu leo tháp, mỗi tầng chỉ thể ở nhiều nhất nửa canh giờ, quá thời gian sẽ loại.

Đến tầng thứ mười, leo tháp sẽ thêm ba mươi phút. Dù thời gian tăng lên, nhưng độ khó cũng tăng theo cấp nhân!

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Năm đó, khi ông leo đến tầng thứ hai mươi, ông một bầy khỉ xoay như chong chóng, cách nào cũng thể thành nhiệm vụ.

thử bao nhiêu , cuối cùng ông vẫn thất bại. Cái cảm giác , cho đến tận bây giờ ông vẫn khắc cốt ghi tâm.

Lúc rời khỏi tháp, ông nhớ cũng là một buổi sớm bình minh rực rỡ như lúc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-ta-deu-tham-tang-bat-lo/chuong-104.html.]

Xem , Tú Nhi của ông tiền đồ hơn ông nhiều!

Trò hơn thầy ! Phương thành chủ cảm thấy lòng an ủi phần nào.

lúc , tháp chợt sáng lên. Sắc mặt Phương thành chủ lập tức trở nên nghiêm trọng, loại ?"

"Phương thành chủ khựng , ngoảnh đầu về phía ngọn tháp cao. Một bóng mặc áo xám lao xuống từ đó.

“Là Trứng Sắt!”

“Trứng Sắt cái gì? Người tên là Tiền Tới Đức!”

Phương thành chủ thở phào nhẹ nhõm. May quá, Tú Nhi.

Bên ngoài tường thành, đám đông lập tức xôn xao hẳn lên. Chàng trai trẻ biệt danh Trứng Sắt, tên thật là Tiền Tới Đức, đang chậm rãi bò dậy từ chiếc lưới chân tháp. Dù trông lấm lem chật vật, nhưng tấm lưng vẫn thẳng tắp đầy kiêu hãnh.

Bên cạnh tháp, nhà và dân làng của chờ sẵn ở đó.

Ánh mắt họ trai trẻ xen lẫn đủ cảm xúc: kích động, tự hào, xót xa.

Trên sườn đồi cao phía khán đài bằng gỗ, tiếng bàn tán của vang lên ngớt. Dì Cố vểnh tai lên ngóng, hai bàn tay siết chặt đầy lo lắng.

“À, Tiền Tới Đức hình như là làng Đào Hoa thì ?”

, phen làng Đào Hoa nở mày nở mặt quá!”

“Chậc chậc, trong tháp còn mấy nữa.”Dì Cố tiếng nào, chỉ ngẩng cao đầu, trông đắc ý như một con gà mái . Bà thầm nghĩ, con bé Tiểu Vi nhà vẫn còn ở trong đó cơ mà. Thằng nhóc cũng khá đấy, nhưng chẳng vẫn loại sớm hơn ?

Nghĩ , ánh mắt bà hướng về phía Thông Thiên Tháp, lòng tràn đầy mong đợi chứng kiến khoảnh khắc lịch sử của cô cháu gái Tiểu Vi.

 

 

 

Loading...