Cả Nhà Nghe Được Tiếng Lòng Của Tôi - Chương 50
Cập nhật lúc: 2024-07-16 09:56:08
Lượt xem: 115
Cả hai là mẹ con ruột chân chính, đó là ràng buộc m.á.u mủ tình thâm.
"Con muốn."
Quý Tư Hàm quả quyết trả lời: "Con muốn ở bên mẹ."
[Không ai có thể bắt mình rời xa mẹ!]
Đường Dư rất hài lòng với câu trả lời của Quý Tư Hàm, bà nở nụ cười dịu dàng với Quý Tư Hàm, sờ sờ tóc cô, ngẩng đầu thản nhiên nhìn Quý Thanh Sơn: "Hàm Hàm cũng nói không muốn rời xa tôi."
Quý Thanh Sơn thật muốn tát Đường Dư hai cái, hỏi xem đầu óc Đường Dư có bị hỏng hay không, đối xử tốt với con nhà người ta như vậy, lại làm như không thấy con gái ruột của mình.
Dường như hắn đã quên, Quý Tư Ngữ căn bản không phải là con gái của Đường Dư.
"Tiểu Dư."
Quý Thanh Sơn cố gắng thuyết phục: "Như vậy không công bằng với Tư Ngữ. Tư Ngữ chịu khổ mười tám năm, mà Hàm Hàm lại cướp đi cuộc sống vốn nên thuộc về con bé. Là cha mẹ của con bé, em lại để Hàm Hàm ở nhà sớm chiều ở chung, trong lòng con bé không khó chịu sao?"
Quý Tư Ngữ mở miệng đúng lúc, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt lộ ra vẻ nhát gan, cẩn thận nói: "Nếu mẹ thật sự không nỡ để chị Hàm Hàm rời đi, con nguyện ý sống cùng chị Hàm Hàm. Chỉ cần mẹ vui vẻ thì tốt rồi."
Trên mặt nàng lộ ra một nụ cười rực rỡ như hoa, mang theo một chút lấy lòng, cực kỳ giống một đóa hoa sen trắng trông rất sống động.
"Em nhìn xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ca-nha-nghe-duoc-tieng-long-cua-toi/chuong-50.html.]
Quý Thanh Sơn đau lòng ôm lấy Quý Tư Ngữ: "Nhìn xem Tư Ngữ suy nghĩ cho Quý Tư Hàm cỡ nào, tình nguyện để mình chịu oan ức. Tiểu Dư, em nỡ để con gái ruột của chúng ta bị như thế sao?"
Văn Ngưng thiếu kiên nhẫn, muốn nói gì đó, bị Đường Vân Thương nắm tay. Đường Vân Thương khẽ lắc đầu. Văn Ngưng hất tay ông ra, quay đầu sang một bên, một mình hờn dỗi.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Quý Tư Ngạn cũng vội vàng nói: "Đúng vậy, mẹ. Như vậy không công bằng. Quý Tư Hàm cũng không phải em gái ruột của con, còn để nó ở nhà làm gì? Sao có thể để nó trắng trợn chiếm vị trí như thế."
Lời nói của Quý Tư Ngạn khiến tất cả người Đường gia đều trợn mắt nhìn. Ánh mắt Đường Dư sắc bén như đao, đ.â.m hắn lui về phía sau một bước.
"Tiểu Ngạn." Đường Thần Phong mở miệng, giọng nói lạnh như băng, một câu nói khiến Quý Tư Ngạn sợ tới mức cả người đổ mồ hôi lạnh: "Tại sao cháu lại lái xe đụng Hàm Hàm?"
"Không phải cháu."
Quý Tư Ngạn điên cuồng lắc đầu: "Đụng Quý Tư Hàm không phải cháu."
"Tao đã nói không phải tao đụng mày rồi mà. Nếu mày thật sự cảm thấy là tao đụng, vậy mày tìm chứng cớ đi, đừng nói xấu tao như thế."
Nói đến phần sau, Quý Tư Ngạn bắt đầu hùng hồn.
Dù sao Quý Tư Hàm tuyệt đối không tìm được chứng cứ.
[Chứng cứ? Camera đã sớm bị Quý Thanh Sơn tiêu hủy, trừ khi mình có thể tìm được chiếc xe vừa vặn đi ngang qua lúc đó, mà trên xe còn có máy ghi chép. Nhưng camera đã bị tiêu hủy, mình cũng biết làm sao đi tìm chiếc xe đi ngang qua.]
[Lưới trời tuy thưa mà khó lọt, Quý Tư Ngạn đừng đắc ý, một ngày nào đó mình sẽ tìm được chứng cứ!]